Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 841 - Chương 841. Yên Tâm, Phụ Thân Nhất Định Sẽ Không Để Các Ngươi Phải Thất Vọng!

Chương 841. Yên tâm, phụ thân nhất định sẽ không để các ngươi phải thất vọng! Chương 841. Yên tâm, phụ thân nhất định sẽ không để các ngươi phải thất vọng!

Lâm Hiên vừa ra tay thật sự đã làm cho hắn mở rộng tầm mắt.

Nếu không thể hỏi cho rõ ràng, chắc chắn hắn sẽ mất ăn mất ngủ.

Lâm Hiên thản nhiên nói: "Đó là bởi vì hài tử này trời sinh có Thiên Khiển Lôi Thể, có được thiên phú khống lôi phi phàm."

"Khi Thiên Khiển Lôi Thể hoàn toàn thành hình, đại biểu là hắn sắp phải sinh ra. Mà lúc đó, lôi lực ẩn chứa trong cơ thể hắn sẽ hoàn toàn giải phóng, tạo thành lôi quang cường đại có thể nhìn thấy bằng mắt thường."

"Cho nên, muốn thuận lợi sinh nở, ngoài việc khống chế được tám huyệt vị lớn, còn phải dùng thiên phú khống lôi dẫn dắt hắn thu liễm lôi lực, để tránh gây tổn thương thân thể mẫu thân và cả bản thân."

Vương Văn Đà nghe vậy liên tục gật đầu: "Thì ra là thế! Nếu không có Đế phu giải thích, tại hạ sẽ không thể nào biết được hài tử này thần dị như vậy!"

Từ Nhã Dung cũng thở dài: "Xem ra muốn sinh ra hài tử này thật đúng là vô cùng hung hiểm!"

Vương bà và những người hầu lộ vẻ mặt sùng bái nói: "Thật may là có Đế phu giúp đỡ, mới có thể biến nguy thành an!"

Đỗ Húc Quang ở một bên cũng gật đầu, rất đồng tình với lời nói của Từ Nhã Dung và những người hầu.

Ngẫm nghĩ lại, khuôn mặt hắn lại lộ vẻ kinh ngạc.

"Đế phu ở trên cao, phu thê chúng ta cũng không có thể chất thuộc tính lôi, cũng không tu luyện công pháp hệ lôi nào, vì sao hài tử này lại có Thiên Khiên Lôi Thể?"

"Hơn nữa Thiên Khiển Lôi Thể là loại thể chất gì?"

Hắn vừa hỏi như vậy, chẳng những Từ Nhã Dung, ngay cả Vương Văn Đà cũng lộ vẻ mặt bối rối.

Bọn họ chỉ nghe nói đến Thiên Tuyền Lôi Thể, Cửu Diệu Lôi Thể… Nhưng chưa bao giờ nghe nói trên đời còn có Thiên Khiên Lôi Thể.

Lâm Hiên thản nhiên nói: "Thiên Khiên Lôi Thể chính là một trong những thể chất hiếm có nhất, đặc điểm lớn nhất đó là khi sinh ra sẽ xuất hiện lôi quang màu trắng."

"Mà thể chất này thích hợp với cả thuật pháp và thể tu, theo thời gian, hài tử lớn dần sẽ trở thành một võ giả cường đại đứng đầu về công phu khổ luyện và lôi thuật!"

Nghe nói như thế, Đỗ Húc Quang và Từ Nhã Dung đều lộ vẻ mất kinh ngạc.

Công phu khổ luyện, đó là công phu rèn luyện thân thể.

Mà lôi thuật thì thuộc loại thuật pháp.

Trong tình huống bình thường, tu pháp và tu thân khó có thể đồng thời tiến hành.

Bởi vì yêu cầu thiên phú cực cao, mà việc tu luyện lại vô cùng khó khăn.

Nhưng theo ý tứ của Lâm Hiên, Thiên Khiên Lôi Thể tự thân có thiên phú cường đại, có thể tiến hành thể pháp song tu, điều này quả thực khiến cho Đỗ Húc Quang và Từ Nhã Dung vô cùng vui mừng.

"Hoá ra hài tử của chúng ta tương lai sẽ xuất chúng như thế!"

Lâm Hiên tiếp tục nói: "Về phần vì sao hắn lại có thể chất thuộc tính lôi, chắc là tổ tiên các ngươi đã từng tu luyện công pháp hệ lôi, hoặc là có thể chất tương tự."

Có Cực Đạo Thánh Thư, Lâm Hiên thật ra có thể dễ dàng tìm ra nguyên nhân, cụ thể mà nói thực ra chỉ có bốn chữ.

