Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số người.
Mưa sao băng kinh khủng hội tụ thành tinh quang, rơi vào Hồng Hoang Cổ Kiếm của Lâm Hiên.
Khí thế liệt liệt, có thể trảm tinh thần, có thể đoạn tinh hà!
Đối mặt đạo kiếm quang cực kỳ kinh khủng này, Tư Mã Vô Tướng và bọn người Vũ Thịnh triệt để im lặng.
Ý nghĩ duy nhất trong lòng chính là: Mạng ta xong rồi!
Lúc này, Lâm Hiên cầm kiếm đánh xuống, kiếm khí tung hoành một tỷ dặm!
"Cực Đạo Kiếm Pháp!"
"Tinh Kiếm!"
Ầm ầm! ! ! !
Kiếm quang đáng sợ vừa hạ xuống, xoắn nát Tư Mã Vô Tướng và bọn người Vũ Thịnh.
Tính cả Thần Đỉnh Cung, phạm vi ba ngàn vạn dặm, tất cả kiến trúc đều bị đánh thành bột mịn.
Cửu Đỉnh Thiên Đế Hoàng Tư Mã Vô Tướng, ngay cả kiến trúc hoàng quyền vĩnh viễn trở thành lịch sử!
Bắc Huyền Thiên, Huyền Băng Cung.
Ánh bình mình vừa hé rạng, từng tia nắng ấm áp xuyên thấu sương mù nồng đậm, chiếu vào Dưỡng Tâm Điện.
Xuyên qua song cửa sổ, chiếu vào bàn đọc sách.
Ánh nắng rơi vào ngón tay như ngọc của Đông Hoàng Tử U, phản xạ ra ánh sáng chói lòa. Ngón tay của nàng tinh tế thon dài, khớp xương như trúc, cực kì đẹp. Ánh nắng ấm áp trải qua băng vụ, chiếu lên trên tay của nàng, khiến cho khung cảnh như mộng ảo.
Trên bàn sách, ánh nến dần trở nên yếu ớt, mà tia sáng trong điện dần sáng lên. Tấu chương thành đống, chứng tỏ là Đông Hoàng Tử U bận rộn suốt cả đêm chưa chợp mắt.
Đưa tay buông xuống một phần tấu chương cuối cùng, nàng lộ ra vẻ nhẹ nhõm nói: "Cuối cùng cũng phê duyệt xong!"
Có được Bắc Huyền Thiên và Động Nguyên Thiên, Đông Hoàng Tử U càng thêm bận rộn chính vụ. Nhưng mà đối với người một lòng muốn làm sự nghiệp như nàng thì cho dù bận rộn đi nữa cũng có thể chấp nhận, cũng đáng!
Một đạo huyền hắc quang mang xuất hiện trong Dưỡng Tâm Điện.
Trên mặt Nhược Ảnh lộ ra vẻ vui sướng và hưng phấn: "Bệ hạ, việc vui!"
Đông Hoàng Tử U nhíu mày một cái: "Nói nghe một chút."
Nhược Ảnh: "Cửu Đỉnh Đại Đế triệu tập mười Thánh Chủ, mười tông chủ Cửu Đỉnh Thiên gặp mặt ở Thần Đỉnh Cung, lại chết hết trong một đêm! Thần Đỉnh Cung đã bị san thành bình địa!"
"Ồ?"
Đôi mắt phượng mỹ lệ của Đông Hoàng Tử U xuất hiện một tia dị sắc, chuyện này đúng là việc vui!
Nàng đang rầu chuyện đối phó Cửu Đỉnh Đại Đế thì hắn và một đám cường giả đỉnh cấp giới võ đạo Cửu Đỉnh Thiên bị giết. Chuyện này đúng là trời phù hộ, có thể nói là hoàn mỹ!
"Là ai giết bọn họ?"
Đông Hoàng Tử U vừa hỏi vừa suy nghĩ như bay. Mình vừa ác chiến một trận với Cửu Đỉnh Đại Đế thì hắn bị người giết, chuyện này quá trùng hợp. Rất giống như là có người cố ý hành động!
Nhược Ảnh: "Là Thiên Ngoại Lưu Tinh!"
"Ừm?" Đông Hoàng Tử U nghe vậy lông mày nhíu một cái: "Thiên tượng?"
Sao băng, chính là mưa sao băng, chính là một loại thiên tượng tương đối ít thấy. Đông Hoàng Tử U chưa từng nghĩ tới sẽ là lưu tinh thiên tượng san bằng Thần Đỉnh Cung.
