Đây là hộ thể ma công mà Đông Hoàng Tử U tự sáng tạo.
Mục đích của nàng là phòng ngừa các tử sĩ bị giết chết.
"Ma công!"
Mà nhìn thấy Đông Hoàng Tử U sử dụng hộ thể ma công, Càn Túc và các chủ tướng khác đều âm thầm kinh hô một tiếng.
Sau đó Càn Túc khinh thường nói: "Chỉ là hộ thể ma công mà thôi, có thể giúp các ngươi ngăn cản bao lâu?"
Quanh thân yêu khí như sao bạo, hắn không còn quan tâm hai vạn tử sĩ mà giơ tay lên, cầm Khai Thiên Phủ chém tới Đông Hoàng Tử U.
"Khai Thiên Trảm!"
Ầm ầm ~
Lôi đình bạo liệt, sao trời nát.
Tu vi mạnh mẽ sánh ngang Cổ Thần Cảnh khiến cho Càn Túc bộc phát ra uy năng đáng sợ có thể đánh nát trăm tòa cự sơn.
Không chỉ như thế!
"Long Diễm Phá!"
"Bách Liệt Thánh Thủ!"
Thương Thái và Cái Thiên Giang cũng đồng thời thôi động chân nguyên mạnh nhất, lấy phách tuyệt thương thiên chi thế đi theo bên cạnh Càn Túc, hợp lực đánh thẳng tới Đông Hoàng Tử U.
Đối mặt một kích hợp lực có thể cắt đứt vạn cổ của ba chủ tướng.
Đông Hoàng Tử U linh xảo giẫm Thiên Ma Bát Bộ, chân sinh ma liên lui về phía sau, không cứng đối cứng.
Nàng Tiên Ma đồng tu, thiên phú tuyệt thế, thực lực đơn thể hơi cao hơn ba chủ tướng Càn Túc, Cái Thiên Giang và Thương Thái.
Nhưng cho dù đơn đấu, đối mặt ba chủ tướng đến từ vực ngoại Huyết Vương Tinh thì nàng cũng không có tự tin có thể miểu sát bất kỳ một người nào.
Cho nên dưới tình huống lấy một đối ba, cứng đối cứng không phải cử chỉ sáng suốt.
Bành! ! !
Ba chủ tướng linh khí nổ tung, trực tiếp chấn vỡ không gian trong phạm vi mười dặm.
Một hư ảnh mà Đông Hoàng Tử U cố ý lưu lại bị sóng xung kích kinh khủng của bọn họ chấn vỡ nát.
Ba chủ tướng thấy thế, coi là Đông Hoàng Tử U bị hoàn toàn áp chế, không còn sức đánh trả, chỉ có thể chật vật trốn tránh.
Càn Túc cười một tiếng: "Bản tọa cho là ngươi dám lấy một địch ba, bây giờ xem ra ngươi vẫn biết tiến thối mà!"
Cái Thiên Giang xùy cười một tiếng: "Chỉ cần ba người chúng ta nghiêm túc thì một đối một cũng sẽ không thua nàng, nàng dám một đánh ba thì tuyệt đối là muốn chết!"
Thương Thái nhe răng cười không nói, biểu cảm giống như đã thấy cảnh mình xé Đông Hoàng Tử U thành mảnh nhỏ, lộ ra vẻ hưng phấn.
Đông Hoàng Tử U hừ lạnh một tiếng: "Nói nhiều như vậy, không phải ba người các ngươi cũng không giết được ta sao?"
Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái: "..."
Lòng tự trọng của ba chủ tướng bị những lời này của Đông Hoàng Tử U đánh nát.
"Tiện tỳ, nhận lấy cái chết!"
Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái bị triệt để chọc giận, đồng thời tiến công, sát khí kinh khủng phóng tới Đông Hoàng Tử U.
Lúc này.
Hộ thể ma công trên người hơn hai vạn tử sĩ bị vô số cường binh Yêu tộc trùng kích vỡ nát.
Đông Hoàng Tử U thấy thế, vội vàng lệnh cho bọn họ đi theo mình.
"Muốn chạy trốn?"
Bọn người Càn Túc một lòng muốn giết Đông Hoàng Tử U, thấy nàng dẫn binh rút lui thì hận không thể nuốt sống nàng và tất cả tử sĩ.
Không suy nghĩ nhiều, bọn họ suất lĩnh bách tộc liên quân điên cuồng đuổi giết.
