Hắc tử của hắn đã hình thành một con rồng không cách nào rung chuyển, nhưng mà chiêu này của Lâm Hiên lại xuất kỳ chế thắng, cứu sống bạch tử từ nơi không tưởng tượng được, lại sinh sinh kìm chế rồng của hắn.
Hư Không Thiền Sư đọc đủ thứ điển tịch kỳ đạo trong thiên hạ, nghĩ đến bộ điển tịch nào đó ghi lại một loại kỳ thuật trong truyền thuyết, tên là Kiềm Long Thức, ý là kiềm chế rồng, tuyệt xử phùng sinh.
Chỉ là chiêu này siêu phàm nhập thần, điển tịch thế gian cũng không ghi chép kỹ, bây giờ Hư Không Thiền Sư chỉ suy đoán mà thôi.
Lâm Hiên gật đầu mỉm cười: "Đúng là Kiềm Long Thức."
Hư Không Thiền Sư vội vàng ngẩng đầu dậy, sau đó hai tay chắp lại, cung kính cúi đầu trước mặt Lâm Hiên lần nữa: "Tôn Giả trí tuệ vô biên, kỳ nghệ nhập thần, ngài mới là Kỳ Thánh chân chính!"
Nghe Hư Không Thiền Sư nói như vậy, Triệu Vạn Phúc biết chiêu này của Lâm Hiên hoàn toàn chinh phục Hư Không Thiền Sư, nhịn không được dựng thẳng ngón cái tán dương Lâm Hiên: "Thiếu gia đúng là thần!"
Mộ Ấu Khanh và mấy người Tuyền Châu đều che miệng cười không ngừng, nghĩ thầm biểu tỷ phu, cha quả nhiên không gì không làm được!
Trong lúc nói chuyện, ánh trời chiều màu vàng óng đã rải đầy viện lạc, để gạch xanh ngói đỏ phủ thêm một lớp màu vàng kim nhàn nhạt.
Mắt thấy đã đến chạng vạng tối, Triệu Vạn Phúc cười nói: "Thiếu gia, nếu không ngươi chơi vài ván cờ với Thiền Sư, ta đi nấu cơm, đợi lát nữa chúng ta ăn một bữa!"
Lâm Hiên nhìn thấy dáng vẻ muốn hiển thân thủ của Triệu Vạn Phúc, cười gật đầu nói: "Được!"
"Vậy các ngươi chơi, ta đi trước!" Triệu Vạn Phúc vẻ mặt vui tươi hớn hở đi về phía phòng bếp.
Hư Không Thiền Sư vẻ mặt thụ sủng nhược kinh, vội vàng vươn tay mời Lâm Hiên ngồi xuống: "Tôn Giả, mời ngồi!"
Có thể giao thủ với Kỳ Thánh vô địch như Lâm Hiên, đối với Hư Không Thiền Sư thì đây là cơ hội để kỳ đạo tinh tiến, lão hòa thượng có dự cảm mãnh liệt là qua hôm nay, mình sẽ đạt được tiến bộ kỳ đạo không tưởng tượng nổi.
Thấy Hư Không Thiền Sư lễ đãi như thế, Lâm Hiên cũng ôn hòa đáp lại, sau đó bắt đầu đánh cờ với hắn.
Trong bất tri bất giác, Lâm Hiên sáu trận chiến sáu trận thắng, khiến cho Hư Không Thiền Sư tâm phục khẩu phục.
Rất nhanh, Triệu Vạn Phúc cũng làm một bàn đồ ăn, vội vàng mời Lâm Hiên, Mộ Ấu Khanh và sư đồ Hư Không Thiền Sư nhập tọa, lại thêm mấy người Tuyền Châu, Lâm gia viện nhanh chóng rượu thịt phiêu hương, tràn đầy tiếng cười vui sướng.
...
Đông Hoàng Tử U đăng cơ làm đế ở ngày đầu của năm mới năm năm trước, niên hiệu "Huyền Băng".
Trong nháy mắt, năm năm đã qua.
Ngày đầu năm mới, Bắc Huyền Thiên ánh nắng cao chiếu, bầu trời linh vụ nồng đậm, không ngừng biến ảo ra cảnh tượng rồng bay phượng múa, ánh nắng chiếu xuống tỏa ra quang huy tráng lệ vô cùng lóa mắt.
Quang huy này chiếu vào Huyền Băng Cung, khiến cho tất cả kiến trúc cung điện thậm chí mặt đất đều bắn ra hình bóng long phượng, phàm là người nhìn thấy đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ, cảm thấy đây là tường thụy long phượng hòa minh.
"Bái kiến bệ hạ!"
"Bái kiến Đế phu!"
Huyền Băng Cung, Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U mặc long bào và phượng bào ngồi ngay ngắn trên Băng Phượng Thần Tọa, được tất cả vương công đại thần đến từ ba phương thiên địa Bắc Huyền Thiên, Động Nguyên Thiên cùng Cửu Đỉnh Thiên hành lễ.
Các quyền quý trong ba phương thiên địa cùng tụ lại Huyền Băng Cung, chính là vì chúc mừng năm mới với Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U, đồng thời nghe Nữ Đế răn dạy, vì ba phương thiên địa phát triển bền vững.
Đông Hoàng Tử U đầu đội mũ phượng, gương mặt trắng nõn tinh xảo được mũ phượng tô điểm trở nên non nớt mỹ lệ, trong đôi mắt phượng lấp lóe như bảo thạch của nàng lại lộ ra khí thế quân lâm thiên hạ.
Khẽ nâng ngọc thủ, nàng cười nhạt một tiếng: "Các khanh bình thân!"
"Tạ bệ hạ!"
Chúng vương công đại thần vội vàng đứng lên, ngưỡng vọng Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U trên thần tọa, cảm thấy như đứng trước thần chỉ, ai cũng cảm thấy kính sợ.
Một giọng nói trong trẻo truyền vào điện: "Bệ hạ, Vô Lượng Thiên Vô Lượng Đế và Xích Tiêu Thiên Xích Tiêu Đế đồng thời đến đây bái kiến!"
Đông Hoàng Tử U hơi nhíu lông mày, nàng không ngờ được là thời khắc năm mới, hai vị đế quân lại đồng thời đến Huyền Băng Cung.
"Mời bọn họ vào!"
Rất nhanh, Xích Tiêu Đế Vân Thiên Dương dẫn theo Thái tử Vân Hồng Khánh và công chúa Vân Tâm Nguyệt, Vô Lượng Đế Thượng Quan Vân Tiêu dẫn theo một đám thân vương Vô Lượng Thiên đồng thời tiến vào điện.
Vân Thiên Dương và Thượng Quan Vân Tiêu đồng thời mở miệng: "Xích Tiêu Thiên Vân Thiên Dương, bái kiến Nữ Đế bệ hạ! Bái kiến Đế phu tôn thượng!"
Đám người sau lưng bọn họ cũng vội vàng hành lễ.
Đông Hoàng Tử U khẽ giơ ngọc thủ lên: "Hai vị đế quân không cần đa lễ như vậy!"
Sau đó nàng ra hiệu thống lĩnh hộ vệ trong điện chuẩn bị hai ghế dựa bằng ngọc, mời hai vị đế quân ngồi xuống.