Hắn chân đạp kim long, cầm trong tay kim đao, uy phong lẫm liệt, tràn đầy khí chất cự thần tuyệt thế vô song.
"Trảm."
Lâm Hiên nói một tiếng.
La sát pháp tướng giơ kim đao lên, một đap chém xuyên qua long ảnh màu đen quanh thân Ôn Tinh Thượng, sau đó chém vào cơ thể hắn.
“A!”
Ôn Tinh Thượng phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thê lương.
Ánh sáng màu xanh vốn chảy vào cơ thể hắn nhanh chóng lao ra ngoài, chảy ngược vào trong cơ thể Thiều Y Vân.
Trong vòng chưa tới ba hơi thở, toàn thân Thiều Y Vân liền bùng nổ linh lực, phóng ra khí tức mạnh mẽ hơn trước, đánh bật Ôn Tinh Thượng ra xa.
"Ta vậy mà lại thôn phệ công lực của Ôn Tinh Thượng!"
Cảm giác được linh khí trong nội thể dâng trào, Thiều Y Vân không khỏi lộ ra kích động.
Đôi mắt xinh đẹp đảo quanh, nhìn về người mặc bạch y ngạo nghễ đứng trên đài quan sát, không khỏi lộ ra vẻ kính sợ và sùng bái.
"Mọi người nhìn Ôn Tinh Thượng!"
Lúc này có người kinh hô lên, hấp dẫn chú ý của mọi người lên người Ôn Tinh Thượng.
Mọi người nhìn thấy thân thể hắn lấp lóe một đạo hắc quang, sau đó một bóng người tàn khuyết từ trong cơ thể hắn tróc ra ngoài, ngã nhào xuống đất.
Thái thượng thánh chủ quan sát cẩn thận, hắn không khỏi kinh hãi:
"Hóa ra Ôn Tinh Thượng bị người đoạt xá !"
Đoạt xác!
Có nghĩa linh hồn bất tử hoặc sau khi chết tinh thần không bị hủy, cưỡng đoạt lấy thân thể của người sống trở thành thân xác cho tinh thần trú ngụ và dùng đó làm nơi ở vĩnh viễn cho tinh thần.
Thái Thượng Thánh Chủ kết hợp vô vàn những ghi chép trong sách cổ, nhận định bóng người màu đen phóng ra từ trong thân thể Ôn Tinh Thượng chính là một thần hồn.
Mà kết hợp với các biểu hiện kỳ lạ vừa nãy của Ôn Tinh Thượng, ông ta có thể chắc chắn nói rằng, Ôn Tinh Thượng đã bi người ta đoạt xác.
Bây giờ thần hồn của người đoạt xác thoát ra thân xác, Ôn Tinh Thượng hoàn toàn trở thành một thi thể không linh hồn.
Nghĩ đến đây, Thái Thượng Thánh Chủ bất giác nhìn Lâm Hiên, vẻ mặt vô cùng kính sợ.
“Thần đao này của Đế Phu chém xuống đã chém đối phương xác hồn tách rời, quả là hiếm thấy, khiến người ta khâm phục không thôi!”
Nói rồi, Thánh Chủ không khỏi phải khom lưng cúi đầu với Lâm Hiên.
Mà nghe ông ta nói như vậy, mấy trăm nghìn tu sĩ võ đạo có mặt cũng tỏ ra kính sợ và khâm phục.
“Thần niệm của Đế Phu như chân thần, uy lực này có quả thực khiến người ta sợ hãi!”
“Ta từng nghe nói một khi người nào đó bị đoạt xác, thân thể sẽ gắn bó chặt chẽ với thần hồn đối phương, không thể tách rời, nhưng thần đao của Đế Phu chém xuống, thực sự khiến người ta mở mang tầm mắt, thay đổi cả nhận thức!”
“Đối với một chiêu này của Đế Phu, ta chỉ có một từ để nói, chính là: Thần!”
Nghe thấy mọi người khen ngợi Lâm Hiên không ngớt, Phong Hồng Nham quỳ rạp trên mặt đất, đã bị chém một nửa thần hồn với vẻ mặt khiếp sợ tuyệt vọng.
Hắn ta nhìn thi thể Ôn Tinh Thượng đang nằm trên mặt đất, rồi lại nhìn sang Thiều Y Vân cách đó không xa, trong lòng chợt cảm thấy chua xót.
