Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1389 - Chương 1389. Đúng Là Cao Minh!

Chương 1389. Đúng là cao minh! Chương 1389. Đúng là cao minh!

Chiêm Hàn Tinh chính là Ô Kim Cuồng Viên tộc, chiều cao vốn đã một trượng, sau khi ăn đan dược không đến hai hơi công phu thì bạo tăng đến hơn mười trượng, quanh thân mọc ra từng mảnh long lân khắc viễn cổ minh văn. Một đôi kim sắc cự dực và một kim sắc long vĩ thật dài xuất hiện khiến cho hắn nhìn từ đằng xa giống như một long nhân.

Quanh thân minh văn lăn lộn, sát lực bạo rạp, tràn ngập chiến thần chi uy không ai bì nổi!

Bọn người Tang Hiên Vũ bị khí thế bức người của hắn ép cổ co rụt lại, mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

"Vừa rồi ta nhìn thấy chiêm tướng quân ăn một viên thất thải Tiên Đan, xem ra Tiên Đan này có hiệu quả biến thân, lại có thể điên cuồng tăng tu vi và nhục thân của hắn lên!"

Tang Hiên Vũ không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Bây giờ Chiêm Hàn Tinh hiển lộ ra khí thế là Cổ Thần Cảnh trung kỳ, đối với nhân tộc thì chính là Cổ Thần Cảnh đỉnh phong. Hơn nữa Chiêm Hàn Tinh chính là Cổ Thần vực ngoại uy tín lâu năm, mặc dù vừa rồi giao thủ thoáng rơi xuống hạ phong nhưng tiềm năng của hắn là vô hạn. Bây giờ trong nháy mắt thực lực bạo tăng, giống như một long nhân chiến thần, chỉ với khí thế đã tràn ngập vô địch chi uy!

Tang Hiên Vũ nhịn không được nhìn về phía Đông Hoàng Tử U, thì thào một câu: "Sau khi biến thân cường hóa, Chiêm tướng quân đã có vô địch chi tư, Huyền Băng Nữ Đế, ngươi còn đối kháng được cường giả như thế này không?"

Rầm rầm rầm ~

Bầu trời truyền đến tiếng vang, đúng là Chiêm Hàn Tinh đạp trên hư không từng bước một ép về phía Đông Hoàng Tử U. Hai mắt hắn tinh hồng, tràn đầy ngang ngược và khinh miệt, miệng lớn giống như rồng mà không phải là rồng chậm rãi mở ra nói: "Huyền Băng Nữ Đế, bản tướng quân tổn hao mấy chục vạn năm tuổi thọ chính là vì tiễn ngươi về tây thiên!"

"Bây giờ ngươi phải xuất toàn lực, đừng cho bản tướng quân thất vọng, ha ha ha!"

Nói xong quanh thân linh khí nổ tung, hóa thành khí lãng nồng đậm như thủy triều đập vào trăm vạn dặm bầu trời.

"Vạn Quân Sát!"

Hắn giơ cao Liệt Diễm Thần Đao, đao kình cường hoành bạo phát ra, rõ ràng mạnh hơn một đao vừa rồi gấp trăm lần trở lên. Đao phong liệt liệt hóa thành thủy triều hình răng cưa thẩm thấu không gian, nhấc lên một đợt lại một đợt đao sóng đáng sợ, cho dù là những đỉnh núi ở xa mười vạn dặm đều bị đao sóng mạnh mẽ làm vỡ nát.

Trong nháy mắt, tất cả các chiến sĩ Yêu tộc đang có mặt ở đây, còn có Tang Hiên Vũ và tu sĩ nhân tộc đều sinh ra tâm lý sợ hãi dưới một đao này.

"Một đao đó đã có thiên thần chi uy!"

Dưới ánh nhìn chăm chú của vạn chúng, Đông Hoàng Tử U cầm kiếm mà lên, đạp trên hư không bay về phía đao quang khai thiên liệt địa.

"Đối phó ngươi sâu kiến như ngươi, không cần vận dụng toàn lực?"

Đông Hoàng Tử U tiếng nói vũ mị kẹp lấy khinh miệt nồng đậm, cổ tay ngọc nhất chuyển, Băng Phượng Kiếm nhấc lên ba trăm vạn dặm sóng kiếm màu xanh thẳm trong hư không.

"Tiên Ma Tâm Ý Kiếm!"

"Diệc Tiên Diệc Ma!"

