Rất nhanh, vị nhân sĩ Kiếm Minh này dẫn một nam tử trung niên người mặc thanh bào đến.
Nam tử thanh bào Chu Bách Xuyên từ xa là đã nhận ra Lâm Hiên, vội vàng tiến lên hành lễ nói: "Tại hạ Bắc Huyền Thiên Cửu Cực Kiếm Tông Chu Bách Xuyên, bái kiến Đế phu!"
Lần trước đi theo Viên Khiếu tiến về Thái Sơ Thánh Địa, Chu Bách Xuyên được nhìn thấy phong thái vô biên của Lâm Hiên. Bởi vậy, hắn có thể nhận ra được Lâm Hiên.
Mà nhân sĩ Kiếm Minh dẫn hắn tới cũng vội vàng hành lễ nói: "Bái kiến Đế phu! Xin Đế phu thứ lỗi, vừa rồi tại hạ bởi vì thân phận thấp, không dám tùy tiện quyết định cho nên mới mời Chu minh chủ tới."
Lâm Hiên thờ ơ gật gật đầu: "Không sao."
Chu Bách Xuyên cười nói: "Đế phu có thể dẫn bọn nhỏ đến, chắc chắn sẽ cho đại hội lần này tăng thêm vinh quang."
"Chúng ta cao hứng còn không kịp, đương nhiên hoan nghênh bốn vị tiểu công chúa tham gia!"
Sau đó hai Minh Chủ Kiếm Minh khác tới, khi biết thân phận của Lâm Hiên thì cũng nói y như là Chu Bách Xuyên.
Sau khi báo danh xong, mấy người Tuyền Châu đã có 4 cách tham gia tỷ thí.
Chu Bách Xuyên nói ra: "Đế phu, bốn vị tiểu công chúa tuổi còn nhỏ, chỉ sợ không thích hợp tỷ thí từ vòng thứ nhất, ngài xem khi nào các nàng ra sân mới phù hợp?"
Dựa theo quy tắc của thiếu niên kiếm đạo đại hội. Tất cả thiếu niên kiếm tu tham gia tỷ thí đều theo cơ chế hai chọn một tiến hành đào thải. Tất cả mọi người đều sẽ tiến hành tỷ thí trên mười đài diễn võ nhỏ từ lúc mới bắt đầu. Kể từ người thứ ba mươi, sẽ tiến hành tỷ thí trên đài diễn võ lớn nhất. Ba mươi hai còn mười sáu, mười sáu còn tám, tám còn bốn, bốn còn hai, cuối cùng tuyển ra một người mạnh nhất.
Mà, ngoại trừ mấy người Tuyền Châu ra, tham dự hội nghị đều là thiếu niên thiếu nữ mười tuổi trở lên. Chu Bách Xuyên cảm thấy Lâm Hiên đã để chúng nữ nhi dự thi, như vậy thì chắc chắn kiếm thuật của các nàng cũng không phải là quá yếu.
Chỉ là hài tử ba bốn tuổi, thể lực vẫn có chênh lệch rất lớn với hài tử mười mấy tuổi. Để bọn nhỏ vừa mới bắt đầu tiền đã ra trận, liên tục chiến đấu hiển nhiên không có phù hợp cho lắm.
Lâm Hiên thờ ơ nói ra: "Các nàng lần này tới mục đích chủ yếu là để tăng kinh nghiệm cho nên chỉ cần có thể so chiêu luận bàn với cao thủ là được."
"Thậm chí các nàng có thể không sử dụng danh ngạch tỷ thí."
Nghe vậy, Chu Bách Xuyên vội vàng gật đầu đồng ý: "Đế phu nói rất đúng!"
Mộ Ấu Khanh nói bổ sung: "Vậy thì để mấy người Tuyền Châu giao thủ với 4 người mạnh nhất đi, nếu như muốn tăng kinh nghiệm thì đương nhiên phải so chiêu với người lợi hại nhất mới có hiệu quả!"
Chu Bách Xuyên và người của ba tổ chức đều gật đầu đồng ý: "Công chúa nói có lý!"
Nói tới chỗ này, vấn đề này cũng được triệt để giải quyết. Mà nghe nói mình phải so chiêu với 4 người lợi hại nhất trong đám đại ca ca đại tỷ tỷ, mấy người Tuyền Châu đều cực kỳ hưng phấn.
