Trong nháy mắt, vẻ quật cường và căm hận trong mắt Côn Quân Húc biến mất, thay vào đó là sợ hãi và run rẩy, hắn vội vàng quát: "Ta dẫn ngươi đi! Ta dẫn ngươi đi! Xin ngươi đừng tra tấn ta!"
Lâm Hiên cười lạnh: "Nói sớm không phải đỡ đau khổ hơn sao?"
Côn Quân Húc: "..."
Hắn ôm đầu hoảng sợ nhìn Lâm Hiên một chút, nghĩ thầm nam nhân này tuấn lãng cực hạn, ra tay lại cực kỳ tàn nhẫn vô tình, đúng là một ác ma khoác da người!
Ác Ma! !
Mà mắt thấy Lâm Hiên sắp tiến về Côn gia, Khương Bác Thanh và rất nhiều tu sĩ vội vàng tiến lên hành lễ: "Đế phu tại thượng, lần này ngài đi Thái Cổ Thần Sơn Côn gia chắc chắn sẽ có một trận chiến kinh thiên động địa."
"Chúng ta sức đơn lực bạc, không đủ để đối kháng gia tộc có huyết mạch viễn cổ Thần thú mạnh mẽ như Côn gia nhưng vẫn không nhịn được muốn đi quan sát, mong Đế phu cho phép!"
Lâm Hiên thấy bọn họ ngôn từ khẩn thiết, thoạt nhìn rất muốn đến Thái Cổ Thần Sơn du lịch, lạnh nhạt gật gật đầu: "Được."
"Đa tạ Đế phu!"
Chúng tu sĩ nhao nhao lộ ra vẻ mặc kích động. Thái Cổ Thần Sơn Côn gia, đây là một trong số bốn gia tộc cao cấp uy danh hiển hách, sừng sững Thái Cổ Thần Sơn mấy chục ức năm. Nếu như dưới tình huống tầm thường, các tu sĩ nhân gian hoàn toàn không có cơ hội tiến về gia tộc mạnh mẽ như vậy, cũng không có can đảm đi đến.
Bây giờ thì khác, Lâm Hiên dẫn theo Thiên Quân chi uy, muốn đi Côn gia. Những tu sĩ bọn họ có ngọn núi lớn là Lâm Hiên chống lưng, có thể tự tin leo lên Thần Sơn, chiêm ngưỡng quyết chiến kinh thiên giữa Lâm Hiên và Côn gia.
Sau đó, Lâm Hiên áp giải Côn Quân Húc phi tốc biến mất, Khương Bác Thanh và các tu sĩ cũng vội vàng sử xuất toàn bộ sức mạnh đuổi theo.
Thái Cổ Thần Sơn.
Côn gia.
Côn gia rộng lớn, kiến trúc cung điện xa hoa giống như tiên cảnh, trên không linh vụ mờ mịt, bốn phía linh tuyền phun trào, ánh mặt trời lóa mắt chiếu sáng lấp lánh, lưu ly kim ngói lóe ra cấm chế quang trạch nhàn nhạt, lộ ra vẻ thần thánh không thể mạo phạm.
Chỉ từ nơi xa xôi nhìn lại đã khiến cho người ta nhịn không được sinh lòng kính sợ, chỉ dám quan sát từ đằng xa, không dám tới gần, sợ không cẩn thận xúc phạm thần uy mà vạn kiếp bất phục.
Khí thế bốn gia tộc cao cấp Thái Cổ Thần Sơn không ai bì nổi như thế!
Hô hô ~
Song khi hai đạo quang ảnh xuất hiện ở ức vạn dặm trên không Côn gia, kiến trúc rộng lớn đó đột nhiên trở nên nhỏ đi rất nhiều. Chỉ thấy hai đạo quang ảnh này mang theo khí thế che trời mà xuống, đều là chim, bản thể là hai con Kim Sí Bằng.
Một con Kim Sí Bằng bên trái đặc thù rõ rệt nhất là một đôi cánh chim đầy kim sắc lông vũ, so với thiên kiêu dòng chính của Kim Sí Bằng tộc như Côn Băng Hằng Côn Quân Húc thì vẻ ngoài của hắn càng tráng lệ, khí thế cũng cường thịnh hơn.
