Mấy đứa nhỏ đều rất vui vẻ nhận lấy Thạch quả, há miệng cắn một miếng to.
Đông Hoàng Tử U nhìn thoáng qua Lâm Hiên, lấy ra một quả dứa tới: “Ngươi cũng nếm thử.”
Vừa rồi nàng chỉ nói một nửa về Thạch Quả, không nói hết.
Quả này ngoài hương vị vô cùng thơm ngon, nó còn có một chỗ thần kỳ khác.
Đó là quang mang màu trắng ở trung tâm trái cây, chính là một đạo thiên sinh linh dịch.
Ứ này có khả năng tẩy tủy phạt cốt, cải thiện thể chất.
Đông Hoàng Tử U cảm thấy, theo tình huống trước mắt Lâm Hiên vẫn chưa tu luyện, cho hắn ăn loại quả này có thể giúp hắn củng cơ sở vững chắc hơn, sau này tu luyện sẽ làm ít công to.
Như vậy vừa không ép buộc hắn, lại có thể đạt tới mục đích hỗ trợ hắn tu luyện, thật là một công đôi việc.
Lâm Hiên tùy ý gật gật đầu, từ trong tay Đông Hoàng Tử U tiếp nhận Thạch Quả.
Người sở hữu Cục Đạo Thánh Thư như hắn đương nhiên biết hiệu quả của loại quả này.
Nhưng đối với hắn hiện tại, căn bản là không cần tẩy tủy phạt cốt.
Nếu Đông Hoàng Tử U đã khách khí như thế, lại thêm trước mặt con cái nếu hắn từ chối thì thành bất kính.
Nhìn đến Lâm Hiên cắn một miếng, Đông Hoàng Tử U không khỏi lộ ra một tia ý cười.
Khối cơ thể phàm nhân này của hắn rốt cục có thể thay đổi!
Lâm Hiên thấy Đông Hoàng Tử U nở nụ cười khó hiểu, liền thuận miệng hỏi một câu: “Ngươi không ăn sao?”
Đông Hoàng Tử U khẽ lắc đầu, nhìn thoáng qua đồ ăn trên bàn: “Ta nếm thử đồ ăn ngươi làm là được.”
Lâm Hiên ừ một tiếng, không hề hỏi nhiều.
Hưu ~
Một đạo bạch quang hiện lên, dừng ở trên cổ trắng như sứ như ngọc của Đông Hoàng Tử U.
Bởi vì Huyền Ấu đang ngồi ở bên tay trái Đông Hoàng Tử U, nên khi nàng cắn vào Thạch Quả, lập tức không cẩn thận để linh dịch bên trong quả bắn ra tới.
Đông Hoàng Tử U chỉ cảm thấy cổ hơi hơi lạnh, màu trắng ngà linh dịch thuận theo cổ chảy xuôi xuống dưới.
Nhưng nàng không quan tâm chính mình, mà trước tiên nhìn về phía Huyền Ấu: “Bảo bối, ăn từ từ!”
Nhìn đến mặt Huyền Ấu dính đầy linh dịch, nàng sủng nịch cười, lấy ra khăn lụa thay Huyền Ấu xoa khuôn mặt nhỏ.
Lâm Hiên ánh mắt dừng ở trước ngực Đông Hoàng Tử U, chỉ thấy linh dịch màu trắng ngà kia vẫn theo cổ nàng chảy xuôi xuống, thẳng đến khi tiến vào trong cổ áo Đông Hoàng Tử U.
Tầm mắt đi xuống, Lâm Hiên nhìn thấy bộ ngực cao ngất đầy đặn, tròn trịa như mặt trăng của Đông Hoàng Tử U, không khỏi hiện lên trước mắt một mảnh quang cảnh tuyết trắng, hắn nghĩ tới cảnh tượng mình thấy ở suối nước nóng ngày đó.
Thậm chí ngay cả đêm đặc biệt bốn năm trước kia, bạch quang điên cuồng xóc nảy trong màn đêm mờ ảo vẫn còn rõ ràng trước mắt.
Sóng gió mãnh liệt!
Bạch lãng tung bay!
Lâm Hiên không khỏi âm thầm thở dài.
Nữ nhân này, thể hiện rõ ràng cái gì mới gọi là nữ nhân vị.
Đáng tiếc, chính là quá cường thế, cao lãnh bá đạo khí chất, đem nữ nhân vị của nàng ẩn tàng thật sâu.