“Đáng chết, vốn dĩ ta đã luyện hóa Quỳ Thủy Thánh Thể của Thiều Y Vân, có thể kích hoạt được Cửu Truyền Huyền Thể nhà họ Phong chúng ta, thay đổi thân thể Ôn Tinh Thượng trở thành thân xác của ta.”
“Đáng tiếc, đáng tiếc! Bắc Huyền Thiên Đế Phu xuất hiện, khiến thần hồn ta bị thương nặng, tất bại trong gang tấc!”
Phong Hồng Nham bi thương, truyệt vọng, đành chịu.
Trong lòng bỗng chốc phức tạp, không thể kiềm chế.
Thái Tượng Thánh Chủ hung hăng quát lớn: “Rốt cuộc ngươi là ai, tại sao lại muốn đoạt xác Ôn Tinh Thượng?”
Phong Hồng Nham chợt nghĩ, nghĩ đến bối cảnh hùng mạnh của mình, nếu nói ra có lẽ còn có thể trấn áp được Lâm Hiên, nhờ vậy sẽ bảo vệ được thần hồn còn sót lại.
Vì thế hắn ta bèn nói: “Ta chính là em trai ruột của gia chủ nhà họ Phòn, Thái Cổ Thần Đình, Phong Hồng Nham!”
Vù!
Lời này vừa thốt ra, mọi người đều xôn xao.
Thái Cổ Thần Đình!
Em trai ruột gia chủ nhà họ Phong!
Hai cái tên này tự như sét đánh bên tai, trong đầu tất cả mọi người như nổ tung.
Đối với vô số người ủa Cửu Thiên Tiên Vực mà nói, Thái Cổ Thần Đình chính là sự tồn tại vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Sở dĩ gọi là xa lạ, là vì Thái Cổ Thần Đình ẩn cư khỏi thế giới, không dính bụi trần.
Tồn tại hàng chục tỷ năm, vẫn luôn duy trì trạng thái một tối một sáng với Cửu Thiên Tiên Vực, gần như chưa từng thực sự xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhưng, thế giới ẩn nấp này chính là thế giới hùng mạnh mà tất cả mọi người đều biết.
Tục truyền Thái Cổ Thần Đình chính là một kiến trúc khổng lồ rộng lớn, quy mô to lớn, có thể sánh với ngôi sao.
Dù chỉ một góc nhỏ trên mặt cũng đủ so sánh với một nước lớn.
Có thể nói là quy mô vô biên, rộng lớn như biển sao.
Bên trên Thái Cổ Thần Đinh, có vô số gia tộc lánh đời đến từ Cửu Thiên Tiên Vực đã sống qua nhiều thế hệ.
Bọn họ lớn mạnh, thần bí, sở hữu thần công huyền kỹ không thể tưởng tượng nổi.
Mà nhà họ Phong, chính là một trong số đó!
Tương truyền tổ thượng nhà họ Phong sinh ra ở Cửu Thiên Tiên Vực, chính là hậu duệ của Thái Cổ Thân Thú Cửu Sí Kim Bằng, có được sức mạnh huyết mạch vô cùng mạnh mẽ.
Lại có được vô số trân kỳ dị bảo, huyền kỹ diệu pháp trong động tiên mà Cửu Sí Kim Bằng đã để lại, chỉ trong một đêm đã quật khởi trở thành một gia tộc hùng mạnh hiển hách.
Sau này bọn họ đưa tộc di chuyển vào Thái Cổ Thần Đình, trở thành một thế lực không thể xem thường, để lại một đoạn truyền thuyết vô cùng huy hoàng và hung hồn tại Cửu Thiên Tiên Vực.
Mọi người không ngờ, thì ra người đoạt xác của Ôn Tinh Thượng này lại đến từ nhà họ Phong, hơn nữa còn là em trai ruột của gia chủ nhà họ Phong.
Lúc này, trong mắt tất cả mọi người, Phong Hồng Nham chính là một nhân vật đáng sợ có bối cảnh khổng lồ, ai cũng không dám động vào.
Bởi vì một khi gây chuyện với hắn ta, chắc chắn sẽ động chạm đến gia tộc họ Phong vô cùng khổng lồ sau lưng hắn ta.