Đông Hoàng Tử U thấy bọn họ đã triệt để bị mình nắm mũi, cố ý bảo trì tiết tấu.
Thường cách một khoảng cách sẽ dùng hộ thể ma công bảo vệ các tử sĩ, sau đó bắt đầu khiêu khích kích thích đám Yêu tộc Càn Túc.
Bọn người Càn Túc bị nàng liên tục kích thích, hoàn toàn không có chú ý tới truy đuổi dọc đoạn đường này, bọn họ đã cách Bắc Huyền Thiên càng ngày càng xa.
Mà mặc dù Đông Hoàng Tử U giao Huyền Quang Kính cho Nhược Ảnh nhưng vẫn có thể mượn Huyền Quang Kính nhìn thấy tình huống của Cửu Đỉnh Thiên.
Có Huyền Quang Kính hiệp trợ, nàng đã tìm được chỗ ẩn thân của tám trăm vạn quân Cửu Đỉnh Thiên.
Bây giờ nàng vừa kích thích Càn Túc và ngàn vạn cường binh Yêu tộc vừa dẫn dụ bọn họ tiến về chỗ tám trăm vạn phục binh của Cửu Đỉnh Thiên.
...
Bởi vì Cửu Đỉnh Thiên Huyền Vũ Chiến Thần Bạch Nam Chu chỉ đánh nghi binh vạn quốc hội trường, cho nên Nhược Ảnh suất lĩnh ba trăm vạn tinh nhuệ đến thì dễ dàng đánh bại bọn họ.
Sau đó dựa theo yêu cầu của Đông Hoàng Tử U, làm bộ một đường truy sát.
Cho đến khi Huyền Quang Kính tuôn ra chỗ ẩn thân của tám trăm vạn phục binh do Thanh Vũ Lão Tổ dẫn đầu thì Nhược Ảnh mới cố ý để đại quân giảm tốc độ.
Cứ như thế cho đến khi cách chỗ phục binh của Thanh Vũ Lão Tổ một vạn dặm, Nhược Ảnh lại phái ra năm ngàn binh sĩ khua chiêng gõ trống đuổi theo sau lưng Bạch Nam Chu, giả bộ tiếp tục truy đuổi.
Sau đó nàng dẫn số quân còn lại tìm một chỗ ẩn nấp trốn đi, chờ mệnh lệnh kế tiếp của Đông Hoàng Tử U.
...
Phong Hàn Cốc.
Nơi đây chính là vị trí Thanh Vũ Lão Tổ và Tam Chiến Thần mang binh phục kích.
Hai bên sơn cốc này có nhiều cỏ cây cự thạch, rất thích hợp phục binh ẩn nấp.
Mà giữa sơn cốc, trước rộng sau hẹp, một khi tiến vào sơn cốc sẽ rất khó lui ra ngoài.
Có thể nói là vị trí bố trí mai phục cực tốt.
Lúc này.
Thanh Vũ Lão Tổ một bộ thanh bào, cưỡi trên Hồng Hoang Cự Sư, hắn và ba chiến thần Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước nhìn chằm chằm miệng sơn cốc.
"Huyền Vũ về đến rồi!"
Nhìn thấy Bạch Nam Chu cấp tốc tới gần, bọn họ đều mừng rỡ.
Rất nhanh, song phương tụ hợp, Bạch Nam Chu cười hắc hắc nói: "Bắc Huyền Thiên trúng kế!"
"Bọn họ phái hơn ba trăm vạn tinh nhuệ đến đây truy sát quân ta, bây giờ cách Phong Hàn Cốc không đến hai mươi dặm, hẳn là sắp tới!"
Thanh Vũ Lão Tổ ngưng thần nghe, chỉ nghe nơi xa tiếng la giết chấn thiên, trống trận ầm ầm, dường như có một lượng lớn quân đội đang đuổi giết tới.
Hắn cười lạnh một tiếng: "Truyền lệnh tam quân chuẩn bị chiến đấu, nếu như quân địch không vào sơn cốc, chúng ta hoả tốc giết ra ngoài!"
Hắn tin chắc với thực lực Thánh Cảnh Kiếm Thánh của mình, tăng thêm một ngàn vạn cường binh Cửu Đỉnh Thiên.
Dưới khoảng cách ngắn như vậy, cho dù không mai phục ba trăm vạn quân Bắc Huyền Thiên thì cũng có thể lao ra tru sát tất cả bọn họ.
"Rõ!"