Vân Thiên Dương và Thượng Quan Vân Tiêu liếc nhau, lấy từ tay áo ra một ngọc giản lóe ra quang huy Đế Hoàng ấn tỉ, nâng nó trên tay, đứng lên nói: "Lần này đến Huyền Băng Cung gặp mặt Nữ Đế bệ hạ, đầu tiên là vì ăn mừng năm mới, có chuẩn bị chút lễ mọn hiến cho bệ hạ!"
"Thứ hai, Nữ Đế bệ hạ chính là kỳ tài quản lý thiên hạ, đăng cơ năm năm ngắn ngủi mà đã ổn định Bắc Huyền Thiên, cầm xuống Động Nguyên Thiên và Cửu Đỉnh Thiên, hành động này có thể xưng vạn cổ hiếm có, khiến cho người ta kinh động như gặp thiên nhân, tại hạ cảm thấy Nữ Đế bệ hạ rất có tiềm năng thống lĩnh Cửu Thiên Tiên Vực, cho nên dâng lên ngọc giản quy hàng, bày tỏ ý thần phục!"
Đông Hoàng Tử U nghe vậy âm thầm giật mình, nàng không ngờ được là Xích Tiêu Đế chỉ mới gặp mình lần đầu mà làm ra hành động kinh thiên như vậy. Nhưng mà cảnh tượng làm cho Đông Hoàng Tử U càng khiếp sợ còn ở phía sau!
Thượng Quan Vân Tiêu cũng lấy ra một cái ngọc giản đứng dậy, cất cao giọng nói: "Nữ Đế bệ hạ chăm lo quản lý, khiến bách tính ba phương thiên địa an cư lạc nghiệp, chuyện này thiên hạ đều biết!"
"Mà Đế phu tôn thượng vũ lực ngập trời, tung hoành Cửu Thiên Tiên Vực, Thương Long Đại Lục và Thiên Ma Giới, hàng yêu trừ ma, diệt quỷ trấn ác không gì không làm được! Còn lấy sức một mình trợ giúp thiên địa ta bức lui hơn một ngàn vạn vực ngoại Yêu tộc, có thể nói là vô địch chi tư, chí tôn chi tư!"
"Có thể quy hàng dưới trướng hai vị, đồng mưu tương lai chính là phúc phận của Vô Lượng Thiên chúng ta, xin Nữ Đế bệ hạ cho phép!"
Đông Hoàng Tử U nghe đến đó, ngoài mặc mặc dù cố gắng duy trì trấn định nhưng trong lòng đã chấn động như biển gầm, có thể nói là tâm huyết sôi trào, cảm xúc mãnh liệt giống như thuỷ triều.
Nàng nhịn không được nhìn Lâm Hiên một cái, trong nháy mắt ánh sáng trong đôi mắt đẹp che khuất ánh mặt trời.
"Hắn vũ lực ngập trời? Tung hoành thiên hạ?"
"Còn là lấy sức một mình bức lui ngàn vạn vực ngoại Yêu tộc?"
"Trời ạ, sao ta lại không biết những chuyện này?!"
Đông Hoàng Tử U cố gắng khống chế hô hấp của mình, trong đầu nhất thời suy nghĩ ngàn vạn, liên tưởng đến từng cảnh tượng diễn ra từ năm năm trước khi mình gặp được Lâm Hiên, sau đó đưa hắn về Bắc Huyền Thiên.
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu nàng.
"Lâm Hiên chính là người thần bí nhiều lần ngầm trợ giúp ta!"
"Trời ạ, vậy mà đến bây giờ ta mới biết!"
Đông Hoàng Tử U cảm thấy trong lòng cực kỳ loạn, lúc này, đầu óc vốn vô cùng thanh tỉnh tỉnh táo của nàng trở nên cực kỳ rối rắm, rất nhanh đã mất đi năng lực suy tư, thậm chí ngay cả Xích Tiêu Đế và Vô Lượng Đế nói gì cũng không nghe lọt được.
...
Càn Tâm Điện.
Nhược Ảnh đi tới trước long án của Đông Hoàng Tử U, đặt tất cả tình báo có liên quan đến Lâm Hiên từ năm năm trước khi Đông Hoàng Tử U gặp được Lâm Hiên đến bây giờ lên đó.
Nhược Ảnh: "Bệ hạ, là thuộc hạ giám sát bất lực, dẫn đến thủ hạ một mực không có truyền tình báo có liên quan đến Đế phu tới!"
"Bọn họ cho ra lý do là cảm thấy bệ hạ và Đế phu tình cảm thâm hậu, chắc chắn bệ hạ biết rõ chuyện Đế phu làm như lòng bàn tay, cho nên cũng không dám nộp tình báo liên quan đến Đế phu lên, sợ làm cho bệ hạ và Đế phu hiểu lầm nhau!"
Đông Hoàng Tử U kinh ngạc có chút há to miệng, hoàn toàn không ngờ được là những quan tình báo này lại có ý nghĩ như vậy.
