Nếu không phải mấy người Tuyền Châu đang ở bên cạnh, chỉ với câu nói của tên ngu ngốc này thì Lâm Hiên đã vò nát giẫm dẹp bọn họ.
Đương nhiên, dựa theo dự định lúc đầu của Lâm Hiên, giết người hộ đạo Hạ Hầu Lịch, nếu như Côn gia cụp đuôi làm người, hắn cũng lười đối phó. Bây giờ đã dám ra mặt, vậy đừng trách hắn hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, triệt để san bằng Côn gia!
Lâm Hiên buông tay Tuyền Châu và Tuyền Hàm ra, vẻ mặt cưng chiều nói với các nàng: "Các bảo bối, các ngươi vào ngọc liễn trước!"
Tuyền Châu và Tuyền Hàm đều cực kỳ thông minh, biết có kẻ xấu tới, cha muốn giáo huấn bọn họ, cho nên ngoan ngoãn khẽ gật đầu, sau đó theo Tuyền Hi, Tuyền Ấu và Mộ Ấu Khanh vào trong ngọc liễn.
Không trung, hai huynh đệ Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc hai mắt huyết hồng, quanh thân kim quang như nước thủy triều, sát khí kinh thiên.
Ánh mắt tràn đầy bá khí khinh miệt của Lâm Hiên khiến cho bọn họ tức giận không thôi. Bọn họ thân là Côn gia chi tử, chưa bao giờ bị người ta khinh thị như thế.
Ánh mắt khinh miệt của Lâm Hiên tựa như là đao nhọn đâm thật sâu vào trái tim của bọn họ, khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng thống hận và phẫn nộ.
Côn Quân Húc cắn răng nói: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, dám khinh thường chúng ta, ngươi sẽ chết rất thảm!"
"Làm càn!"
Khương Bác Thanh, Thạch Mãnh và Tôn Ân Miểu, còn có Y Đạo Song Quỷ cùng gầm thét.
Mấy người bọn họ đều thật tâm sùng bái Lâm Hiên, mắt thấy Côn thị huynh đệ nói năng lỗ mãng như thế, năm người không kìm nén được nộ khí, cùng tiến lên gầm thét với Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc.
"Đế phu thân phận vô cùng tôn quý, huynh đệ các ngươi lại có mắt không tròng, nói năng lỗ mãng làm Đế phu tức giận, đúng là tự tìm đường chết!"
"Thức thời tranh thủ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, có lẽ Đế phu sẽ cho các ngươi chết tốt, nếu không hối hận thì đã muộn!"
Xét thấy Lâm Hiên có tu vi và thực lực vô địch, bọn họ đều cực kỳ tin tưởng cho dù Côn thị huynh đệ hoặc là Côn gia ra chiêu gì thì kết quả đều là tự chịu diệt vong.
Côn Băng Hằng lạnh lùng nói: "Một đám sâu kiến!"
Nói xong tay hắn vừa nhấc, lấy ra một thanh quyền trượng toàn thân đen nhánh, thôi động linh khí rót vào.
Ông ~
Quyền trượng đột nhiên tuôn ra một đoàn hắc quang nồng đậm, như keo như sơn lấp đầy không gian trong phạm vi trăm trượng. Từng con viễn cổ ma thú giương nanh múa vuốt sinh ra trong hắc quang, gào thét, bộc phát ra từng đạo khí tức khủng bố ẩn chứa viễn cổ chi uy. Còn có từng đạo tia chớp màu xanh lam quanh quẩn xung quanh quyền trượng, lôi quang đáng sợ ẩn chứa diệt tuyệt chi uy.
Chỉ vừa đối mặt, bọn người Khương Bác Thanh, Thạch Mãnh, Tôn Ân Miểu và Y Đạo Song Quỷ đều hít vào một hơi khí lạnh, bị buộc lui lại mười bước.
"Tê! Tiên giai ma khí!"
Huyền Tà Ma Trượng chỉ hiển lộ một chút uy lực đã khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi thấu xương.