Chung cực chiêu thức của Tiên giai công pháp diễn hóa ra mười vạn đạo kiếm quang trong tay nàng, như khói như hoa nở rộ bổ về phía đao sóng.

Bành bành bành bành!

Kinh khủng đao kiếm chi khí điên cuồng bạo liệt, phạm vi ba trăm vạn dặm hư không bị xé ra từng vết rách nhìn thấy mà giật mình. Mà trong quang mang, một bóng người màu đen lấy tốc độ như thiểm điện vọt ra, thoáng cái đã đến trước mặt Đông Hoàng Tử U.

"Chết đi cho ta!"

"Toái Tâm Chưởng!"

Bởi vì ăn Hóa Long Kim Đan, lúc này bàn tay Chiêm Hàn Tinh chẳng những như lớn như quạt hương bồ mà còn có lợi trảo bén nhọn như loan đao.

Mở cự thủ ra, bàn tay Chiêm Hàn Tinh lớn hơn mặt Đông Hoàng Tử U chừng gấp hai, hung hăng chộp tới đầu nàng, không khác gì người trưởng thành đưa tay nắm trứng gà.

Dưới đáy, bọn người Tang Hiên Vũ thấy thế đều hít vào một hơi khí lạnh.

"Chiêm tướng quân một chiêu này xuất kỳ bất ý, lại trong chớp mắt đến trước mặt Huyền Băng Nữ Đế, đúng là cao minh!"

"Chiêu này thoạt nhìn cực nhanh, cực chuẩn, vô cùng ác độc! Huyền Băng Nữ Đế nguy rồi!"

Cũng ngay lúc bọn họ nói chuyện, bàn tay của Chiêm Hàn Tinh đã gần sát đầu Đông Hoàng Tử U, chưởng phong cường hoành thổi mái tóc Đông Hoàng Tử U rung động kịch liệt, có thể tưởng tượng Đông Hoàng Tử U phải chịu áp lực lớn như thế nào.

Chiêm Hàn Tinh cười ha ha như điên nói: "Huyền Băng Nữ Đế, một chiêu này của bản tướng xuất kỳ bất ý, chính là vì bóp nát đầu của ngươi a!"

Dùng sức một trảo!

Hô ~

Nụ cười trên mặt Chiêm Hàn Tinh bỗng nhiên ngưng kết, phát hiện mình bắt hụt. Mà lúc đầu bàn tay của hắn đã cách đỉnh đầu Đông Hoàng Tử U chỉ chút xíu, tựa hồ tiện tay trảo một cái là có thể bóp nát đầu Đông Hoàng Tử U, nào biết được Đông Hoàng Tử U lại trong nháy mắt biến mất!

Sau lưng vang lên một giọng nói trong trẻo vũ mị, lại tràn ngập lãnh khốc và khinh bỉ: "Chỉ với thân thủ chậm như rùa của ngươi mà còn không cảm thấy ngại nói xuất kỳ bất ý?"

Từ vừa rồi khi xuất kiếm, Đông Hoàng Tử U đã làm xong các loại sách lược ứng đối. Mà có được Thiên Ma Bát Bộ nhanh đến cực hạn, nàng hoàn toàn có thể đoạt trước một bước tránh đi cự thủ của Chiêm Hàn Tinh, khi hắn sơ ý, vòng ra phía sau lưng của hắn.

Sau đó cho hắn một cái phản kích trí mạng!

Không đợi Chiêm Hàn Tinh trả lời, hắn đã cảm nhận phía sau lưng mát lạnh.

Phốc phốc một tiếng, mũi kiếm xanh thẳm sáng long lanh của Băng Phượng Kiếm xuyên thấu phía sau lưng Chiêm Hàn Tinh, đâm thẳng vào trái tim của hắn, sau đó từ trước ngực xông ra.

Cúi đầu nhìn bản mệnh tinh huyết trên mũi kiếm nhỏ xuống, Chiêm Hàn Tinh nhất thời muốn rách cả mí mắt.

"Đáng chết, vậy mà... bị ngươi đánh lén đắc thủ!"

Đông Hoàng Tử U cổ tay trắng uốn éo, muốn chuyển Băng Phượng Kiếm cắt nát trái tim Chiêm Hàn Tinh nhưng nàng bỗng nhiên phát hiện thân kiếm trở nên vô cùng nặng nề, một đạo cự lực đang điên cuồng ngăn cản nàng.

Bình Luận (0)
Comment