Quả nhiên giống như mọi người đoán.
Tiếp theo, Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu như là lên cơn điên, từ tầng ba mươi bảy một đường chẩn bệnh, luyện đan, trị liệu, vòng đi vòng lại, hoàn toàn không dừng lại!
Chỉ chớp mắt, hai người đã qua sáu mươi mốt tầng, đi tới tầng cao nhất, tầng thứ chín mươi chín!
Lúc này, mọi người nhịn không được mà bàn tán xôn xao.
"Căn cứ ta hiểu rõ, từ khi Dược Thần Sơn mở luận đạo hội đến nay, chưa từng có người ra tay với tầng thứ chín mươi chín, bởi vì trước đó, Dược Thần đương thời quét ngang tất cả đối thủ, hoàn toàn không có cơ hội đi tới tầng thứ chín mươi chín!"
"Đúng vậy, không biết tầng thứ chín mươi chín này có chỗ đặc biệt nào, có phải là có thây không không tầm thường hay không?"
"Nói cũng không sai, thây khô trong Dược Thần Tháp đều là người chết vì nghi nan tạp chứng trong thế gian, mỗi một tầng đều cực kì khó, hai cao đồ của Quỷ Cốc Chân Nhân lại một hơi đi đến tầng thứ chín mươi chín, cực kỳ kinh khủng!"
...
Đám người càng nói càng kích động, thậm chí rất nhiều người đã toàn thân nóng lên, có chút không kịp chờ đợi muốn chứng kiến biểu hiện của Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu.
Hai siêu cấp cao thủ này một đường giết tới tầng cao nhất, vẫn luôn cân sức ngang tài.
Tiếp theo bọn họ sẽ tiếp tục ngang tài ngang sức hay là phân ra cao thấp, chuyện này khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây rất tò mò!
Dưới sự mong đợi của vạn chúng, Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu đều lộ ra vẻ mặt kiên quyết.
"Sư đệ, sau tầng này chắc chắn ngươi sẽ quỳ bại trước mặt ta!"
"Vì sư tỷ, ta vĩnh viễn không thể thua ngươi!"
Hai cao đồ của Quỷ Cốc Chân Nhân đồng thời phóng ra toàn bộ linh khí, Thánh Cảnh linh áp như giang hà cuồn cuộn, lao nhanh không thôi. Đám người nghe vậy đều lộ ra vẻ mặc hưng phấn kích động, nghĩ thầm lần này rốt cục quyết ra thắng bại!
"Huyền Thiên Nội Kinh, Thiên Địa Tinh Thần, đều trong tay ta!"
Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu đồng thời vận chuyển công pháp chí cao « Huyền Thiên Nội Kinh », quanh thân kim quang liệt liệt, giống như đại dương màu vàng óng.
"Ra!"
Chợt hai người đồng thời hô một tiếng, đưa tay ngưng tụ ra kim sắc ấn quyết bắn về phía động trên tầng thứ chín mươi chín. Sau khi quấn quanh huyền quang, hai người cách không cảm ngộ, lấy công pháp chí cường thăm dò chẩn bệnh cho thây khô tầng này.
Nhưng mà không mau lẹ giống như trước đó, lần này hai người bọn họ hao tốn bốn năm mươi hơi thở cũng chưa từng có bất kỳ tiến triển nào.
Từ lông mày nhíu chặt của hai người thì có thể quan sát ra, hơn nữa thoạt nhìn bọn họ gặp khó khăn trước nay chưa từng có, tựa hồ hoàn toàn không có chỗ xuống tay.
Có tu sĩ nhịn không được thấp giọng thì thào: "Đã qua lâu như vậy, ngay cả hai cao thủ lợi hại như thế cũng không thể chẩn bệnh, xem ra tầng thứ chín mươi chín đúng là không đơn giản!"
"Nói không chừng lần này vẫn không ai có thể thông qua khảo nghiệm tầng thứ chín mươi chín!"
