Hôm nay, trong Vị Ương Thánh Địa, Xích Phượng hấp thu thần hỏa và Thái Dương Thần Hỏa dưới dưới mặt đất, rốt cục đột phá cảnh giới Yêu Hoàng, thành một đời Yêu Tổ, đồng thời kích hoạt Niết Bàn thần thông và thần thông pháp tướng Xích Phượng Hỏa Ảnh.
Lúc ấy Xích Phượng cũng vui vẻ, phóng ra thần thông pháp tướng, sau đó bay đến trăm vạn dặm trên không Vị Ương Thánh Địa bay múa, để các đệ tử Thánh Địa có thể toàn phương vị chiêm ngưỡng phong thái của mình. Không ngờ được là thần thông pháp tướng khiến cho phụ tử Côn Tuấn Hùng từ bí cảnh trở về chú ý, lúc ấy Côn Tuấn Hùng hóa thành một con Kim Sí Bằng che trời, một vuốt bắt lấy Xích Phượng, sau đó để nó vào nạp giới đem đi.
Bởi vì vừa khéo Vị Ương Thánh Chủ dẫn theo Thánh nữ Thánh tử đi ra ngoài lịch luyện, mấy vị trưởng lão Thánh Địa chỉ đành tiến lên ngăn cản, đồng thời khuyên nhủ Côn Tuấn Hùng thả Xích Phượng. Không ngờ được là Côn Tuấn Hùng ỷ mình là Côn gia chi chủ, tu vi tinh thâm, chẳng những không có để ý tới mấy vị trưởng lão mà một bàn tay đánh phế tất cả bọn họ, sau đó đem Xích Phượng đi.
Vị Ương Thánh Chủ trở về, nghe nói việc này thì lập tức tức giận, sau đó hỏi ra thân phận Côn Tuấn Hùng thì hắn lập tức dẫn theo đệ tử tinh anh Thánh Địa hoả tốc đuổi theo. Bởi vì trước đó Vị Ương Thánh Chủ đã tới Thái Cổ Thần Sơn cho nên cũng không tốn nhiều sức là tìm được Côn gia.
Mắt thấy từ ức dặm xa xôi mà đến, Côn Tuấn Hùng còn phách lối vô độ như vậy, Vị Ương Thánh Chủ sát khí đầy trời, tức giận nói.
Côn Đồng Minh vẻ mặt khinh bỉ nói ra: "Chỉ bằng đám rác rưởi các ngươi mà cũng dám nói như thế với phụ thân ta?"
"Xích Phượng đã là vật trong túi Côn gia chúng ta, nếu không cút thì để mạng lại!"
Xích Phượng tiến giai thành Yêu Tổ, có một nửa Thần thú chi khu, đối với Kim Sí Bằng cũng là điểu tộc thì yêu đan của nó là Thánh phẩm hiếm có. Nếu có thể luyện hóa hấp thu yêu đan Xích Phượng thì chắc chắn có thể tăng cường huyết mạch chi lực và Hỏa Sát Chi Lực của Kim Sí Bằng nhất tộc, thậm chí còn có thể có được một chút thần thông trên người Xích Phượng, có thể nói là có rất nhiều chỗ tốt, dụ hoặc cực lớn.
Côn Đồng Minh cảm thấy với để uẩn và thực lực Côn gia, ăn cướp trắng trợn Thánh Thú của Vị Ương Thánh Địa là chuyện không đáng kể chút nào, cho nên hoàn toàn không có sợ hãi.
"Làm càn!"
"Côn gia các ngươi cưỡng đoạt Thánh Thú Thánh Địa ta, không những không hối cãi còn ăn nói cuồng vọng, đúng là khinh người quá đáng!"
Côn Đồng Minh nói như vậy khiến cho tất cả người của Vị Ương Thánh Địa đang có mặt ở đây đều giận dữ không thôi, chỉ hận không thể xé nát hắn.
Không đợi Vị Ương Thánh Chủ mở miệng, trưởng lão Thánh Địa Bành Trung Đức lấy ra một thanh thượng phẩm pháp bảo linh kiếm, cuốn theo chí cường Hỏa Sát Chi Lực giết ra.
"Hỏa Long Biến!"
Xoẹt một tiếng, linh kiếm tỏa ra thần hỏa đáng sợ tung hoành mười vạn dặm, hòa làm một thể với linh kiếm, biến thành một con Hỏa Long lớn, thân thể vũ động đánh thẳng tới Côn Đồng Minh.
