"Ngươi!" Hạ Ý tức giận đến răng ngà cắn chặt: "Yêu nữ, ta giết ngươi!"
Luyện hóa hấp thu yêu đan Thâm Uyên Long Hạt, Hạ Ý thực lực tăng vọt.
Quanh thân linh khí nhất bạo, Đế Cảnh uy áp giống như cự hà sụp đổ, điên cuồng ép tới Nhiêu Tinh.
Cầm bản mệnh phi kiếm trong tay, thân hình như chớp, chớp mắt đã đến đỉnh đầu Nhiêu Tinh.
Nhiêu Tinh đôi mắt đẹp nheo lại, lạnh lẽo nói ra: "Xú nha đầu, tấn thăng đến Đế Cảnh, khó trách gan như thế!"
Bành!
Nàng cũng linh khí nhất bạo, đồng thời lôi cuốn một đạo yêu khí cường hoành phóng lên tận trời.
Làm thiên kiêu duy nhất trong lịch sử Hải Ly Tộc, thiên phú của nàng vượt xa Hạ Ý, cho dù không hóa ra bản thể cũng có thể hoàn toàn ngăn chặn Hạ Ý.
"Huyễn Ba Chưởng!"
Nàng ngọc thủ huyễn hóa ra ngàn vạn đạo kình phong màu đen, cường hoành nghiền nát kiếm khí của Hạ Ý, một chưởng xuyên qua lồng ngực của nàng.
Hạ Ý kêu thảm một tiếng, bị cự kình đánh cho lùi gấp ngàn trượng, đụng nát bảy, tám cây cột trong cung điện mới khó khăn lắm đáp xuống mặt đất.
A ô ~
Ngực nàng nóng lên, phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân đau nhức kịch liệt, như xương cốt đều nát.
Ngẩng đầu, ánh mắt rung động nhìn về phía Nhiêu Tinh: "Yêu nữ này thật mạnh!"
Cùng là tu vi Đế Cảnh, nàng cảm thấy mình hoàn toàn không có cách nào so sánh với Nhiêu Tinh.
Bởi như vậy, tình huống bết bát nhất xuất hiện, đó chính là Dật Phong Quốc đã không có ai có thể đối phó Nhiêu Tinh!
"Phụ hoàng, ngươi đúng là hồ đồ!"
Hạ Ý trong lòng bi thương.
Nàng nhìn ra được chắc chắn là Nhiêu Tinh mượn phụ hoàng tăng thực lực lên.
Nghĩ đến phụ hoàng mình nhất thời sắc mê tâm khiếu, trúng quỷ kế của Nhiêu Tinh. Chẳng những thành vong hồn dưới tay nàng mà còn làm cho toàn bộ Dật Phong Quốc hãm sâu trong kiếp nạn.
Hạ Ý nhịn không được lòng đau như dao cắt.
Tề Ngạn Thanh thấy Hạ Ý bị một chiêu trọng thương, lập tức cầm vũ khí xông lên trước: "Yêu nữ, ngươi tai họa một nước, ta muốn giết ngươi!"
Nhiêu Tinh mắt hạnh hàn quang lấp lóe: "Chỉ bằng đám rác rưởi các ngươi?"
Quanh thân yêu khí bạo rạp, uy áp Đế Cảnh kinh khủng như mười toà núi đè xuống.
"Dừng tay!"
Hạ Ý vội vàng hô một tiếng: "Tề thống lĩnh, các ngươi không phải đối thủ của nàng, đừng có tìm đường chết!"
"Thế nhưng..." Tề Ngạn Thanh bi phẫn không hiểu, chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn yêu nữ tai họa bổn quốc?
Hạ Ý xoay người nói: "Ngươi muốn chém giết muốn róc thịt ta sao cũng được, ta chỉ cầu ngươi sau khi lấy được Dật Phong Quốc, đừng tai họa bách tính vô tội!"
"Hừ!" Nhiêu Tinh vẻ mặt khinh thường: "Ai mà thèm Dật Phong Quốc của ngươi?"
Bọn người Hạ Ý, Tề Ngạn Thanh giật mình.
Không muốn Dật Phong Quốc?
Vậy yêu nữ ngươi mê hoặc quốc quân, nhận chức quốc sư là vì cái gì?
Nhiêu Tinh chậm rãi đi xuống đài cao, khí thế mạnh mẽ làm cho bọn người Tề Ngạn Thanh lui sang một bên, đi thẳng tới cửa đại điện.
Vung ngọc thủ lên nói: "Ta làm tất cả mọi chuyện cũng là vì tạo cho Hải Ly Tộc chúng ta một mảnh hải dương rộng rãi!"
