Hắn vừa nói như thế, Chu Bá Vị, Phùng Thắng, Hoàng Phượng Khánh, tam đại giám khảo, cùng với trăm vạn người ở đây hơi kinh hãi.
Đường đường một đời Thực Thần Đông Phương Vũ lại tôn sùng Đế phu như thế, xem ra trù nghệ của Đế phu tuyệt đối xuất thần nhập hóa.
“Thì ra là vậy!” Chu Bá Vị vội xoay người chắp tay với Lâm Hiên: “Mời Đế phu thưởng thức hai món ăn này, bình phán thắng bại của họ!”
“Không cần nếm thử, có thể giúp họ phân cao thấp.”
Đám người Đông Phương Vũ, Chu Bá Vị nghe vậy thì sắc mặt khẽ thay đổi.
Không cần thưởng thức cũng có thể phân thắng bại?
Không hổ là Đế phu, thật sự là gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc!
Họ tự nhiên không cảm thấy Lâm Hiên là đang ăn nói lung tung, vì thế trăm vạn người dưới đài lẳng lặng nghe Lâm Hiên đánh giá.
Nghe thấy Lâm Hiên nói:
“Con đường trù đạo, không chỉ bao gồm màu sắc và hương vị của món ăn, mà còn chú trọng thủ pháp và kỹ thuật chế biến món ăn.”
“Món Ngân Ti Thiên Hỏa Long Hà Cầu này, khi chế tác đặc biệt chú trọng nhất tụ, nhị phân, tam hợp, cái gọi là tụ phân hợp, chính là chỉ khống chế độ lửa, phải tốn một tức thời gian đi tụ lại, cường hỏa thiêu đốt, hai tức thời gian phân hóa ngọn lửa ra toàn diện nấu nướng, ba tức thời gian tụ ngọn lửa lại thiêu đốt lần nữa.”
“Khống chế hỏa hầu, đủ thấy công lực, mà vừa rồi Ngân Ti Thiên Hỏa Long Hà Cầu, nóng vội ở thời điểm cuối cùng, chỉ tốn hai tức thời gian, cho nên chỉnh thế mà nói hơi kém một chút!”
Có được Cực Đạo Thánh Thư và tông sư cấp trù nghệ, Lâm Hiên liếc mắt một cái là hoàn toàn nhìn thấu được vấn đề của Triệu Hữu Vân.
Rào!
Nghe hắn đánh giá chuyên nghiệp như thế, mọi người đều lộ ra vẻ mặt vô cùng kính nể.
Đông Phương Vũ, Chu Bá Vị và tứ đại giám khảo đều gật đầu lia lịa:
“Nghe Đế phu giảng giải, đọc sách mới biết trù đạo vô nhai, biển học vô bờ, hôm nay thật sự là để cho chúng ta mở rộng tầm mắt!”
Trăm vạn người dưới đài cũng tán thưởng không thôi, nhao nhao khuất phục dưới sự chuyên nghiệp của Lâm Hiên.
Ngay cả Triệu Hữu Vân cũng hài lòng phục tùng hành lễ:
“Đế phu nói rất đúng, tại hạ hồi tưởng kĩ lại một phen, vừa rồi quả thực là có chút nóng vội!”
Chu Bá Vị lớn tiếng nói: “Đế phu đã đưa ra phán quyết, ván này Vương Húc thắng!”
Nguy Nghi ở một bên thấy thế không khỏi càng thêm lo lắng khẩn trương.
Đánh giá của Lâm Hiên, cùng với công lực cao thâm của đám người Triệu Hữu Vân, Vương Húc, khiến cho nàng cảm thấy đại hội Trù Thần lần này thật sự là quần anh hội tụ, cạnh tranh khốc liệt dị thường.
Mà mãi tới bây giờ, nàng cũng không thấy bóng dáng Kỷ Tiêu trong đám người.
Chẳng lẽ Kỷ đại ca không tới tham gia đại hội Trù Thần lần này?
Cha, chúng con có thể thứ hai muốn này không?”
Mắt thấy kết quả ván đầu tiên đã được định đoạt, Tuyền Châu bọn nàng không nhịn được mà trêu chọc Lâm Hiên.
Theo ý kiến của họ, tuy hai món ăn này có sự phân chia cao thấp, nhưng chúng thực chất đều rất ngon, sẽ rất đáng tiếc nếu không nếm thử.