Hỏa Sát Chi Lực nóng bỏng kèm theo long ảnh đánh tới, khiến cho mười vạn dặm thiên địa rung động, làm cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây cảm nhận được cảm giác áp bách cực lớn.
Có gia chủ nhịn không được cảm khái một câu: "Vị Ương Thánh Địa không hổ là một trong số bốn Thánh Địa đỉnh cấp Thương Long Đại Lục, công pháp của bọn họ có uy lực thông thần thông tiên!"
Côn Đồng Minh lại khinh thường cười một tiếng: "Cái gì thông thần thông tiên? Rõ ràng là công phu mèo ba chân mà thôi!"
Quanh người hắn linh khí nhất bạo, cuốn theo một đạo hư ảnh Kim Sí Bằng xông về phía Hỏa Long mười vạn dặm, hữu quyền nắm chặt, bộc phát ra một đoàn huyền quang xích hồng sắc lóa mắt.
"Tu La Thánh Quyền!"
Ầm ầm ~
Một quyền này đánh ra, mười vạn dặm thiên địa điên cuồng chấn động, quyền kình kinh khủng như mười vạn hải vực sôi trào ở trên không, từng tầng khí lãng đè ép không gian phía trước, điên cuồng tiến lên, khí thế vô cùng cường hoành!
Bành! ! !
Quyền kình ngạnh sinh sinh đụng Hỏa Long thành bột phấn, mười vạn dặm Hỏa Long và kiếm khí như bị mười vạn hải vực cọ rửa, trong khoảnh khắc tiêu tán không còn dấu vết. Mà quyền kình cường hoành bá đạo vẫn còn có một nửa tàn lưu lại, như là vạn thú bôn đằng, phát ra tiếng gào thét hung lệ phóng tới Bành Trung Đức.
"Tê! Một quyền này... thật mạnh!"
Bành Trung Đức không ngờ được là quyền pháp của Côn Đồng Minh mạnh mẽ như thế, ngay cả một kích toàn lực của Đế Cảnh đỉnh phong như hắn cũng có thể nghiền nát, còn để lại một nửa kình đạo đánh thẳng tới hắn.
Cũng may mục đích đánh ra một chiêu này của Côn Đồng Minh chỉ là muốn phá giải chiêu số của Bành Trung Đức, Bành Trung Đức vẫn có đủ thời gian triệt thoái né tránh.
Quanh người hắn tuôn ra một đoàn linh khí hùng hậu, sau đó thôi động chí cường độn thuật của Vị Ương Thánh Địa triệt thoái. Nhưng mà hắn vẫn đánh giá thấp sự mạnh mẽ của Côn Đồng Minh, khi hắn sắp lui lại, Côn Đồng Minh thân hình như điện chớp, đứng cách hắn mười trượng, đánh ra một quyền nữa.
Bành!
Một đạo kình khí cường hoành xuyên thấu ngực phải Bành Trung Đức, trực tiếp làm vỡ nát tất cả xương ngực nơi ngực phải hắn.
Bành Trung Đức kêu thảm một tiếng, chỉ cảm thấy lực đạo đó giống như mười vạn hồng hoang mãnh thú xuyên thấu thân thể của mình, đau đến hắn kém chút bất tỉnh.
"Ha ha ha, phế vật!" Côn Đồng Minh phát ra tiếng cười cực kì phách lối, nâng hữu quyền lên đánh thẳng tới Bành Trung Đức lần nữa: "Một quyền vừa rồi chỉ là thử sức mà thôi, bây giờ hãy xem bản thiếu gia một quyền đánh nổ ngươi!"
"Dừng tay!"
Gầm lên giận dữ, dẫn động trăm vạn dặm bầu trời gió nổi mây phun. Hai cái lốc xoáy tinh vân dưới chân Vị Ương Thánh Chủ bỗng nhiên quang mang lấp lánh, như hai cái tinh hệ lớn chiếu sáng phạm vi trăm vạn dặm.
Hắn vung tay lên, lấy ra tiên thiên thượng phẩm Linh Bảo Bạch Hổ Thần Kiếm, chặt đứt quyền kình của Côn Đồng Minh, sau đó xuất hiện trước mặt hắn.
"Để bản Thánh Chủ chiếu cố ngươi!"