"Chỉ cần nhấn chìm Dật Phong Quốc các ngươi, vậy tộc ta có thể bay lượn trong tây bộ hải dương, phát triển lớn mạnh!"
"Đây là nguyện vọng đời đời kiếp kiếp trong ức vạn năm của Hải Ly Tộc chúng ta, hôm nay ta tới hoàn thành!"
Nàng nói như vậy khiến cho bọn người Hạ Ý muốn rách cả mí mắt, toàn thân lạnh lẽo.
"Ngươi... lại đến từ Hải Ly Tộc!"
Hạ Ý mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Hải Ly Tộc, đối với Dật Phong Quốc thì cũng không xa lạ gì.
Căn cứ cổ tịch ghi chép. Ba ngàn vạn năm trước, Dật Phong Quốc còn chưa sáng lập, nơi đây vẫn là một bộ lạc, người nơi này đã từng đánh nhau với Hải Ly Tộc.
Khi đó Hải Ly Tộc yêu thú vì vượt qua lục địa tiến vào tây bộ hải dương mà phát động mười vạn tinh nhuệ. Không ngờ được là vẫn không địch lại nhân tộc, bị tiêu diệt một nửa, bức lui về trong biển.
Từ đây triệt để mai danh ẩn tích, không trở ra làm loạn.
Hạ Ý không ngờ được là, Nhiêu Tinh là yêu nghiệt Hải Ly Tộc. Hơn nữa, rất hiển nhiên, yêu nữ này rất có tâm cơ, thủ đoạn cực kỳ hung tàn, sơ ý để nàng đạt được mục đích!
Hạ Ý cắn răng nói: "Yêu nữ, cho dù ngươi nhấn chìm Dật Phong Quốc chúng ta thì cũng không được chết tử tế, nếu như Thùy Vân Đế biết được chuyện này thì chắc chắn sẽ giết ngươi!"
"Ha ha, ta không quan tâm!" Nhiêu Tinh vẻ mặt khinh thường nói: "Chờ đả thông đường biển tây bộ hải dương, chúng ta muốn đi đâu thì đi đó, cho dù Thùy Vân Đế cũng đâu có làm gì được ta?"
Hạ Ý im lặng.
Cửu Thiên Tiên Vực có bốn biển Đông Nam Tây Bắc.
Mỗi một cái biển đều có Hải Yêu đếm mãi không hết.
Bốn biển tự thành một phương thiên địa, chiếm cứ thế giới dưới biển Cửu Thiên Tiên Vực.
Tây bộ hải dương chính là một trong số đó.
Nếu như bị Nhiêu Tinh đả thông đường biển tây bộ hải dương thật, vậy cho dù Thùy Vân Đế xuất mã cũng ngoài tầm tay với.
Nhiêu Tinh lạnh lùng nhìn Hạ Ý một chút: "Ngươi coi Dật Phong Quốc là bảo bối, vậy ta để ngươi tận mắt nhìn nó diệt vong!"
"A a a a!"
Nàng cưỡi gió mà đi, đi vào quảng trường trung ương hoàng cung.
Thôi động chân nguyên, phóng ra linh khí cực kỳ bàng bạc, vận chuyển thần công cấm kỵ "Hoán Triều Quyết".
Hô hô hô ~
Vạn dặm bầu trời, phong vân đột biến.
Phạm vi ba ngàn vạn dặm xung quanh Dật Phong Quốc, nước biển táo động, bị một đạo sức mạnh huyền diệu điều khiển phóng lên tận trời, thủy kích ba vạn dặm!
Cảm nhận được tuyệt cảnh giáng lâm, Hạ Ý nhìn chằm chằm Nhiêu Tinh, môi đỏ cắn chảy máu.
"Yêu nữ này thật ác độc!"
...
Sau khi giải quyết Cự Xà Lão Tổ, Lâm Hiên trở về phòng nghị sự Thiên Môn Quan.
Ở nơi đó chơi với bọn nha đầu, sau đó dẫn các nàng rời khỏi Hồng Hoang cổ thế giới.
Sau đó lại rời khỏi Hồng Hoang cổ đảo, định một đường trở về Bắc Huyền Thiên.
Nhưng mà đến một thế giới mới lạ như vậy, đương nhiên bọn nha đầu sẽ không chịu về sớm như vậy.
Nửa đường nhìn thấy có ngư dân bắt cá dưới biển, Tuyền Châu hỏi Lâm Hiên: "Cha, có phải người của Thùy Vân Thiên đều thích ăn hải sản không?"