Tang Hiên Vũ và các trưởng lão cũng nhìn thấy đồ trong hòm gỗ, trong mắt tràn đầy vẻ vui sướng, chắp tay cười nói: "Kỳ tướng quân đúng là sảng khoái!"
"Tang mỗ từ chối thì bất kính!"
"Ha ha ha!" Kỳ Bá Thiên cười mấy tiếng: "Lần này Ô Kim Cuồng Viên tộc chúng ta xâm lấn Cửu Thiên Tiên Vực, mặc dù đã tìm hiểu trước nhưng vẫn chưa quen thuộc phương thế giới này."
"Nếu không phải Tang Cung chủ hợp tác với chúng ta, phái người dẫn đường cho chúng ta thì Ô Kim Cuồng Viên tộc chúng ta há có thể cướp đoạt được nhiều bảo bối tốt như vậy?"
"Cho nên những thứ đó là các ngươi nên được! Hơn nữa bản tọa cam đoan, chỉ cần chúng ta tiếp tục hợp tác, thù lao cho Vân Huyễn Cung các ngươi chỉ nhiều không ít!"
"Ha ha, như vậy Tang mỗ cám ơn trước!" Tang Hiên Vũ ý cười đầy mặt nói.
Lần này hắn tình cờ đụng phải đám yêu thú Ô Kim Cuồng Viên tộc, lúc ấy những Yêu tộc này đang tấn công tông môn nào đó trong Tịch Nhiên Thiên, mà vừa khéo tông môn này có mâu thuẫn với Vân Huyễn Cung, Tang Hiên Vũ thi kế trợ giúp Ô Kim Cuồng Viên tộc diệt tông môn đó.
Sau khi diệt môn, hắn và Ô Kim Cuồng Viên tộc chia đều bảo vật tài phú trong tông môn, đồng thời trở thành minh hữu, ước định trợ giúp Ô Kim Cuồng Viên tộc cướp đoạt tài nguyên trong Cửu Thiên Tiên Vực.
Đương nhiên, bởi vì là sơ kỳ hợp tác cho nên đối tượng mà Tang Hiên Vũ dẫn dắt Ô Kim Cuồng Viên tộc cướp đoạt đều ít nhiều có mâu thuẫn với Vân Huyễn Cung.
Mượn một chiêu mượn đao giết người này, Vân Huyễn Cung hắn có thể nói là được ích lợi không nhỏ, so với ích lợi bên ngoài thì địa bàn và tài nguyên vụng trộm chiếm đoạt được làm cho Vân Huyễn Cung kiếm bộn.
Cho nên mắt thấy Kỳ Bá Thiên tự mình mời mình đến uống rượu, lại hứa như thế, Tang Hiên Vũ không kìm được vui mừng, trong lòng nở hoa.
"Như vậy Kỳ tướng quân, cầu chúc chúng ta hợp tác càng thêm vui sướng!"
Tang Hiên Vũ nâng chén lần nữa.
Kỳ Bá Thiên cười vài tiếng, nâng chén nói: "Tốt!"
Bành bành bành bành...
Không đợi bọn họ cạn ly lần nữa, trên không trung truyền đến tiếng vang lớn.
Nhìn thấy bản tộc có rất nhiều Đồ Diệt Chiến Chu bay trên không, Kỳ Bá Thiên không khỏi ánh mắt run lên: "Có cường địch xâm phạm!"
Tang Hiên Vũ để ly xuống, hừ lạnh một tiếng nói: "Cho dù là ai đến cũng là tự tìm đường chết!"
Bên cạnh hắn, mấy vị trưởng lão nghe vậy đều yên lặng gật đầu, vẻ mặt tán đồng. Lần này đến trụ sở Ô Kim Cuồng Viên tộc, bọn họ cũng hiểu biết thêm về sức chiến đấu của tộc này.
Lần này Ô Kim Cuồng Viên tộc điều động tổng cộng ba trăm ba mươi lăm vạn binh sĩ xâm lấn Cửu Thiên Tiên Vực, những binh lính này tu vi thấp nhất đều là Thần Phách Cảnh đỉnh phong.
Dựa theo chênh lệch cảnh giới giữa vực ngoại Yêu tộc và tu sĩ nhân tộc Cửu Thiên Tiên Vực, hơn ba trăm vạn quân này tu vi thấp nhất đều có thể vượt qua cảnh giới Tôn Giả Cảnh nhân tộc.