Chuyện này khiến nàng ngửi được một tia hương vị không giống như bình thường.
Nhược Ảnh cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: "Trước mắt chuyện duy nhất có thể xác nhận là đúng là lưu tinh thiên tượng tru sát Cửu Đỉnh Đại Đế và nhiều cao thủ như vậy."
"Lúc ấy đám sao băng đó gần như che đậy toàn bộ Cửu Đỉnh Thiên, sau đó mới hội tụ đến Thần Đỉnh Cung."
"Có thể nghĩ đối mặt đám sao băng lớn như thế, cho dù Cửu Đỉnh Thiên chi chủ cũng khó có thể chống đỡ!"
Đông Hoàng Tử U trầm tư một lát, hít sâu một hơi nói: "Đủ loại sự kiện thoạt nhìn đều là trùng hợp nhưng tuyệt đối không phải như thế!"
"Đám sao băng đầu tiên là che đậy Cửu Đỉnh Thiên, sau đó hội tụ Thần Đỉnh Cung, chắc chắn là có người đang thao túng!"
"Có thể điều khiển sao băng ở phạm vi như thế..."
Dù là nhất đại Nữ Đế, Đông Hoàng Tử U cũng không khỏi lộ ra vẻ kính sợ.
Bởi vì năng lực bực này đã vượt qua phạm trù phàm nhân, chính là thiên nhân Chân Tiên mới có thể làm được!
Chẳng lẽ là người kia?
Đông Hoàng Tử U không nhịn được nghĩ đến người thần bí đó. Nếu là người thần bí, như vậy thì có thể giải thích được tại sao trong thời khắc nhạy cảm như vậy, Cửu Đỉnh Đại Đế và Thần Đỉnh Cung đột nhiên bị diệt.
Nhưng mà như vậy thì người thần bí đó đã đạt đến cấp Chân Tiên, không phải phàm nhân trong Cửu Thiên Tiên Vực.
Nàng và người này chênh lệch quá lớn!
Muốn để lộ khăn che mặt bí ẩn của người đó thì phải tốn nhiều tâm huyết hơn mới được!
Ngực có chút chập trùng, đường cong to lớn sung mãn ưu mỹ chập chùng, Nhược Ảnh sợ hãi thán phục.
Đông Hoàng Tử U thở dài ra một hơi: "Cho dù như thế nào thì Cửu Đỉnh Đại Đế bị diệt là việc vui lớn."
"Ngươi nhanh chóng an bài nhân thủ tiến về Cửu Đỉnh Thiên, mau chóng điều tra quan thần có trọng quyền trong Cửu Đỉnh Thiên, còn có nhân vật quan trọng trong giới võ đạo Cửu Đỉnh Thiên, lập danh sách chi tiết giao cho trẫm."
"Đồng thời mật thiết chú ý các phương diện trong Cửu Đỉnh Thiên, xem có thể tìm ra dấu vết liên quan đến chuyện lần này để lại hay không."
"Rõ!" Nhược Ảnh lộ ra vẻ hưng phấn.
Nữ Đế hạ mệnh lệnh này, nói rõ nàng chuẩn bị chiếm đoạt Cửu Đỉnh Thiên. Bắc Huyền Thiên lần lượt chiếm đoạt Động Nguyên Thiên và Cửu Đỉnh Thiên, thời khắc huy hoàng gần ngay trước mắt!
Sau khi Nhược Ảnh rời đi, Đông Hoàng Tử U nhìn thoáng qua sắc trời, ánh mắt trở nên ôn nhu ấm áp: "Hôm qua hứa dẫn mấy người Tuyền Châu đi kình đảo, bây giờ Cửu Đỉnh Thiên thế cục đã định, cũng có thể buông lỏng một hơi, dẫn các nàng đi chơi."
Đông Hoàng Tử U đứng dậy tiến về Thủy Tinh Cung. Khi đi vào Thủy Tinh Cung, mấy người Tuyền Châu đang ăn điểm tâm, salad hoa quả.
Đi Hồng Hoang cổ đảo một chuyến trở về, Lâm Hiên lại dùng sữa của Hồng Hoang Nãi Mã điều chế salad hoa quả mới.
Trải qua nhiệt độ cao sấy khô, để vào bồn ngọc giữ ấm đặc chế, không chỉ có thể lâu dài bảo trì tươi ngon ấm áp, lại rất ngon, khiến cho bọn nhỏ ăn mà không ngừng hô to.