"Đại ca ca đại tỷ tỷ nhìn đều rất mạnh, có thể đánh với bọn họ thì rất là đáng gờm!"
"Đúng đó, mẫu thân nói mình mạnh lên là do luận bàn với cao thủ, hôm nay ta cũng phải làm như vậy!"
"Rất là mong chờ!"
"Tiểu Cửu, đợi lát nữa tỷ tỷ muốn so chiêu với cao thủ, ngươi học tập một chút!"
Nhìn thấy các tiểu nha đầu khả ái lại ý chí chiến đấu sục sôi như thế, Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh đều nhịn cười không được.
Thừa dịp tỷ thí còn chưa bắt đầu. Mộ Ấu Khanh dẫn mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ và giao lưu thảo luận với những thiếu niên khác. Mà Lâm Hiên thì dẫn theo bốn cô con gái đi dạo.
Đám người trên quảng trường bắt đầu bàn tán với nhau.
Ai có thể trở thành đệ nhất, trở thành đệ nhất trong đại hội lần này khiến cho tất cả mọi người kịch liệt thảo luận với nhau.
"Phiếu Miểu Tông và Thần Phong Phủ Động Nguyên Thiên chúng ta, kiếm đạo của bọn họ đều là riêng một ngọn cờ, cực kỳ bá đạo, cho nên ta cảm thấy Thiếu tông chủ hai tông môn này là Hàn Thế Văn và Từ Vĩ Thừa có hi vọng tranh đoạt đệ nhất nhất!"
"Không phải vậy, Bắc Huyền Thiên chúng ta cũng có cao thủ! Đám tử đệ Đông Hoàng nhất tộc đều là cao thủ kiếm tu, nhất là Đông Hoàng Hạo Vũ, tập bách gia sở trường, sắp đạt tới cảnh giới kiếm đạo thứ nhất!"
"Theo ta thấy, Triệu Vũ Kiệt và Vu Vũ Thượng của Xích Tiêu Thiên chúng ta mới là mạnh, nhất là Triệu Vũ Kiệt, hắn chính là Hoàng tộc tử đệ, có ưu thế thiên nhiên, kiếm thuật xuất thần nhập hóa, có thể nói là thiếu niên vô địch!"
...
Đông đảo thiếu nam thiếu nữ tranh luận không ngớt, tôn sùng các thiên tài kiếm đạo mà mình biết không thôi. Mặc dù bọn họ tới tham gia đại hội lần này cũng là muốn có thể bộc lộ tài năng, được mọi người khen tặng nhưng tu luyện kiếm đạo yêu cầu cực kỳ hà khắc. Có chút thiên phú và điều kiện đã được quyết định trước, không thể làm trái.
Cho nên những thiếu niên thiên tài trong phương thiên địa của bọn họ trở thành núi cao mà bọn họ không thể vượt qua. Nhưng trước mặt người trong những thiên địa khác, bọn họ lại cực kỳ tôn sùng thiên tài nhà mình.
Cho nên mới có chuyện những thiếu niên kiếm tu trong Bắc Huyền Thiên, Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên đều cảm thấy thiên tài kiếm tu nhà mình sẽ có được hạng nhất.
Mà lúc này, nhân vật tiêu điểm trở thành chủ đề đại hội lần này cũng vô cùng sống động.
Tổng cộng có năm người.
Đến từ Bắc Huyền Thiên Đông Hoàng Hạo Vũ, đến từ Xích Tiêu Thiên Triệu Vũ Kiệt và Vu Vũ Thượng, đến từ Động Nguyên Thiên Hàn Thế Văn và Từ Vĩ Thừa.
Bởi vì Triệu Vũ Kiệt cũng là Hoàng tộc tử đệ Xích Tiêu Thiên. Chu Bách Xuyên đang tản bộ với Lâm Hiên cũng thuận đường giới thiệu hắn cho Đông Hoàng Hạo Vũ.
Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt khách khí hành lễ với nhau. Sau đó, Triệu Vũ Kiệt nở một nụ cười tự tin: "Dưới đài chúng ta có thể làm bằng hữu, nhưng trên đài, nếu như ngươi đụng phải ta, hi vọng ngươi xuất toàn lực, như vậy thì khi ta thắng mới có cảm giác thành công!"