Người này nói như vậy được rất nhiều người đồng ý. Căn cứ điển tịch đan y song đạo trong thiên hạ ghi chép. Trước luận đạo hội lần này, không ai có cơ hội đi vào tầng thứ chín mươi chín. Những Dược Thần trước đó đều đánh bại tất cả đối thủ rất sớm, chưa từng thăm dò tầng thứ cao hơn.
Dù sao ai cũng không biết tầng tháp cao hơn cất giấu thây khô gì, nếu như không thể thành công chẩn bệnh, rất có thể sẽ tổn hại uy danh, được không bù mất.
Kết hợp biểu hiện của Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu trước mắt, tất cả mọi người suy đoán tầng thứ chín mươi chín khó giải, ít nhất không phải Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu có thể giải.
Tiếng bàn tán của đám người hiển nhiên cũng truyền vào tai hai người, khiến cho vẻ mặt hai người hơi đổi, lộ ra mấy phần lo lắng. Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu cũng không ngờ được là thây khô tầng này đúng là quái dị như vậy. Triệu chứng hiếm thấy phức tạp, ngay cả Huyền Thiên Nội Kinh cũng không thể chẩn đoán.
Mà Huyền Thiên Nội Kinh chính là tuyệt học bất thế bọn họ được truyền thừa từ Quỷ Cốc Chân Nhân, đứng hàng Thánh giai thượng phẩm, có thể nói là không chỗ nào mà không bao hàm. Ngay cả công pháp này cũng không thể chẩn bệnh, có thể nói là chứng bệnh này là chứng bệnh thiên ngoại!
Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu đồng thời nhíu nhíu mày, nghĩ thầm chẳng lẽ từ bỏ như vậy?
Hai người đều không cam lòng, tiếp tục vận chuyển thần công, thôi động chí cường linh khí và niệm lực cảm ngộ thây khô tầng thứ chín mươi chín.
Nhưng mà một nén nhang trôi qua, hai người đều đổ mồ hôi như mưa, vẫn không thu hoạch được gì. Thạch Mãnh cắn răng một cái, nghĩ đến sư tôn Quỷ Cốc Chân Nhân đã từng nói trên đời này không có chứng bệnh không trị được. Nếu có, vậy thì luyện chế Vạn Diệu Đan thử. Một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần, lấy công hiệu của Vạn Diệu Đan, cuối cùng cũng có thời điểm thành công!
Vừa nghĩ đến đây, Thạch Mãnh vội vàng lấy ra nạp giới chứa dược liệu, điên cuồng thúc giục linh khí luyện đan.
Làm sư đệ đồng môn, Tôn Ân Miểu nhìn một chút là biết Thạch Mãnh đang làm gì. Thế là cũng lấy ra tất cả dược liệu linh thảo, toàn lực luyện chế Vạn Diệu Đan.
Đám người thấy thế không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, hai cao thủ đồng thời luyện đan, điều này nói rõ bọn họ đã chẩn đoán được triệu chứng của tầng thứ chín mươi chín. Hơn nữa nhìn dáng vẻ bọn họ, đan dược luyện chế lần này tương đối lợi hại, tuyệt không phi phàm!
Hô ~
Khi mùi thuốc nồng nặc tràn ngập toàn trường, rất nhiều tu sĩ đều ánh mắt run lên, nhìn về phía đan dược lấp lánh ngũ sắc thải quang trong tay Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu.
"Nếu ta không có đoán sai, đây là đan dược Thánh giai thượng phẩm thậm chí đến gần vô hạn tại chuẩn Tiên phẩm!"
Có tu sĩ tu vi đan đạo tinh thâm nhịn không được hô lên một tiếng. Thế gian có ức ức vạn đan dược, có thể tự mang ngũ sắc thải quang tuyệt đối là đan trung chi vương, phẩm giai tuyệt đối sẽ không thấp hơn Thánh giai thượng phẩm!