Sau đó truyền lệnh triệu hoán Nhược Ảnh, sai nàng phái người tra ra tông môn của mấy người Tang Hiên Vũ, đồng thời đem thi thể của bọn họ ném về tông môn, dùng nó để cảnh cáo Vân Huyễn Cung và tu sĩ thiên hạ, không được làm bạn với yêu thú, nếu không hậu quả sẽ giống như bọn người Tang Hiên Vũ!
Thấy được nàng lôi lệ phong hành, quả cảm quyết đoán như thế, tất cả Ô Kim Cuồng Viên tộc đang có mặt ở đây đều cảm khái một câu: "Nữ Đế đúng là nhất đại kỳ nữ nhân tộc!"
Đối mặt khí thế bá tuyệt thiên hạ của Đông Hoàng Tử U, tất cả bọn họ không nhịn được nữa, nhao nhao cúi người, mặt mũi tràn đầy vẻ cầu khẩn hô: "Nữ Đế bệ hạ, xin ngươi tha cho chúng ta!"
"Chúng ta thề sau khi trở về sẽ không còn xâm phạm Cửu Thiên Tiên Vực, xin ngươi tha cho chúng ta một mạng đi!"
Đông Hoàng Tử U vẻ mặt lãnh khốc ắc, nghiêm nghị quát hỏi: "Lúc các ngươi cướp bóc đốt giết, có buông tha cho những người vô tội cầu xin các ngươi tha thứ không?"
Lũ yêu thú: "..."
Đông Hoàng Tử U cười lạnh một tiếng: "Đến mà không trả lễ thì không hay, các ngươi táng thân nơi này đi!"
Nói xong, tay trái bóp ra một đạo thần hỏa ấn quyết huyền diệu, dẫn động núi lửa ngoài mấy trăm ngàn dặm phun trào ra hỏa diễm che trời. Tay phải vung vẩy Băng Phượng Kiếm, triệu hoán vô tận nước biển trong tây bộ hải dương đến, trong nháy mắt khiến cho bồn địa bị thiên hỏa địa hải bao bọc lần nữa!
Trong lúc nhất thời, vô số yêu thú bi thảm kêu rên, sống không bằng chết!
Tịch Nhiên Thiên, Vân Huyễn Cung.
Tông này ở đỉnh Vân Huyễn Sơn, cách mặt đất trăm vạn dặm, quanh mình mây trắng bao phủ, linh vụ như suối, hoàn cảnh mịt mờ khiến cho tông môn này như là tiên cảnh, rất có vài phần Đạo Môn chính thống chi vị.
Mặc dù nhìn khắp toàn bộ Tịch Nhiên Thiên, Vân Huyễn Cung quy mô cũng không tính lớn, danh khí cũng vô cùng bình thường nhưng quy mô kiến trúc và phong cách lại rất không tầm thường, chủ yếu là ỷ vào Tịch Nhiên Thiên Vũ An Hầu ban tặng.
Bởi vì muội muội Tang Hiên Vũ gả cho Vũ An Hầu, cho nên một người đắc đạo, Vân Huyễn Cung cũng dính không ít vinh hoa phú quý.
Tông môn kiến trúc tổng cộng chia làm ba tầng trên ba tầng dưới, dựa vào núi trong Vân Huyễn Sơn sắp xếp theo thứ tự từ trên xuống dưới, phía trên nhất là rộng lớn tráng lệ nhất, có linh vụ cực kỳ nồng đậm quấn quanh, chính là tông môn đại điện nơi Vân Huyễn Cung tổ chức thịnh hội, hội nghị và cũng là nơi mà Cung chủ Tang Hiên Vũ ở.
Xuống chút nữa là nơi bình thường các trưởng lão đệ tử nội môn và ngoại môn tu luyện và ăn ở, tổng thể kiến trúc cũng có chút khí thế.
Mà chỉ có một con đường từ chân Vân Huyễn Sơn thông đến Vân Huyễn Cung. Lúc này trên con đường này đang có năm con yêu thú Hắc Giác Tê Mã uy mãnh, mỗi con kéo một chiếc xe gỗ nhanh chóng chạy lên núi.
Rất nhanh, đội xe đến trước cổng tông môn, nơi này có hai vị trưởng lão ngoại môn và mười tên đệ tử trông coi.
