"Theo ta được biết, ba mươi vạn năm trước Thiên Hạt tộc chui vào Cửu Thiên Tiên Vực, vẫn giấu kín trong Trung Kinh Sơn Mạch."
"Tại sao các ngươi lại muốn đại quy mô tấn công Việt Thương Quốc?"
Lâm Hiên vừa chơi đùa với Tuyền Hi vừa lạnh nhạt hỏi.
Tiêu Phi đang đứng bên cạnh lập tức vểnh tai nghe. Hai năm gần đây, biên cảnh Việt Thương Quốc luôn bị Yêu tộc quấy rối. Ở trong đó, binh sĩ Thiên Hạt tộc chiếm đa số. Cho đến lúc này hắn vẫn chưa hiểu rõ được vì sao những Yêu tộc này sẽ đại động can qua như vậy.
Công Tôn Trì nghe vậy không khỏi giật mình, không ngờ được là Bắc Huyền Thiên Đế phu chẳng những tu vi yêu nghiệt, kiến thức cũng không phải bình thường!
Thiên Hạt tộc giỏi ẩn tàng, tộc nhân trời sinhthích đào hang trong lòng đất. Tất cả kiến trúc tộc quần cũng đều giấu ở dưới đất. Không ngờ được là chuyện bí mật như thế mà cũng bị Lâm Hiên một ngụm nói toạt ra. Chuyện này khiến cho Công Tôn Trì cảm thấy Lâm Hiên là một đại khủng bố! Gặp được hắn không phải chỉ là bất hạnh của mình mà sợ là bất hạnh của toàn bộ Thiên Hạt tộc!
Dưới thần uy của Lâm Hiên, hắn không dám giấu diếm, Công Tôn Trì nuốt một ngụm nước bọt nói ra: "Trong nội bộ Yêu tộc chúng ta có lời đồn rằng không bao lâu nữa chính là yêu triều khôi phục mười vạn năm một lần."
"Theo tại hạ biết, lần khôi phục này chính là một Đại Luân Hồi, sẽ có thật nhiều cường giả Yêu tộc xuất thế."
"Mà Yêu Hoàng tộc ta và những tộc khác đều quyết định, phải tranh thủ chiếm đoạt địa bàn trước khi yêu chiều khôi phục, như vậy mới có thể thừa dịp yêu triều mà tăng thực lực của mình lên."
"Mục tiêu của chúng ta chính là cầm xuống Việt Thương Quốc trước, sau đó coi đây là trung tâm, thẩm thấu thế lực vào trong Bắc Huyền Thiên, Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên xung quanh!"
Yêu triều khôi phục?
Lâm Hiên bắt được chữ mấu chốt nhất. Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép. Cái gọi là yêu triều chính là vô số viễn cổ lão yêu sau khi chết lưu lại yêu khí trong thiên địa, hoá lỏng hình thành chất lỏng. Cùng loại với linh khí giữa thiên địa dịch hóa thành linh tuyền.
Mà lúc yêu triều khôi phục. Chẳng những giữa thiên địa sẽ tuôn ra một lượng lớn yêu khí, có thể cung cấp các loại sinh mệnh Yêu tộc tăng cao tu vi. Hơn nữa thời không còn sẽ trở nên rối loạn trong giây lát ngắn ngủi. Những cường giả Yêu tộc tiềm ẩn trong ba ngàn thế giới cũng sẽ liên tiếp đi vào thế giới này.
Cho nên nói, trước khi Đại Luân Hồi đến một lần nữa, tất cả mọi người đều ganh đua với nhau, ai có thể cướp được địa bàn lớn hơn thì người đó sẽ có được càng nhiều yêu triều, chiêu nạp càng nhiều cường giả Yêu tộc để bản thân sử dụng.
"Khó trách Yêu tộc luôn bị nhân tộc Cửu Thiên Tiên Vực áp chế lại xao động bất an như thế."
"Muốn động Cửu Huyền Thiên, xem ra Thiên Hạt tộc cũng phải diệt trừ..."
Lâm Hiên nghĩ như vậy, hắn quyết định sau khi thiếu niên kiếm đạo đại hội kết thúc, đến Trung Kinh Sơn Mạch một lần.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, xin ngươi tha tại hạ một mạng!" Công Tôn Trì vạn phần hoảng sợ: "Sau khi tại hạ trở về nhất định sẽ nghĩ cách để khuyên bảo Yêu Hoàng, để hắn đình chiến!"
Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Câu nói này không cần ngươi phải nói đâu."
"Chuyện này. . ." Công Tôn Trì ánh mắt run lên, hẳn là Bắc Huyền Thiên Đế phu muốn đích thân tới Thiên Hạt tộc sao?
Hắn không chút nghi ngờ, với năng lực của Lâm Hiên thì tuyệt đối có thể dễ dàng tìm được chỗ ẩn thân của Thiên Hạt tộc, đồng thời quét ngang toàn tộc. Cho dù là Yêu Hoàng hiện thân cũng khó có thể bảo toàn Thiên Hạt tộc!
Răng rắc!
Lâm Hiên dùng chân nhấn mạnh một cái, giống như là dẫm lên một cục đá, phát ra tiếng vang rất nhỏ. Nhưng mà tác động lên trên người của Công Tôn Trì thì giống như là bị một ngọn núi cao ức vạn trượng đè lên, xương cốt toàn thân vỡ vụn.
"Kéo hắn ra ngoài đi, chướng mắt." Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn thoáng qua Tiêu Phi.
"Rõ!" Tiêu Phi vội vàng làm theo.
Công Tôn Trì đã bị triệt để phế bỏ, kéo ra ngoài một đao là có thể chặt chết.
Mà những đại quân Yêu tộc hốt hoảng chạy trốn đó, bây giờ bọn họ như rắn mất đầu, bị đại quân Việt Thương Quốc bao vây, hoàn toàn không đường có thể trốn!
Tiêu Phi trong mắt lộ ra vẻ vô cùng kính sợ, nhìn bóng lưng Lâm Hiên ôm hài tử.
Trận ác chiến này, thế cục hiểm trở. Nhưng mà đối với Đế phu thì lại đảo ngược tình thế một cách vân đạm phong khinh như thế. Hắn không khỏi âm thầm cảm thấy nam nhân sống được như Đế phu mới là chân chính không uổng một đời này.
…………………………………..
Sau đó Lâm Hiên lại chơi với chúng nữ nhi một hồi. Mắt thấy thời gian diễn ra thiếu niên kiếm đạo đại hội sắp tới, hắn và Mộ Ấu Khanh dẫn theo một đám hài tử tiến về Thiên Kiếm Sơn.
Đến đỉnh Thiên Kiếm Sơn.
Bên trong quảng trường diễn võ phạm vi trăm dặm đã đầy ắp người. Đưa mắt nhìn lại tuyệt đối không có ít hơn mười vạn. Trên quảng trường diễn võ, tổng cộng có mười một đài diễn võ. Mười đài diễn võ mô hình nhỏ vây quanh một đài cao nhất lớn nhất ở giữa. Mà ở góc đông nam quảng trường diễn võ thì có một đám nhân sĩ phụ trách đăng ký ghi danh đang ngồi đó.
Mộ Ấu Khanh nói, những người này đều đến từ Kiếm Minh Bắc Huyền Thiên, Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên. Mà thiếu niên kiếm đạo đại hội lần này chính là do Kiếm Minh trong ba phương thiên địa tổ chức. Mục đích là cho bọn nhỏ tu kiếm trong ba phương thiên địa có một cơ hội để giao lưu trao đổi lẫn nhau. Dùng nó để bồi dưỡng hậu sinh, mục đích là để cho kiếm đạo vĩnh viễn truyền lưu tại thế.
Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh dẫn theo bọn nhỏ tiến đến báo danh. Mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ sắp xếp ở phía trước đều thuận lợi báo danh xong.
Đến bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu, nhân sĩ Kiếm Minh phụ trách ghi chép đứng dậy hành lễ với Lâm Hiên sau đó nói: "Công tử, xin chờ chốc lát!"
Hắn liếc mắt nhìn ra Lâm Hiên khí chất phi phàm, cho nên quyết định đi mời người phụ trách đại hội lần này đến đây. Làm như thế là bởi vì mấy người Tuyền Châu tuổi tác quá nhỏ, thấp hơn tiêu chuẩn thấp nhất báo danh là mười tuổi. Mà hắn không dám từ chối Lâm Hiên, cũng không nắm chắc được rốt cuộc có thể để cho mấy đứa nhỏ nhỏ như vậy bảo danh hay không. Cho nên hắn thầm nghĩ phải nên mời người có thân phận tới thương lượng với Lâm Hiên.