Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1364 - Chương 1364. Đây Mới Là Dược Thần!

Chương 1364. Đây mới là Dược Thần! Chương 1364. Đây mới là Dược Thần!

"Không sai, nói một câu đại nghịch bất đạo một chút, sư tôn chỉ xứng làm học sinh của Đế phu a!"

Ba trăm vạn năm qua, đây là lần đầu tiên sư huynh đệ hai người cùng tán thành một chuyện. Bọn họ còn nhớ rất rõ, thân là một đời đan y song đạo tán tu chí tôn, Quỷ Cốc Chân Nhân cả đời mới luyện chế ra một viên đan dược đến gần vô hạn Tiên giai.

Cũng dựa vào đan dược này cuối cùng hắn mới có thể biến nguy thành an thành công độ kiếp phi thăng.

So với Lâm Hiên nhấc tay một cái luyện chế thành Tiên Đan thì Quỷ Cốc Chân Nhân đúng là chỉ có thể làm học sinh!

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người.

Lâm Hiên vung tay lên bắn Tiên Đan vào trong thi thể của Khương Bác Thanh, vừa mới tiếp xúc với Tiên Đan thì lục quang quấn quanh người Khương Bác Thanh lập tức hóa thành bột phấn rơi vãi.

Xùy một tiếng, lục quang chói mắt nhanh chóng ảm đạm xuống.

Cùng lúc đó.

Đường vân màu đỏ tím trên người Khương Bác Thanh cũng nhanh chóng rút đi, nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ của thi thể bình thường. Mặc dù thoạt nhìn vẫn gầy trơ cả xương nhưng không có dữ tợn giống như ác quỷ như trước đó nữa.

Theo lục quang hoàn toàn biến mất, tất cả mọi người đang có mặt ở đây không nhịn được mà kinh hô lên một lần nữa.

"Huyền quang hoàn toàn biến mất, đại biểu viên đan dược này hóa giải chứng bệnh của Khương Bác Thanh!"

"Đế phu trâu a!"

Hô ~

Thất thải huyền quang bay múa bên dưới tầng mây đột nhiên ngưng tụ lại thành một đạo sau đó nhanh chóng rơi xuống nước mặt Lâm Hiên, hóa thành một bóng người hư ảo.

Hư ảnh Khương Bác Thanh cúi đầu với Lâm Hiên, trong giọng nói tràn ngập tán thưởng và kính sợ: "Đa tạ Đế phu xuất thủ tương trợ, tại hạ vô cùng cảm kích!"

"So với Đế phu, Dược Thần chi danh tại hạ nhận lấy thì ngại!"

"Tại hạ cảm thấy, ức vạn năm từ xưa đến nay, trừ Dược Thần đời thứ nhất ra thì chỉ có Đế phu có thể làm 'Dược Thần'!"

Nhìn thấy Khương Bác Thanh tôn sùng ca ngợi Lâm Hiên như thế, Thạch Mãnh, Tôn Ân Miểu và Y Đạo Song Quỷ với tất cả tu sĩ đều tán thưởng không thôi. Có thể làm cho Dược Thần đời trước Khương Bác Thanh nói như vậy, trong mắt tất cả mọi người, Lâm Hiên đã là Dược Thần!

Tất cả mọi người vội vàng cúi người cùng kêu lên: "Đế phu y đạo thông thiên, đan đạo thông thần, chính là đan y song đạo chí tôn!"

"Ngài chính là Dược Thần đương đại, xin nhận chúng ta cúi đầu!"

Đợi sau khi mọi người hành lễ xong, Khương Bác Thanh giảng giải lại những gì mình đã trải qua cho Lâm Hiên nghe. Sau khi kết thúc luận đạo hội lần trước, hắn được phong làm nhất đại Dược Thần, địa vị tôn sùng.

Nhưng như vậy vẫn chưa làm thắng cảm thấy đủ, hắn tiếp tục nghiên tập tu luyện đan y song đạo, định mau chóng độ kiếp, thành nhất đại Dược Thần danh phù kỳ thực. Trong quá trình này, hắn mượn Dược Thần Tháp rèn luyện tu vi của mình, còn nghiên cứu phương pháp có thể giúp cho mình độ kiếp thành công.