Mà một chi quân tiên phong này đều là Tôn Giả Cảnh đỉnh cao, khoảng chừng mười vạn, đổi thành tu sĩ nhân tộc là tương đương với chừng mười vạn cường giả Đế Cảnh.
Chớ nói chi là tướng quân Kỳ Bá Thiên và ba tương lĩnh dưới tay hắn đều là Cổ Thần Cảnh, mỗi một người đều sống mấy trăm vạn năm, sức chiến đấu cường hãn, kinh nghiệm tác chiến vô cùng phong phú.
Bọn họ dẫn đầu chi quân này, muốn quét ngang bất cứ đỉnh cấp tông môn Thánh Địa nào của Cửu Thiên Tiên Vực cũng dễ như trở bàn tay. Đương nhiên, một khi làm như vậy chắc chắn sẽ khiến vô số tông môn Thánh Địa quần công, kết quả sau cùng cũng không chịu nổi.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bây giờ Ô Kim Cuồng Viên tộc tọa trấn bồn địa, nếu ai dám đến xâm chiếm thì chỉ có một con đường chết!
Dù sao trước mặt Ô Kim Cuồng Viên tộc chỉ được Vân Huyễn Cung dẫn dắt tiến đánh rất nhiều tông môn, còn chưa đại quy mô xuất hiện trong Tịch Nhiên Thiên, sẽ không khiến cho tu sĩ nhân tộc phản công.
Cho nên theo như bọn người Tang Hiên Vũ nghĩ, trước mặt cho dù là ai dám tới đối phó Ô Kim Cuồng Viên tộc thì kết cục cũng là một con đường chết!
"Nghênh chiến!"
Lúc này, Kỳ Bá Thiên vung tay lên, dẫn theo một đám phó tướng vội vàng đứng dậy phóng tới cổng doanh trướng, Tang Hiên Vũ và mấy vị trưởng lão cũng vội vàng đứng lên đuổi theo.
Bọn họ vừa đi ra cửa doanh trướng thì thấy đã có hơn vạn binh sĩ phóng tới không trung, có trên trăm chiếc Đồ Diệt Chiến Chu từ hai bên trái phải phối hợp tác chiến, rất nhanh đã vọt tới trước nhất, nhắm ngay một nữ tử váy tím chuẩn bị phát động công kích.
Hô ~
Nữ tử váy tím chém ra một kiếm, sóng kiếm mãnh liệt lật tung không gian trong phạm vi mười vạn dặm, chẳng những đánh nát mấy chục chiếc Đồ Diệt Chiến Chu mà còn trong nháy mắt miểu sát hơn ngàn chiến sĩ Ô Kim Cuồng Viên.
Kiếm quang kinh khủng đánh xuống bao phủ mười vạn dặm, bụi đất bay lên cao mấy trăm trượng.
Chiến sĩ Ô Kim Cuồng Viên tộc bị nàng công kích lập tức giải tán, ngay cả những Đồ Diệt Chiến Chu đó cũng hoảng hốt phân tán ra, cũng không dám tụ lại vây công nữ tử váy tím.
Trong không khí vang lên tiếng kinh hô của các chiến sĩ Ô Kim Cuồng Viên.
"Đáng chết, Huyền Băng Nữ Đế quá mạnh, quá bá đạo!"
"Không thể trực diện nàng, nhất định phải phân tán ra!"
"Ai mà ngờ được nàng một kiếm có thể đánh nát nhiều Đồ Diệt Chiến Chu của chúng ta như vậy!"
...
Nghe được tiếng kinh hô của các chiến sĩ, đám người Kỳ Bá Thiên và Tang Hiên Vũ ánh mắt run lên.
"Huyền Băng Nữ Đế!"
"Nàng đến rồi!"
Bọn họ cũng không nghĩ tới người đến xâm chiếm doanh trướng Ô Kim Cuồng Viên tộc không phải là tông môn Thánh Địa Tịch Nhiên Thiên mà là Nữ Đế quét ngang nhất đại, danh thùy vạn cổ!
Ngưỡng vọng không trung.
Đông Hoàng Tử U ba búi tóc đen theo gió phất phới, đường cong đẹp đẽ như được Tạo Vật Chủ tỉ mỉ điêu khắc, một bộ váy tím phần phật, tạo thành một đạo tử quang tuyệt mỹ trên không trung vô tận, tràng cảnh mỹ lệ đó khiến cho Kỳ Bá Thiên và Tang Hiên Vũ nhịn không được ngẩn ngơ.