Tuyền Châu thân là nữ nhi được chiều chuộng, chút chuyện nhỏ này đương nhiên sẽ không khiên Lâm Hiên không cự tuyệt, cưng chiều cười một tiếng: “Được.”
Chu Bá Vị vẻ mặt chăm chú nói: “ Ta giúp các công chúa đem hai đĩa đồ ăn tới.”
Hắn hất tay phải lên, bắn ra hai đạo linh khí đỡ hai cái đĩa, đưa chúng an toàn đến trước mặt Tuyền Châu bọn nàng.
Triệu Hữu Vân và Vương Húc nhìn thấy cảnh này đều sáng mắt lên, vẻ mặt rất hưng phấn.
Với họ giờ phút này, thắng thua không quá quan trọng.
Có thể được con gái của Huyền Băng Nữ đế uy nghiêm và Bắc Huyền Thiên Đế phu ăn món do họ nấu, đây đối với họ là một vinh hạnh rất lớn.
Triệu Hữu Vân và Vương Húc đều cảm thấy rằng ngay bây giờ bọn họ không thể trở thành Trù Thần, nhưng tương lai của bọn trong bếp chắc chắn là vô hạn.
Lúc này, Tuyền Châu các nàng cũng đã bắt đầu ăn, cái miệng nhỏ nhét phình to, nàng hiện lên mười phần đáng yêu.
Lâm Hiên ở một bên cẩn thận dùng khăn lụa lau miệng cho bọn nàng, ánh mắt ôn nhu, dịu dàng khiến ai cũng xúc động không thôi.
“Đế phu có năng lực đáng kinh ngạc như vậy, nhưng lại rất ân cần dịu dàng với con gái của mình. Ông ấy quả thực là một người cha hoàn hảo.”
“Tất cả người đàn ông trong thiên hạ này, đều nên lấy Đế phu làm gương, học tập sự ưu tú của ngài!”
Trước sự chú ý của mọi người, các cô bé ăn hai ba miếng liền dừng lại.
Lâm Hiên cười lớn: “Các bảo bối, sao không ăn nhiều một chút.”
Tuyền Châu liền giơ bàn tay nhỏ lên, chớp chớp đôi mắt đen to tròn nói:
“Phía sau còn nhiều đồ ăn, bọn con phải giữ bụng mới ăn tiếp được chứ!”
Tuyền Hi, Tuyền Hàm và tiểu Tuyền Ấu đều thằng đầu nói: “Đúng vậy, Đúng vậy, tỷ tỷ nói rất đúng!”
“Bọn tiểu quỷ!” Lâm Hiên âu yếm nhéo mũi xinh của bọn nàng.
Những đứa trẻ này mặc dù ham ăn nhưng vẫn nghĩ đến tương lai, điều này thực sự có chút xa vời.
Mọi người có mặt đều thầm tán dương Tuyền Châu bọn nàng đều rất thông minh, lanh lơi, nghĩ tới Lâm Hiên có các cô con gái đáng yêu như vậy lại cảm thấy ghen tị không thôi.
Tiếp theo, cuộc thi tiếp tục.
Mặc dù trong bếp có nhiều nhân tài, gây ra không ít khó khăn cho Đông Phương Vũ và bốn vị ban giám khảo khác.
Nhưng có mặt Lâm Hiên, những rắc rối này đều dễ dàng được giải quyết.
Hàng vạn con người ở đây đều đã chứng kiến kiến thức sâu rộng của hắn và vô cùng ấn tượng trước khí chất đó.
Khi cuộc thi tiến hành, ngày càng nhiều bậc thầy ẩm thực xuất hiện trên đài.
Trong số đó có một thanh niên mặc áo choàng màu đỏ sẫm, thu hút mọi ánh nhìn về hắn.
“Nhập xuất giang hoa hồng thắng hoả!”
Thẩm Lưu Hương, nam tử mặc áo choàng đỏ, phun ra hai đạo Tiên Thiên Linh Hỏa nóng bỏng,
Linh hỏa sáng rực rơi xuống đáy nồi, khiến nguyên liệu trong nồi lập tức tỏa ra mùi thơm ngập tràn quảng trường.
“Xuân lai giang thuỷ lục như lam!”
0
Thẩm Lưu Hương hóa linh khí thành chất lỏng, dẫn một dòng suối đổ vào trong nồi, phát ra âm thanh chói tai