Mà có thể làm cho một đám cường giả Thánh Cảnh, Đế Cảnh kiêng kỵ như vậy, chắc chắn là một tiên vật đường đường chính chính!
Bọn người Khương Bác Thanh và Thạch Mãnh liếc nhau, đồng thời sinh ra một ý nghĩ: Tiên khí này vô cùng ghê gớm!
Sau đó nghĩ lại, cũng khó trách Côn thị huynh đệ dám đường hoàng đối mặt Đế phu như thế, hóa ra bọn họ có Tiên giai ma khí trong người.
Ma khí uy lực nghịch thiên như vậy, một khi sử xuất, chắc chắn có thể sinh ra hiệu quả đồ thiên diệt địa.
Chỉ là ma khí này là vật gì mà lại mạnh như thế?
Lúc này, chẳng những là mấy người Khương Bác Thanh, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, rất muốn làm rõ ràng thứ mà Côn Băng Hằng cầm trong tay là cái gì mà khiến cho hắn tự tin dám ăn nói với Lâm Hiên như vậy.
Một giọng nói trẻ tuổi giàu từ tính vang lên: "Huyền Tà Ma Trượng, chính là Huyền Tà Ma Thần từ thời kỳ viễn cổ dùng Thâm Không Thần Thiết chế tạo thành."
"Ma khí này phẩm chất Tiên giai, ẩn chứa lôi lực sát khí, một khi sử dụng, dưới tình huống tu vi ngang nhau, có thể để cho lực sát thương của mình bạo tăng sáu thành trở lên, có thể nói là siêu cấp sát khí cùng giai vô địch!"
Nghe đến đó, Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, không ngờ được là Lâm Hiên cũng nhận ra ma khí này. Nghĩ lại, dù sao Lâm Hiên cũng là phu quân của Huyền Băng Nữ Đế, nhất đại yêu nghiệt tu đạo, kiến thức hắn uyên bác một chút cũng không lạ.
Dù sao, thần binh đồ phổ của Côn gia cũng không phải là duy nhất, nói không chừng Lâm Hiên từng đọc cuốn đồ phổ này ở nơi nào rồi nên mới có thể nhận ra Huyền Tà Ma Trượng.
Về phần bọn người Khương Bác Thanh, sau khi nghe nói Huyền Tà Ma Trượng là sát khí lợi hại như thế thì đều giật mình gật đầu, nghĩ thầm khó trách ma khí này khí thế mạnh mẽ như vậy, hóa ra là viễn cổ ma thần chế tạo.
Lâm Hiên tiếp tục nói: "Càng khó hơn là Huyền Tà Ma Trượng có thể cưỡng ép chuyển đổi tu vi hai phe địch ta."
"Nếu gặp được đối thủ cảnh giới cao thì có thể dùng ma khí này nghịch chuyển tu vi song phương, từ đó thay đổi chiến cuộc, đưa hết thảy kẻ địch vào chỗ chết!"
Tê ~
Nghe nói như vậy, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều điên cuồng hít khí lạnh, ánh mắt vô số người đều rung động kịch liệt.
"Có thể nghịch chuyển tu vi hai phe địch ta, cái này cũng quá tà môn đi!"
"Không hổ là sát khí viễn cổ ma thần tự tay chế tạo, thứ này đúng là vô cùng mạnh mẽ!"
"Ta chưa bao giờ nghĩ là trên đời này lại có ma khí mạnh mẽ như vậy!"
...
Côn Băng Hằng và Côn Quân Húc nghe vậy đều cười lạnh một tiếng: "Ngươi đúng là học rộng hiểu nhiều!"
Vừa mới dứt lời, hai người bỗng nhiên nhíu mày một cái, cảm thấy Lâm Hiên có chút không đúng.
Nghĩ lại, bọn họ mới biết không đúng ở chỗ nào. Đó chính là Lâm Hiên biết rất rõ Huyền Tà Ma Trượng lợi hại như thế nào, vậy tại sao hắn không sợ?
Hô ~