Thanh Khoa Tộc, lão giả thủ lĩnh vội cúi người nói ra: "Nữ Đế bệ hạ, chúng ta bị Phong Bạo Quỷ Sa này tập kích cho nên mới vô ý đụng vào đây!"
Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm, nàng đã đoán được nguyên nhân từ tiếng kinh hô của Thanh Khoa Tộc.
"Thanh Khoa Tộc các ngươi luôn an cư ở Huyền Thạch Đảo, tại sao cưỡi Thần Hành Chu thoát đi?"
Đông Hoàng Tử U chú ý tới những Thanh Khoa Tộc này đem theo hành lý, giống như là dân chạy nạn.
Mà Huyền Thạch Đảo cách Cổ Kình Đảo chỉ ba trăm ngàn dặm, nếu như nơi đó có tình huống gì xảy ra, có lẽ cũng sẽ ảnh hưởng đến Cổ Kình Đảo, thậm chí quốc gia duyên hải Bắc Huyền Thiên.
Cho nên, Đông Hoàng Tử U muốn biết rõ nguyên nhân.
Thanh Khoa Tộc lão giả vẻ mặt hoảng sợ nói: "Bẩm bệ hạ, sở dĩ chúng ta thoát đi là vì Ác Ma chi nữ xuất hiện!"
Ác Ma chi nữ!
Nghe được cái danh xưng này, mọi người đang có mặt ở đây đều lộ ra vẻ mặt kiêng kị.
Thoạt nhìn đó là một nhân vật cực kỳ hung lệ tàn bạo.
Đông Hoàng Tử U vẻ mặt lạnh nhạt: "Nói cụ thể một chút."
Lão giả gật gật đầu: "Trong Thanh Khoa Tộc chúng ta, có một truyền thuyết xa xưa, mỗi qua một khoảng thời gian thì Ác Ma chi nữ sẽ giáng lâm nhân gian, các nàng sẽ mang đến vô tận vận rủi và sợ hãi cho thế gian."
"Trong một năm gần đây, Thanh Khoa Tộc chúng ta luôn không ngừng xảy ra các chuyện quái dị đáng sợ. Người sống một đêm chết bất đắc kỳ tử, súc vật một đêm chết hết, hoa màu chết héo, cỏ không mọc nổi, đủ các chuyện đáng sợ!"
"Mà cho tới hôm nay chúng ta mới biết được hóa ra trong tộc ta có một Ác Ma nữ nhi, nàng mang tới cho tộc ta đủ loại tai nạn đáng sợ, hại chết rất nhiều người trong tộc ta."
"Hôm nay rốt cục nàng hiện ra nguyên hình, chúng ta lo lắng nàng sẽ ma tính đại phát tàn sát toàn tộc, đành phải cưỡi Thần Hành Chu thoát khỏi Huyền Thạch Đảo, tìm đường sống."
Đông Hoàng Tử U: "Nói cách khác, hôm nay chính là ngày nàng hạ sát thủ với tộc ngươi?"
"Không sai! Nàng đáng sợ như vậy, chúng ta mà ở lại đó chắc chắn sẽ bị giết chết!" Lão giả ánh mắt rung động: "Hơn nữa chẳng những là chúng ta, chỉ sợ toàn bộ Huyền Thạch Quốc đều sẽ bị tai hoạ ngập đầu!"
Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm.
Huyền Thạch Quốc chính là quốc gia duy nhất trên Huyền Thạch Đảo, Thanh Khoa Tộc chỉ là một tộc đàn trong Huyền Thạch Quốc.
Nếu ngay cả Huyền Thạch Quốc cũng sẽ bị tai họa, vậy Ác Ma chi nữ này đúng là không thể giữ lại.
Lúc này mấy người Tuyền Châu giữ chặt tay Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U: "Cha cha, mẫu thân, Ác Ma chi nữ này thật đáng sợ, chúng ta đi giúp những người vô tội đó đi!"
"Được." Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U đồng thời gật gật đầu.
Lâm Hiên cảm thấy chúng nữ nhi tràn đầy tinh thần trọng nghĩa, gặp được chuyện này thì đương nhiên không thể ngồi yên.
Đông Hoàng Tử U cũng khẽ gật đầu.
Nàng nghĩ thầm, Lâm Hiên và chúng nữ nhi đối mặt Ác Ma chi nữ đáng sợ như vậy mà không có tránh, hiển nhiên rất có dũng khí.
