Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1407 - Chương 1407. Chẳng Lẽ Thiên Hạ Còn Có Thể Đồng Thời Có Hai Kỳ Thánh Vô Địch Sao? (2)

Chương 1407. Chẳng lẽ thiên hạ còn có thể đồng thời có hai Kỳ Thánh vô địch sao? (2) Chương 1407. Chẳng lẽ thiên hạ còn có thể đồng thời có hai Kỳ Thánh vô địch sao? (2)

Mộ Ấu Khanh thân là Bắc Huyền Thiên Hoàng tộc chi nữ, đương nhiên cũng nghiên tập cầm kỳ thư họa, mặc dù tính cách nàng thoạt nhìn giống nam tử nhưng thật ra thì kỳ đạo tạo nghệ cũng rất không bình thường, đã đạt tới cấp Tông sư.

Mà Kỳ Đạo Chân Giải là điển tịch kỳ đạo chí cao bản độc nhất thiên hạ, nàng cũng có nghe qua, không ngờ được là Triệu Vạn Phúc mượn điển tịch này mà vẫn bại, đúng là khiến cho nàng cảm thấy có chút khó có thể tin.

Nhưng mà sau khi nghiên cứu mấy lần, Mộ Ấu Khanh cũng không thể không phát ra một tiếng cảm khái: "Thiền Sư kỳ đạo đúng là cao thâm mạt trắc, không có kẽ hở!"

Hư Không Thiền Sư vội vàng hành lễ: "Công chúa quá khen!"

Triệu Vạn Phúc ở bên cạnh cười nói: "Vừa rồi cao đồ của Hư Không Thiền Sư nói Thiền Sư đã từng thắng 'Thông Thiên Long Thủ' Hoàng Thánh Long, xem ra thế gian đã không ai là đối thủ của Thiền Sư!"

Đôi mắt đẹp của Mộ Ấu Khanh không khỏi lóe lên mấy phần kinh ngạc, "Thông Thiên Long Thủ" Hoàng Thánh Long, tiếng tăm lừng lẫy, nàng cũng có nghe nói.

Nếu ngay cả Hoàng Thánh Long cũng thua trong tay Hư Không Thiền Sư, nói như vậy Hư Không Thiền Sư là thiên hạ kỳ đạo đệ nhất nhân cũng không quá đáng!

Mấy người Tuyền Châu nghe Triệu Vạn Phúc nói như thế, cũng không khỏi nháy mắt nhìn Lâm Hiên một chút. Các nàng còn nhớ tương đối rõ, Lâm Hiên được thiên hạ kỳ đạo cao thủ phụng làm một đời Kỳ Thánh. Mà Triệu Vạn Phúc nói Hư Không Thiền Sư đã vô địch thiên hạ, vậy cũng tương đương với nói Hư Không Thiền Sư cũng là Kỳ Thánh. Chẳng lẽ thiên hạ có thể đồng thời có hai Kỳ Thánh vô địch sao?

Tuyền Châu bước lên phía trước, kéo tay Lâm Hiên hỏi: "Cha, ngươi là Kỳ Thánh, cao tăng cũng là Kỳ Thánh, có phải tất cả kỳ đạo vô địch thủ đều có thể xưng là Kỳ Thánh hay không?"

Tuyền Châu nói như vậy, Hư Không Thiền Sư và Triệu Vạn Phúc tràn đầy khiếp sợ nhìn về phía Lâm Hiên.

"Tôn Giả cũng là Kỳ Thánh?"

"Thiếu gia lại là Kỳ Thánh?"

Bọn họ biết mặc dù Tuyền Châu tuổi nhỏ nhưng tuyệt đối sẽ không nói lung tung, nếu như nha đầu này nói như vậy, như vậy chắc chắn Lâm Hiên cũng là Kỳ Thánh.

Chỉ là trước đó hai người hoàn toàn không có nghĩ tới Lâm Hiên cũng có kỳ đạo tạo nghệ cao siêu như thế. Nhưng mà Hư Không Thiền Sư nghĩ lại, Lâm Hiên chính là thiên hạ Phật Đạo chí tôn, có được trí tuệ mênh mông vô biên, nếu hắn muốn học kỳ đạo, như vậy thành một đời Kỳ Thánh cũng không phải chuyện ly kỳ.

Ngược lại, Triệu Vạn Phúc chăm sóc Lâm Hiên từ bé thì kinh ngạc, rung động trong lòng thật lâu không thể lắng xuống.

