Kế tiếp, các nàng lại lần nữa điêu khắc dưới sự chỉ đạo của Lâm Hiên.
Lúc này, thuận lợi ngoài dự đoán, mấy tiểu nha đầu đều khắc ra bảy tám phần bộ dáng của Cửu Thiên Mãng.
Tiếp theo các nàng nâng đất nặn lên, thổi mấy hơi vào trong.
Lập tức nhìn đến đất nặn nháy mắt thành hình, nhìn qua thật sự rất giống bản thu nhỏ của Cửu Thiên Mãng.
“Oa, thật là lợi hại!”
“Trông giống y như thật vậy!”
“Cha thật là quá lợi hại, dạy chúng ta biết nhiều thứ quá!”
“Ân ân ân, ta thích cha nhất!”
……
Nhìn đến trong tay sinh động như thật tượng đất, mấy đứa bé đều phát ra tiếng hoan hô tràn ngập kinh hỉ.
Ở tẩm cung nhảy lại nhảy, nhìn qua thật là vui vẻ tới rồi cực điểm.
Lâm Hiên đầy mặt từ ái tươi cười nhìn các tiểu bảo bối.
Hắn biết rõ, mấy đứa bé tuổi này rất có tính sáng tạo đi kèm với năng lực hành động.
Một khi các nàng thành công hoàn thành một kiện tác phẩm nào đó, sẽ trở nên dị thường thỏa mãn cùng vui vẻ như vậy.
Mà làm cha của các nàng, Lâm Hiên lại một lần chứng kiến các nàng trưởng thành, đương nhiên cũng là tràn ngập vui mừng cùng kiêu ngạo.
Đinh!
Một đạo thanh thúy máy móc tiếng vang vang lên ở trong đầu Lâm Hiên.
“Ngươi kiên nhẫn tinh tế, dạy dỗ các nữ nhi học xong cơ sở điêu khắc, khen thưởng: Thời Không Chi Hà sáng lập thẻ!”
Thời không chi hà sáng lập thẻ!
Vật phẩm khen thưởng lần này, chỉ là tên cũng đủ cho cho Lâm Hiên cảm thấy hứng thú.
Khác với ngày trước hệ thống khen thưởng kỹ năng, công pháp hoặc là tu vi, lần này Lâm Hiên được đến chính là một tấm thẻ kỹ năng dùng một lần.
Thẻ kỹ năng này là truyền kỳ cấp bậc, thuộc về kỹ năng thẻ cao cấp nhất.
Đây chính là chỗ biến thái của nó.
Một khi sử dụng kỹ năng thẻ này là có thể đạt được một lần cơ hội sáng lập Thời Không Chi Hà.
Mà Thời Không Chi Hà, chính là Thiên Đạo chí cường thời không lực lượng hình thành vô địch lưu vực.
Ở trong chứa thời không chi lực vô cùng cường đại, có thể diệt trừ tất cả người hoặc vật thể xâm nhập thời không chi hà.
Nhớ trước đây khi Lâm Hiên ở trong bí cảnh gặp được “Phi Long đại tướng quân” Ngô Đường, lướt qua con sông kia chính là Thời Không Chi Hà.
Nếu không phải Lâm Hiên có hệ thống khen thưởng vô địch phòng ngự kỹ năng “Vô địch cấm vực” hộ thể, hắn là tuyệt đối không có khả năng xuyên qua Thời Không Chi Hà.
Thậm chí có khả năng giống như những người khác, liền bước vào một bước đều không được!
Nếu không, liền sẽ nháy mắt hóa thành tro tàn!
“Cái này khen thưởng trước mắt không dùng được, nhưng không thể phủ nhận rằng, đây đúng là một cái cực phẩm khen thưởng!”
Lâm Hiên cảm thấy sáng lập Thời Không Chi Hà, chỉ có ở dưới điều kiện nhất định mới có thể động thủ.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tấm thẻ sáng lập Thời Không Chi Hà này tuyệt đối lợi hại, không thẹn với truyền kỳ phẩm chất!
Đinh!
“Có lấy ra khen thưởng hay không?”
“Có!”
“Thành công lấy ra Thời Không Chi Hà sáng lập thẻ!”