Vì tăng tốc tiến độ, hắn không ngừng thử luyện chế các loại đan dược, đồng thời nuốt thí nghiệm có hiệu quả không. Không ngờ được là trong một đêm đó, trong cơ thể hắn bỗng nhiên vạn độc tề phát, độc tố tích tụ sau nhiều năm thử các loại đan dược, linh thảo linh hoa giống như thủy triều tuôn ra nhanh chóng xâm nhập toàn thân của hắn.

Lúc đấy hắn rất sợ hãi, điên cuồng luyện chế các loại Giải Độc Đan phục dụng, không ngờ được là không những không có một chút hiệu quả nào mà còn khiến cho độc tố trong cơ thể càng điên cuồng mạnh mẽ hơn.

Đến sáng sớm ngày hôm sau thì hắn cảm nhận được mình sắp không xong. Mà thân là một đời Dược Thần mới, có tu vi Thánh Cảnh và hơn một trăm vạn năm thọ nguyên, hắn lại hoàn toàn thúc thủ vô sách với triệu chứng này.

Mà lúc này một ý nghĩ lóe lên trong lòng của hắn, đó chính là giấu kín thi thể của mình trong Dược Thần Tháp trước khi chết. Sau đó dốc hết toàn lực phóng ra thần hồn của mình, mang theo sở học suốt đời chạy ra khỏi nhục thân, chờ đợi người hữu duyên giải quyết triệu chứng mà mình gặp phải đồng thời truyền thụ sở học suốt đời cho người này, cũng coi như không uổng Dược Thần chi danh.

Cho nên hắn bày ra một cái tụ hồn trận pháp trên bầu trời Dược Thần Tháp, đồng thời để lại tin tức mình đã độ kiếp thành công để khích lệ kẻ đến sau.

Dù là một đời Dược Thần mới không thể đến tầng thứ chín mươi chín thì hắn cũng sẽ ngưng tụ thần hồn truyền thụ sở học suốt đời của mình cho người này, đồng thời để cho người này nghiên cứu thi thể của mình.

Không ngờ được là Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu lại đi tới tầng thứ chín mươi chín thật. Càng không ngờ được là bọn họ không giải quyết được vấn đề nhưng mà Lâm Hiên không những đoán được triệu chứng mà còn trong khoảnh khắc luyện chế ra Tiên phẩm đan dược phá giải nan đề.

Sau khi nói xong, Khương Bác Thanh lắc đầu cười nói: "Tại hạ vốn định truyền thụ sở học suốt đời của mình cho người hữu duyên nhưng không ngờ được là người hữu duyên này lại chính là Đế phu ngài!"

"Hiện tại xem ra chút trình độ đó của ta không đáng là gì ở trước mặt Đế phu!"

Lâm Hiên lạnh nhạt nói: "Ngươi đã có tâm tạo phúc thương sinh, vậy thì tiếp tục đào tạo sâu, cố gắng đột phá đi!"

Khương Bác Thanh nghe vậy mãnh kinh, hắn cảm nhận được trong lời nói của Lâm Hiên có thâm ý!

Hỏi vội: "Đế phu, ý ngài là..."

Lâm Hiên mỉm cười: "Thần hồn ngươi vẫn còn, nhục thân cũng còn, chỉ cần một viên đan dược là có thể trùng sinh!"

"Cái này. . ." Khương Bác Thanh lập tức vui mừng quá đỗi, vội vàng hành lễ nói: "Mời Đế phu ra tay, cứu tại hạ một mạng!"

Hắn biết rõ, đan dược Lâm Hiên nói tuyệt không phải hắn có thể luyện chế. Mà Lâm Hiên đã mở miệng, như vậy chắc chắn có thể khiến cho hắn niết bàn trùng sinh.

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, chậm rãi nâng tay phải lên, hô lên một tiếng: "Dược đến!"

Ầm ầm ~

Tám ngọn núi trong phạm vi ba triệu dặm đột nhiên chấn động, trăm loại linh thảo dược liệu xông ra khỏi ngọn núi, hội tụ đến trên không Dược Thần Sơn. Sau đó Lâm Hiên phóng ra một con Thái Cổ Hỏa Linh Long, đốt những linh thảo dược liệu này thành một viên đan dược thất thải huyền quang lóng lánh.

Bình Luận (0)
Comment