Hắn nhớ rất rõ, khi đó Lâm Hiên bị gia chủ yêu cầu học cờ vây, nhưng chỉ học không đến một năm thì không học nữa, sau này cũng chưa từng thấy hắn chạm tới cờ vây, sao lại đột nhiên biến thành Kỳ Thánh?

"Chẳng lẽ thiếu gia thiên phú siêu tuyệt, có được kỳ đạo phi phàm cho nên mới không muốn học kỳ đạo, bởi vì đối với hắn thì đó là chuyện lãng phí thời gian?"

Nghĩ như vậy, Triệu Vạn Phúc lại cảm thấy rất có thể.

Cái này giống Lâm Hiên đột nhiên có được tu vi vô địch, Triệu Vạn Phúc cảm thấy có khả năng Lâm Hiên có thiên phú tu luyện cho nên mới không đi đường thường, không muốn dựa theo ý nguyện gia chủ đi cầu sư học đạo.

Đợi đến lớn lên, Lâm Hiên trong vòng một đêm đốn ngộ, thiên phú triệt để lộ ra, từ đó biến thành nhất đại cường giả nổi tiếng thiên hạ.

Loại chuyện này cũng thường xảy ra trong thế giới tu đạo tu tiên này, ví dụ như là có chút thiên kiêu chi tử mới đầu thường thường không có gì lạ, bỗng nhiên thiên phú thức tỉnh trong một đêm, tung hoành tứ hải, thành Thiên Tuyển Chi Nhân danh chấn một phương.

Nghĩ tới những chuyện này, Triệu Vạn Phúc không khỏi âm thầm cảm khái: "Xem ra Nữ Đế bệ hạ chọn thiếu gia làm phu quân của mình đúng là đã tính kĩ, chắc chắn là nàng nhìn ra thiên phú vô địch của thiếu gia nên mới cam tâm tình nguyện sinh con cho hắn!"

Lâm Hiên không nghĩ tới chỉ vì một câu hỏi của Tuyền Châu mà Triệu Vạn Phúc với Hư Không Thiền Sư não bổ nhiều như vậy.

Hắn cười vuốt vuốt đầu Tuyền Châu: "Cho dù là võ đạo hay là kỳ đạo đều có người tài lớp lớp, mỗi một thời đại đều có người nổi bật siêu quần bạt tụy, cho nên Kỳ Thánh không chỉ một vị cũng bình thường."

"Lại nói, người tu đạo nên không màng danh lợi, những hư danh này không quan trọng gì, không cần để ý, biết không?"

Tuyền Châu vội vàng gật đầu một cái: "Biết rồi! Cha nói như vậy thì ta lập tức hiểu!"

Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng đều liên tục gật đầu: "Ân ân ân, cha nói thật tốt!"

"Tôn Giả quả nhiên trí tuệ!" Hư Không Thiền Sư lại xá Lâm Hiên một cái, mặt mũi tràn đầy tin phục chi ý.

Triệu Vạn Phúc vội vàng kéo Lâm Hiên đi lên: "Thiếu gia, nếu như ngươi cũng có tiêu chuẩn Kỳ Thánh, vậy giúp ta xem một chút, bàn cờ này có đường hóa giải hay không?"

Lâm Hiên tùy ý liếc nhìn bàn cờ một chút, mỉm cười nói: "Nếu như ngươi muốn tự vệ cầu sinh, đương nhiên không đường để đi!"

Triệu Vạn Phúc nghe vậy nhíu nhíu mày, trầm tư một lát sau nói: "Thiếu gia, ý của ngươi là nếu không tự vệ cầu sinh thì còn đường để đi? Nhưng bây giờ hắc tử rồng bàn tại tiền, bạch tử của ta đã tiến không thể tiến!"

"Vẫn có đường tiến." Lâm Hiên cười nhạt một tiếng, ngón tay khẽ động, lấy ra một viên bạch tử đặt vào ô thứ ba bên dưới thiên nguyên: "Lấy hổ khẩu kiềm chế cự long, bảy hơi, toàn bàn sống lại, tiến thối tự nhiên!"

Tê!

Nhìn thấy Lâm Hiên lạc tử, nghe hắn giảng như thế, chẳng những Triệu Vạn Phúc, ngay cả Hư Không Thiền Sư đều hít một hơi khí lạnh.

Hư Không Thiền Sư bước lên phía trước quan sát kỹ kỳ lộ sau khi Lâm Hiên lạc tử, tới tới lui lui nghiên cứu bảy tám lần, hắn không khỏi mày trắng run lên, ánh mắt lóe sáng: "Chẳng lẽ đây là Kiềm Long Thức trong truyền thuyết?"

Bình Luận (0)
Comment