Di truyền cách đời!

Đương nhiên, nói cho đám người Đỗ Húc Quang nghe loại thuật ngữ chuyên nghiệp này thì bọn họ cũng không hiểu, vì thế Lâm Hiên bèn thay đổi một cách giải thích khác.

Đỗ Húc Quang suy nghĩ một lúc, sau đó ánh mắt sáng lên:

"Ta nhớ rõ phụ thân ta từng tu luyện loại lôi thuật nào đó, xem ra là nhờ hắn mà con của chúng ta mới có được Thiên Khiên Lôi Thể huyền bí đến như thế!"

Từ Nhã Dung gật đầu tán thành rồi nói:

"Đế phu thật sự là không gì không biết, không chỗ nào không hiểu!"

"Con của chúng ta có thể gặp được Đế phu là may mắn suốt đời của hắn!"

Đỗ Húc Quang nhanh trí, kích động ôm hài tử đi đến trước mặt Lâm Hiên:

"Mệnh của hài tử này là do Đế phu cứu, tại hạ cả gan, xin Đế phu ban tên cho hắn."

"Đợi sau khi hài tử lớn lên, tại hạ sẽ để cho hắn hết lòng trung thành bảo hộ Bắc Huyền Thiên chúng ta!"

"Được." Lâm Hiên thấy hắn thành khẩn như thế bèn gật đầu đồng ý.

Hắn suy nghĩ một lúc, thản nhiên thốt ra hai chữ:

"Lôi Chấn!"

Lôi Chấn!

Đỗ Húc Quang và Từ Nhã Dung đều lộ vẻ mặt rung động và kích động.

Tên rất hay!

Vừa oai phong, lại nghe cũng rất có tiền đồ!

Hai phu thê vội hành lễ với Lâm Hiên rồi nói lời cảm tạ: "Đa tạ Đế phu ban tên!"

Lâm Hiên thản nhiên cười: "Miễn lễ."

Nói xong hắn xoay người rời khỏi phòng ngủ.

Đỗ Húc Quang vội ôm hài tử đuổi theo, hắn nhớ rõ vừa rồi mấy nàng Tuyền Châu đều rất nóng lòng muốn nhìn thấy hài tử.

Hiện giờ hài tử đã mạnh khỏe, đương nhiên phải ôm ra ngoài cho các nàng nhìn một cái.

Đi vào phòng khách, Đỗ Húc Quang vội nói: "Các công chúa, ta ôm hài tử đến rồi đây!"

"Thật tốt quá!"

Mấy nàng Tuyền Châu hưng phấn hét lên, bọn họ đồng loạt đi lên vây quanh Đỗ Húc Quang.

"Tiểu bảo bảo thật đáng yêu, mũm mĩm quá!"

"Đúng vậy đúng vậy, giống một viên thịt nhỏ dễ thương vậy!"

"Các ngươi xem, dường như hắn đang cười kìa!"

"Oa, thật sự là một tiểu đệ đệ thông minh, nhỏ như vậy mà đã biết cười rồi!"

...

Mấy tiểu nha đầu hưng phấn ngắm nhìn đứa bé, lần đầu tiên phát hiện hóa ra hài tử mới sinh lại đáng yêu như thế.

Tuyền Hi suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên nghĩ, nếu mình cũng có một đệ đệ thì tốt biết bao.

Giống như có thần giao cách cảm, Tuyền Châu, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng đồng thời nghĩ tới điều này.

Bốn tiểu nha đầu đều quay đầu liếc nhìn Lâm Hiên, quyết định sau khi trở về sẽ xin phụ thân và mẫu thân sinh cho mình một tiểu đệ đệ đáng yêu.

Hiểu con gái không ai bằng cha.

Lâm Hiên nhìn thấy vẻ mặt của bốn tiểu bảo bối, lập tức đoán được các nàng muốn làm gì.

Hắn không khỏi âm thầm lắc đầu, mỉm cười.

Mấy tiểu bảo bối này thật sự là ngây thơ, tiểu đệ đệ không phải nói có là có được?

Tuyền Châu hỏi Đỗ Húc Quang: "Lão gia gia, tiểu đệ đệ này tên gọi là gì vậy?"

Đỗ Húc Quang cười nói: "Bẩm công chúa, hắn tên là Đỗ Lôi Chấn!"

Tuyền Châu hỏi tiếp: "Cái tên nghe có vẻ rất lợi hại, nó có ý nghĩa là gì?"

Bình Luận (0)
Comment