Đã như vậy thì dẫn bọn họ cùng đi xem.
Có nàng, sẽ không để cho Lâm Hiên và bọn nhỏ bị thương tổn chút nào.
Thanh Khoa Tộc thấy Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U chuẩn bị đồng thời xuất động tiến về Huyền Thạch Đảo, không khỏi lộ ra vẻ mặt cực kỳ phấn chấn.
"Đa tạ Nữ Đế bệ hạ! Đa tạ Đế phu tôn thượng!"
Bọn họ cảm thấy đôi vợ chồng này chính là cơ duyên của Thanh Khoa Tộc thậm chí toàn bộ Huyền Thạch Quốc.
Chỉ cần bọn họ giá lâm, Ác Ma chi nữ sẽ được giải quyết dễ như trở bàn tay!
Sau đó, có Thần Hành Chu của Thanh Khoa Tộc dẫn đường.
Đông Hoàng Tử U bóp ra một đạo pháp quyết huyền diệu, nàng và Lâm Hiên dẫn bọn nha đầu tiến về Huyền Thạch Đảo.
Huyền Thạch Đảo.
Vị trí phía nam là một mảnh thảo nguyên lớn.
Trên thảo nguyên cỏ xanh như vẽ, trên đó có mấy trăm phòng ốc do đá trắng xây thành, chính là chỗ ở của Thanh Khoa Tộc.
Trên đồng cỏ trung ương chỗ ở của bọn họ có một đài cao do đá trắng xây thành.
Lúc này, bốn phía đài cao có hơn ngàn người của Thanh Khoa Tộc tụ lại.
Cho dù nam nữ, mỗi một người đều tràn đầy căm hận, cực kỳ dữ tợn nhấc tay cao giọng la lên.
"Thiêu chết nàng!"
"Thiêu chết nàng!"
"Thiêu chết Ác Ma này!"
"Thiêu chết tiện nhân này!"
...
Trên đài cao có một cột gỗ dài trăm trượng đứng sừng sững ở vị trí trung ương. Trên đó trói một nữ hài mười hai mười ba tuổi, nghe Thanh Khoa Tộc dưới đài khàn cả giọng hô hoán, không khỏi sợ đến mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy.
Một dòng nước ấm tanh hôi từ bắp đùi nàng chảy xuống, rất nhanh đã thấm ướt cột gỗ phía dưới.
"Ta không phải là Ác Ma!"
"Ta không có làm chuyện có lỗi với các ngươi, van cầu các ngươi tin tưởng ta! Đừng đốt chết ta!"
"Ô ô ô ~ "
Tân Mạn gào khóc, điên cuồng giải thích với Thanh Khoa Tộc dưới đài. Nhưng nàng chỉ nhận lại lời chửi rủa, nguyền rủa điên cuồng hơn từ Thanh Khoa Tộc. Thậm chí đã có người cầm cung tiễn, muốn bắn thủng trái tim của nàng.
"Mọi người nghe ta nói!"
Thủ lĩnh Thanh Khoa Tộc là một hán tử uy mãnh, tên là Ban Trung, hắn đi lên đài cao, chỉ vào Tân Mạn nói: "Nàng chắc chắn là Ác Ma chi nữ, là nguồn gốc vận rủi của tộc chúng ta, không giết không được!"
"Căn cứ truyền thuyết tộc ta, muốn giết nàng, triệt để tiêu trừ vận rủi của tộc ta thì phải lấy dê bò chi huyết cọ rửa thân thể của nàng, sau đó lại thiêu chết nàng, để Ác Ma trong cơ thể nàng rơi vào địa ngục, vĩnh viễn không thoát thân được!"
Sau khi nói xong, Ban Trung nhịn không được dùng tay vuốt vuốt ngực.
Dù hắn đã là cao thủ Thần Phách đỉnh phong, vừa rồi dẫn theo một đám người đuổi bắt Tân Mạn vẫn bị một đạo ma lực huyền bí trong cơ thể Tân Mạn gây thương tích.
Chuyện này càng khiến cho hắn cảm thấy Tân Mạn là một Ác Ma đáng sợ, chỉ có dùng phương pháp độc ác nhất bản tộc mới có thể triệt để tiêu diệt nàng.