Thấy đội xe tới gần, một trưởng lão ngoại môn tên là Ngô Tuấn Hoa vội vàng tiến lên, chắp tay với một lão giả áo xanh chừng năm mươi tuổi ngồi ở trước đội xe: "Triệu trưởng lão, vất vả!"
Lão giả áo xanh chừng năm mươi tuổi chính là trưởng lão nội vụ Vân Huyễn Cung Triệu Nguy, là nội vụ trưởng lão, chức trách của Triệu Nguy là phụ trách các hạng nội vụ thường ngày của Vân Huyễn Cung, bao gồm sinh hoạt hàng ngày của tất cả trưởng lão đệ tử và tông môn chi tiêu, trù tính chung, điều hành vân vân.
So với Ngô Tuấn Hoa, hiển nhiên thân phận Triệu Nguy tôn quý hơn rất nhiều.
Thấy Ngô Tuấn Hoa lễ đãi như thế, Triệu Nguy chỉ khẽ vuốt cằm, tùy ý ừ một tiếng, thái độ rất ngạo mạn.
Ngô Tuấn Hoa cũng không giận, Triệu Nguy chưởng quản quyền lực trong tông môn, địa vị khá cao, người như vậy có chút ngạo mạn cũng đúng. Nhìn thoáng qua đội xe sau lưng Triệu Nguy, Ngô Tuấn Hoa tiếp tục lấy lòng nói: "Không ngờ được là Nhật Nguyệt Tông lại có nhiều bảo bối tốt như vậy, Triệu trưởng lão đúng là có dự kiến trước a!"
Nhật Nguyệt Tông chính là tông môn quy mô không kém Vân Huyễn Cung bao nhiêu ở Tịch Nhiên Thiên, mấy trăm năm trước hai tông bởi vì cướp đoạt một vị thiên kiêu nào đó mà phát sinh tranh chấp, từ đó về sau nhìn nhau ngứa mắt.
Hôm qua mấy người Ngô Tuấn Hoa nghe nói Cung chủ Tang Hiên Vũ thiết kế để đám yêu thú Ô Kim Cuồng Viên tộc diệt Nhật Nguyệt Tông, vốn cho rằng những yêu thú đó đã cướp sạch Nhật Nguyệt Tông nhưng hôm nay Triệu Nguy đi đến Nhật Nguyệt Tông, nói đi xem một chút xem còn có một chút tài vật lưu lại hay không.
Bây giờ hắn dẫn theo đội xe gồm năm xe gỗ tràn đầy trở về, hiển nhiên là khai quật được không ít bảo bối tốt ở Nhật Nguyệt Tông.
Ngô Tuấn Hoa như vậy, một tên trưởng lão ngoại môn khác sau lưng và các đệ tử đều gật đầu hùa theo.
"Đúng vậy, Triệu trưởng lão vừa xuất mã thì mang nhiều đồ như vậy trở về, quả là lợi hại!"
"Cung chủ nhìn thấy Triệu trưởng lão tìm được nhiều tài vật như vậy, chắc chắn sẽ cực kỳ cao hứng!"
"Triệu trưởng lão vì tông môn mà cúc cung tận tụy, đúng là khiến cho người ta kính nể!"
...
Nghe bọn họ lấy lòng ca ngợi như thế, gương mặt Triệu Nguy giống như khối băng bị mặt trời nóng bóng chiếu vào, triệt để nở rộ ra, hắn có chút đắc ý cười nói: "Suy cho cùng Nhật Nguyệt Tông có ba trăm vạn năm đạo thống, để uẩn không cạn, chỉ bằng vào một đám vực ngoại Yêu tộc thì không thể nào cướp sạch trong vòng một ngày!"
"Bản trưởng lão cũng cân nhắc đến điểm này cho nên mới tự thân xuất mã tiến về Nhật Nguyệt Tông, tìm kiếm một chút đồ tốt mang về, cũng tạo phúc cho mọi người trong bản tông!"
Bọn người Ngô Tuấn Hoa nghe vậy chắp tay hành lễ lần nữa, liên tục vỗ mông ngựa: "Triệu trưởng lão vì tông ta mà tận tâm tận lực, đúng là phúc của tất cả mọi người trong tông!"
Nịnh nọt xong, mọi người ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút, chỉ thấy mặt trời ngã về tây, đã là giờ Thân.