Nghĩ lại, nàng cũng hiểu tâm tư của sĩ quan tình báo, càng hiểu tại sao người trong thiên hạ nhìn thấy Lâm Hiên lại tán dương mình tuệ nhãn thức châu, tìm được một vị phu quân ưu tú, tuyệt vời như Lâm Hiên.
"Hóa ra bọn họ đều cho là ta đã biết Lâm Hiên ưu tú như vậy cho nên mới sinh cho hắn bốn cô con gái!"
Đông Hoàng Tử U trong lòng nghĩ như vậy, kém chút bị chọc giận quá mà cười lên. Nhớ nàng thân làm một đời Nữ Đế, thống trị ba phương thiên địa, vậy mà lại dính một hiểu lầm lớn như vậy!
Ánh mắt phát lạnh, Đông Hoàng Tử U đập tất cả tư liệu tình báo lên trên bàn.
"Hay cho một Lâm Hiên ngươi, ngươi chờ đó cho ta!"
...
Ban đêm, Thủy Tinh Cung vẫn đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng óng ánh chiếu các loại kiến trúc trong cung điện sáng lộng lẫy.
Sau khi ăn tối với chúng nữ nhi xong, Lâm Hiên cho các nàng vào trong hoa viên chơi đùa, mình thì dọn dẹp bát đũa trong phòng bếp.
Một mùi thơm nồng nặc bay vào khiến cho Lâm Hiên nhíu lông mày lại, giống như đưa thân vào trong bách hoa.
"Lâm Hiên!"
Giọng nói vũ mị mang theo vài phần băng lãnh của của Đông Hoàng Tử U vang lên.
Lâm Hiên xoay người sang chỗ khác, thấy vị cửu thiên đệ nhất mỹ nhân này tựa như có chút tức giận, mang theo sát khí vô biên đi tới chỗ mình.
"Thế nào?"
Lâm Hiên cũng không có để chuyện ban ngày ở trong lòng, nhìn thấy biểu cảm Đông Hoàng Tử U thì hắn cũng có chút không hiểu ra sao.
Đông Hoàng Tử U nhíu lông mày nói: "Ngươi lợi hại như vậy, sao trước giờ không nói cho ta biết?"
Hóa ra là việc này...
Lâm Hiên lặng yên suy nghĩ, biểu cảm hoàn toàn lạnh nhạt như trước đây: "Ngươi cũng đâu có hỏi ta!"
Thật ra thì hắn đã biết chắc chắn Đông Hoàng Tử U vì tình báo thiếu sót mà hiểu lầm mình không có tu vi, nhưng mà hai người rất ít nói chuyện về phương diện này, Lâm Hiên cũng không có để ý, cho nên không có nói tới những chuyện này.
Hơn nữa Lâm Hiên thân là người xuyên việt, mang theo hệ thống, bí mật này cho dù như thế nào đi nữa cũng không thể nói ra được, cho nên hắn cũng xem nhẹ việc này.
Nhưng mà nếu như hôm nay lúc trên điện hai vị đế quân đều nói hắn có tu vi, hẳn là bây giờ Đông Hoàng Tử U cũng đã tìm hiểu được tất cả mọi chuyện hắn đã làm.
Chỉ là xem ra mình có lòng giấu diếm khiến cho vị Nữ Đế này rất tức tối a!
Chắc chắn là nàng đến hưng sư vấn tội!
Nghĩ như vậy, Lâm Hiên cảm nhận được một cỗ uy áp bàng bạc rơi vào trên vai mình, đẩy mạnh hắn ra phía sau, cho đến lưng chạm vào tường.
"Ngươi..."
Lâm Hiên vừa mở miệng thì cảm nhận gương mặt bị một đôi ngọc thủ dùng sức bịt chặt, bờ môi bị một đôi môi mềm mại chặn.
Cho đến một lúc sau, Đông Hoàng Tử U mới buông hắn ra, ánh mắt sáng rỡ nhộn nhạo sóng nước.
"Đồ ngốc, có phải ngươi oán năm năm trước ta cường ngươi cho nên mới giấu diếm ta hay không?"
Lâm Hiên nghĩ thầm đây cũng lý do không tệ, thế là gật đầu nói: "Đúng..."
Còn chưa nói xong lại bị Đông Hoàng Tử U hung hăng hôn một cái, sau đó thấy mắt Đông Hoàng Tử U lấp lóe một chút, lộ ra vẻ ngượng ngùng và vui sướng: "Đừng nói nữa... ta yêu ngươi!"
"Ta..."
Lâm Hiên nói được một nửa, chợt phát hiện mình lại bị vị Nữ Đế này cưỡng hôn nhiều lần, rất không thể nhịn, thế là hơi dùng lực, lật Đông Hoàng Tử U lại, lưng ép vào tường.
Sau đó đưa miệng đến gần.
"Ta cũng yêu ngươi!"
Toàn Văn Hoàn -