Ngô Tuấn Hoa: "Cung chủ đến doanh địa Ô Kim Cuồng Viên tộc dự tiệc đã được nửa ngày, hẳn cũng sắp trở về rồi!"
Triệu Nguy đưa tay vuốt vuốt chòm râu dê của mình, cười nói: "Nghe nói lần này tướng quân Ô Kim Cuồng Viên tộc định tặng thù lao cho Cung chủ, có những thù lao này, tài nguyên và tài phú tông ta sẽ càng phong phú, mọi người cũng sẽ phát triển mạnh hơn!"
Mấy người Ngô Tuấn Hoa nghe vậy đều nhịn không được vỗ tay mà cười: "Đúng là quá tốt!"
Trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ kích động, Tang Hiên Vũ hợp tác với Ô Kim Cuồng Viên tộc, trợ giúp bọn họ cướp đoạt nhiều bảo vật tài nguyên ở Tịch Nhiên Thiên. Ô Kim Cuồng Viên tộc chủ động cho ra thù lao, chắc chắn giá trị cực kỳ khả quan.
Mà muội muội của Cung chủ Tang Hiên Vũ mặc dù gả cho Vũ An Hầu, hai năm này cũng lấy được không ít chỗ tốt từ Vũ An Hầu nhưng Tang Hiên Vũ là người tâm cao khí ngạo, cũng không muốn mỗi lần đều đưa tay cầu tài nguyên từ Vũ An Hầu.
Còn nữa, Vân Huyễn Cung có thể nói là vắng vẻ vô danh trong giới võ đạo Tịch Nhiên Thiên, muội muội Tang Hiên Vũ gả cho Vũ An Hầu cũng coi là trèo cao, Vũ An Hầu vốn có phần kiêu căng vô lễ với Tang Hiên Vũ, điều này cũng làm cho Tang Hiên Vũ không muốn nhờ tài nguyên của Vũ An Hầu phát triển tông môn.
Bây giờ Tang Hiên Vũ mở ra lối riêng, kết minh với vực ngoại Yêu tộc, chẳng những trợ giúp Vân Huyễn Cung trừ bỏ không ít túc địch cừu gia, cũng là theo sau vớt không ít chỗ tốt, chuyện này theo như mấy người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa nghĩ thì là con đường tiền đồ vô lượng.
Mà Triệu Nguy lấy được đồ từ Nhật Nguyệt Tông với thù lao Tang Hiên Vũ sắp lấy được từ Ô Kim Cuồng Viên tộc chính là bằng chứng tốt nhất chứng minh con đường này đi được!
Hô ~
Trong lúc mọi người đang có mặt ở đây đàm tiếu, trên linh vụ nồng đậm bỗng nhiên có khí tức dao động, xuyên thấu qua linh vụ truyền tới.
Triệu Nguy, Ngô Tuấn Hoa vội vàng ngẩng đầu nhìn lại: "Hẳn là mấy người Cung chủ về đến rồi!"
Dưới ánh nhìn chăm chú của bọn họ, vô số bóng người phá vỡ linh vụ phi tốc rơi xuống, rất nhanh giống như là sao chổi rơi vào sơn đạo, bành bành bành bành ~ bụi đất tung tóe.
"Cái này. . ."
Bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa vội vàng ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy hết thảy mười ba người nằm trên mặt đất.
Không!
Không nên nói là người mà là thây khô mới đúng!
Bởi vì tất cả bọn họ đều như cây gỗ khô, không chỉ không nhìn ra một chút huyết khí mà toàn thân cũng cứng ngắc, làn da mỏng dán chặt vào xương cốt, chính là từng thi thể bị hút khô.
Càng đáng sợ hơn là tất cả bọn họ đều mở to mắt và miệng, cho dù chết cũng có thể nhìn ra trước khi chết bọn họ tuyệt vọng và thống khổ cỡ nào. Mà từ phục sức của bọn họ thì có thể phán đoán bọn họ chính là đám người Cung chủ Tang Hiên Vũ và Trường Huyễn trưởng lão đã đến doanh địa Kim Ô Cuồng Viên tộc lúc sáng!
"Chuyện này chuyện này chuyện này. . . mấy người Cung chủ lại bị giết!"