Thu hồi hệ thống, Lâm Hiên âm thầm cảm thán, tháng này làm nãi ba thật là càng trôi qua càng có tư vị, để người ta muốn ngừng mà không được.
Lúc này mùi đồ ăn thơm ngào ngạt bay ra từ phòng bếp, Lâm Hiên vội đi về phía phòng bếp, một bên đối mấy cái tiểu nha đầu nói:
“Các bảo bối đừng nghịch nữa, chuẩn bị ăn cơm!”
“Đã rõ!”
Mấy tiểu nha đầu vội thu hồi tượng đất, tung ta tung tăng chạy đến trước bàn, ngồi ở trên ghế.
Đối với các nàng, trên đời này không có đồ vật gì có lực hấp dẫn hơn so với mỹ thực cha làm.
Tới thời gian ăn cơm, đương nhiên muốn ngoan ngoãn trở lại trước bàn ăn nha!
Mà trong lúc Lâm Hiên cùng các tiểu bảo bối chuẩn bị động đũa ăn cơm, một đạo hương khí thấm vào ruột gan từ ngoài cửa bay vào.
Như là trăm hoa đua nở, làm cho người ngửi vì đó si mê.
Đông Hoàng Tử U mặc một bộ tử kim phượng bào, thân ảnh cao gầy thon dài, ở dưới ngọn đèn dầu chiếu rọi xuống thật dài rơi trên mặt đất, càng như quang ảnh trong mộng.
Thấy Lâm Hiên cùng mấy đứa bé ngồi ở trước bàn, nàng không khỏi nở nụ cười.
Mỗi lần bước vào Tinh Cung, nghe hương đồ ăn thơm ngào ngạt, nhìn Lâm Hiên cùng bọn nhỏ ngay ngắn ngồi đó, luôn có thể cho nàng một loại cảm giác ấm áp như về đến nhà.
Loại cảm giác này so với chinh chiến sa trường, chinh phục hàng trăm quốc gia còn muốn trân quý, làm nàng rất thích cùng quý trọng.
“Các bảo bối, mẫu thân cho các ngươi mang về một loại trái cây ăn đặc biệt ngon!”
Ngọc thủ của Đông Hoàng Tử U nhẹ nâng, ngón tay nhỏ nhắn thon dài vừa động, liền từ trong hư không lấy ra một chiếc rổ tinh xảo đựng quả xách ở trong tay.
Mấy đứa bé vội xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy trái cây trong rổ trông như trái táo, bên ngoài là màu đỏ tím tươi đẹp, toàn thân trong suốt lóng lánh tựa thủy tinh.
Đáng chú ý chính là, trong tâm trái cây có một đoàn quang mang nồng đậm màu trắng ngà, chậm rãi xoay tròn, nhìn qua phi thường huyền bí.
“Mẫu thân, đây là trái cây gì vậy?”
Huyền Châu thích động não, là người thứ nhất đặt câu hỏi.
Đông Hoàng Tử U đem rổ hoa quả đặt lên trên bàn, ôn nhu mà cười nói:
“Quả này tên là Thạch Quả, chính là đặc sản của Đông Nguyên Thiên, 300 năm nở hoa, 300 năm kết quả, hương vị cực kì ngon.”
“Hôm nay có người ở Đông Nguyên Thiên đem trái cây này đưa cho mẫu thân, mẫu thân suy nghĩ các ngươi khẳng định thích ăn, nên lập tức mang qua đây cho các ngươi.”
Nghe được lời này của Đông Hoàng Tử U, mấy đứa bé đều lộ ra thần sắc vui mừng cùng hạnh phúc.
“Mẫu thân thật tốt!”
Tuy rằng Đông Hoàng Tử U luôn luôn bận rộn, thời gian ở chung cùng các nàng càng ngày càng ít.
Nhưng mấy cái tiểu nha đầu đều là người tâm linh thông tuệ.
Trong lòng các nàng rất rõ ràng, mẫu thân quan tâm cùng yêu quý các nàng một chút đều không có giảm bớt!
Đông Hoàng Tử U lấy ra Thạch Quả, sủng nịch đưa cho mấy đứa bé một người một quả:
“Các ngươi trước nếm thử, quả này ăn càng sớm thì mùi vị càng ngon, sẽ không bị đầy bụng.”
“Tốt quá!”
“Đa tạ mẫu thân!”