Đông Hoàng Tử U mắt phượng lưu chuyển, liếc đến Lâm Hiên đang nhìn mình, không khỏi theo tầm mắt của hắn nhìn xuống, tức khắc gương mặt hơi hơi đỏ lên.
Vừa rồi một lòng vội vàng giúp Huyền Ấu chà lau khuôn mặt nhỏ, nàng không chú ý tới linh dịch đã chảy dài như vậy.
Không biết vì sao, nơi bị ánh mắt Lâm Hiên nhìn chằm chằm, thế mà có một tia cảm giác mơ hồ lửa nóng.
Loại cảm giác này, giống như khi bị hắn bắt được vào đêm đó bốn năm về trước……
Vội vàng vung ra một đạo linh khí thanh khiết thân thể, lúc này Đông Hoàng Tử U mới cố nén suy nghĩ lung tung, cầm lấy chiếc đũa gắp một ngụm đồ ăn.
Đúng lúc này, một đạo hắc quang xuất hiện.
Nhược Ảnh từ trong hắc quang vội vàng đi ra, đi vào bên người Đông Hoàng Tử U nói: “Bệ hạ, có tình báo cực kỳ quan trọng!”
Đông Hoàng Tử U buông chiếc đũa, ôn nhu nhìn thoáng qua mấy tiểu nha đầu: “Các bảo bối, mẫu thân cùng Nhược Ảnh a di đi ra ngoài nói chuyện vài câu.”
Trong hệ thống tình báo do Đông Hoàng Tử U chế định.
Những tình báo như là trước đó vài ngày Cửu Đỉnh Thiên đại quân tập kích Vạn Quốc hội tràng, gọi là tình báo quan trọng.
Mà tình báo cực kỳ quan trọng, trên cơ bản đều liên quan đến sinh tử tồn vong của Bắc Huyền Thiên.
Đương nhiên, nàng sẽ không để Nhược Ảnh nói những tình báo như vậy ra trước mặt Lâm Hiên và đám trẻ.
Cho nên nàng lập tức đứng dậy, mang theo Nhược Ảnh đi ra khỏi tẩm cung.
Hai người dừng ;ại ở một nơi hẻo lánh trong góc Tinh Cung, Đông Hoàng Tử U hỏi: “Có tình báo gì?”
Trên mặt Nhược Ảnh mặt lộ ra thần sắc lo lắng rất sâu: “Huyết Vương Tinh đại quân lại xuất hiện lần nữa, Bắc Huyền Thiên chúng ta đã bị mấy ngàn vạn đại quân của bọn họ vây kín tứ phía!”
Bốn phía bị vây kín!
Đông Hoàng Tử U nghe vậy, đôi mắt phượng chợt sáng lên, đầy vẻ lạnh lùng.
Hành động này của Huyết Vương Tinh Yêu Tộc rõ ràng là muốn chèn ép Bắc Huyền Thiên tới cùng.
Còn có cả hàng nghìn hàng vạn Yêu Tộc hùng mạnh…
Đông Hoàng Tử U thầm hít sâu một hỏi: “Ước chừng có bao nhiêu?”
Nhược Ảnh cẩn thận ước lượng rồi nói:
“Bởi vì thực lực đối phương rất mạnh, tình báo bên ta cũng không dám tiếp cận quá gần, nhưng chỉ nhìn từ xa thì cũng có thể xác định được mỗi nhánh của bọn họ đều không dưới chục triệu.”
“Trong đó, số lượng quân địch xuất hiện từ phía Nam là nhiều nhất, có khả năng lên đến hai mươi triệu!”
Đông Hoàng Tử U nghe vậy lập tức nhíu mày: “Ba phía Đông, Tây, Bắc tổng cộng hơn ba mươi triệu, phía Nam cũng có hơn hai mươi triệu, vậy thì cũng đã hơn năm mươi triệu rồi.”
Đây là số lượng Yêu Tộc bên phía quân địch nhiều nhất từ trước tới nay mà Bắc Huyền Thiên từng gặp phải!
Vẻ mặt Nhược Ảnh lo lắng không thôi:
“Bệ hạ, tuy chúng ta đã phòng bị Huyết Vương Tinh Yêu Tộc từ sớm.”
“Nhưng lần này lực lượng của bọn họ thực sự rất đáng sợ, vây đánh cả bốn phía, nguy cơ Bắc Huyền Thiên chúng ta phải đối mặt quá lớn!”