Dưới khí thế phách tuyệt vô biên của hắn, con Kim Sí Bằng bên phải giống như hai người Côn Băng Hằng, thấp hơn một bậc, toàn thân lông vũ màu đen, hoàn toàn không thể sánh với Kim Sí Bằng bên phải.
Hai con Kim Sí Bằng này chính là gia chủ Côn gia Côn Tuấn Hùng và Thái tử Côn Đồng Minh.
Dưới bóng người che trời của Côn Tuấn Hùng, ánh nắng trên quảng trường tiền viện Côn gia đều bị che khuất, một mảnh đen nghịt, khiến cho người ta cảm thấy áp lực.
Nhưng mà rất nhanh, quảng trường tiền viện vang lên tiếng hoan hô lớn: "Gia chủ và Thái tử về rồi!"
Ngàn người tụ tập ở quảng trường tiền viện, ngước đầu nhìn hai cự điểu phi tốc rơi xuống. Bọn họ có tầng lớp cấp cao của Côn gia, cũng có gia chủ một chút gia tộc khác đến từ Thái Cổ Thần Sơn. Những gia chủ này ngày thường khá là thân thiết với Côn gia, bởi vì Côn gia thế lớn, bọn họ thường đến nịnh nọt, kề sát đại thụ lớn là Côn gia, hèn mọn phát dục trên Thái Cổ Thần Sơn.
Biết được hôm nay là ngày phụ tử Côn Tuấn Hùng và Côn Đồng Minh từ bí cảnh trở về, bọn họ vội vàng chạy tới Côn gia xoát cảm giác tồn tại, muốn chúc mừng phụ tử Côn Tuấn Hùng.
Phải biết lần này phụ tử Côn Tuấn Hùng tiến vào bí cảnh cực kỳ lợi hại, chính là bí cảnh hi hữu mười vạn năm khó gặp, không biết có bao nhiêu cơ duyên và bảo vật. Cho nên nói lần này phụ tử Côn Tuấn Hùng trở về, chắc chắn thực lực sẽ bạo tăng một đoạn so với một tháng trước.
Những gia tộc vốn dựa vào Côn gia mà sinh tồn lâu dài trên Thái Cổ Thần Sơn cũng nên biểu hiện lòng trung thành vào lúc này để được che chở nhiều hơn, khiến cho bản tộc phát triển tốt hơn.
Hô ~
Hô ~
Côn Tuấn Hùng và Côn Đồng Minh quanh thân huyền quang lóe lên, nhao nhao biến thành hình người rơi vào giữa tiền viện, ngạo nghễ đứng trước mặt tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Phụ tử không giận tự uy, chỉ một ánh mắt đảo qua, tất cả mọi người đang có mặt ở đây lập tức tỏ vẻ phục tùng, cảm nhận được rõ ràng khí thế của bọn họ mạnh hơn so với trước đó.
"Cung nghênh gia chủ trở về!"
"Cung nghênh tiền bối!"
Đám người Côn gia và hơn ba trăm vị gia chủ gia tộc khác vội vàng hành lễ, tiếng hò hét như sấm.
Côn Tuấn Hùng đầu tóc kim hồng, tai mang Huyền Kim Thần Hoàn, mắt hổ nhìn đám người một chút, trầm giọng hỏi: "Tại sao Băng Hằng và Quân Húc không đến?"
Trưởng lão Côn gia Côn Thái trả lời: "Gia chủ, Hạ Hầu Lịch bị Bắc Huyền Thiên Đế phu giết chết, cho nên Nhị thái tử và Tam thái tử đều đi tìm hắn báo thù!"
Bắc Huyền Thiên Đế phu!
Nghe được xưng hô thế này, Côn Tuấn Hùng, Côn Đồng Minh và tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều kinh ngạc. Đối với tên Lâm Hiên, bọn họ như sấm bên tai.
Không ngờ được là Nhị thái tử và Tam thái tử Côn gia lại đi báo thù hắn, như vậy không khác gì chính diện khiêu chiến Bắc Huyền Thiên a! Mà không nói Bắc Huyền Thiên, tên Lâm Hiên đã truyền khắp Thái Cổ Thần Sơn, tất cả mọi người đều nghe nói hành động vĩ đại san bằng Long gia, đánh cho Long gia lão tổ long hồn tiêu tán của hắn.