"Tê! Toàn bộ đều bị rút thành thây khô, thủ đoạn thật ác độc a!"
"Tại sao lại như vậy được? Rốt cuộc là ai giết bọn họ?"
Cảm nhận được khí tức trên không trung đang áp sát, bọn họ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy ba người mặc quần áo màu đen từ trong linh vụ đi ra.
Người áo đen khí chất rất quỷ quyệt, bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa thông qua cảm giác phát hiện tu vi của đối phương cũng không mạnh, chỉ có Thần Phách Cảnh, so với bọn họ thì còn thấp hơn một bậc.
Nhưng mặc dù như thế nhưng đối mặt ba hắc y nhân này, bọn người Triệu Nguy vẫn cảm thấy bị uy hiếp, thậm chí tâm phát lạnh, có chút run rẩy. Bọn họ biết rõ dựa vào tu vi ba hắc y nhân thì không thể nào giết chết được mấy người Tang Hiên Vũ, cho nên chắc chắn sau lưng ba hắc y nhân có tồn tại mạnh hơn.
Mà có thể lấy phương thức như thế này giết chết mấy người Tang Hiên Vũ, vị tồn tại sau lưng bọn người áo đen này chắc chắn mấy người Triệu Nguy không thể đối phó!
Chỉ là...
"Các ngươi là ai? Tại sao giết Cung chủ trưởng lão tông ta?"
Triệu Nguy lấy dũng khí quát một tiếng để che dấu dòng suy nghĩ của mình.
Đối mặt uy áp Tôn Giả của hắn, ba hắc y nhân bất vi sở động, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ, một lát sau, một trong số đó mới chậm rãi mở miệng: "Cung chủ Vân Huyễn Cung cấu kết vực ngoại Yêu tộc hại tông môn nhân tộc để giành lấy chỗ tốt, đúng là lòng dạ rắn rết, nghịch phản nhân tính!"
"Nữ Đế bệ hạ tâm hệ thương sinh, cho nên tru sát Yêu tộc và bọn người Cung chủ Vân Huyễn Cung, lại lệnh cho bọn ta đem thi thể đưa về Vân Huyễn Cung, coi như cảnh cáo!"
Lạch cạch!
Người áo đen vừa dứt lời, Triệu Nguy đang cưỡi trên lưng Hắc Giác Tê Mã thân hình run lên, từ trên lưng yêu thú ngã xuống, mặt đập mạnh xuống đất.
Bọn người Ngô Tuấn Hoa con ngươi co rụt lại, đôi chân run rẩy, đồng thời co quắp ngồi xuống đất, tất cả đều mở to mắt, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.
"Nữ Đế! Lại là Huyền Băng Nữ Đế giết mấy người Cung chủ!"
"Ta nghe nói lần này Ô Kim Cuồng Viên tộc có tổng cộng hơn ba trăm vạn quân đến Cửu Thiên Tiên Vực, xem ra đều đã bị Nữ Đế tiêu diệt, chuyện này quá đáng sợ!"
"Trời ạ! Đúng là đáng sợ! Quá kinh khủng!"
...
Chẳng những bọn họ, những đệ tử Vân Huyễn Cung nghe được động tĩnh đến đây cũng đều nhao nhao cúi người thở hổn hển, không ai dám ngửa mặt nhìn lên người áo đen trên bầu trời.
Cũng không phải là người áo đen quá kinh khủng mà là Huyền Băng Nữ Đế phía sau bọn họ quá kinh khủng! Lúc đầu bọn họ ỷ vào Cung chủ cấu kết với Ô Kim Cuồng Viên tộc, tiêu diệt mấy tông môn đối địch, vớt không ít chỗ tốt, bọn họ đều cảm thấy từ nay bản tông sẽ phát triển mạnh. Nào biết được đảo mắt một cái, chẳng những vực ngoại Yêu tộc bị tiêu diệt, ngay cả người cầm lái bản tông đều bị rút thành thây khô ném tới tông môn, chuyển biến lớn như thế đúng là làm cho bọn họ nhất thời lòng như tro nguội, bị đả kích như gặp ngũ lôi oanh đỉnh.