Tuy nhiên, không chờ bọn họ thảo luận, một âm thanh kinh hoàng đột nhiên bùng nổ ở cửa đại điện.
Ầm ầm!!!
Một luồng linh khí cuồng loạn điên cuồng bùng nổ, thổi bay tất cả lính canh ở lối vào đại điện, cánh cửa điện trong nháy mắt cũng vỡ tan.
Chỉ thấy một bóng người cao lớn màu xám lao tới, đưa theo hàng trăm cường giả ở cảnh giới Tôn Giả xông vào.
Hắn liếc nhìn đám người Mao Phi Phượng bằng ánh mắt ngạo mạn, cười khẩy:
“Một đám bọ ngựa, cũng muốn chống xe?”
“Trước mặt Phong gia, các ngươi chẳng là cái thá gì cả,vậy mà lại vọng tưởng muốn dựa vào sông Thiên Hà để xoay mình? Thật nực cười!”
Miêu Phi Phượng và mười một vị gia chủ khác ánh mắt đều phát lạnh, lộ ra sự căm phẫn sâu sắc.
“Đúng là con chó của Phong gia!”
Nam tử mặc áo choàng xám xông vào chính là gia chủ Quý gia, người đang ở tầng dưới cùng với đám người Miêu Phi Phượng, Quý Thương Hải.
Người này có bản tính bạc lực, tính tình hung tàn.
Nhưng đồng thời, hắn cũng là người cực kỳ nịnh nọt và rất được gia chủ Phong gia tín nhiệm.
Đám người Miêu Phi Phượng không ngờ rằng ngay khi họ mời Hàn Thiên Lập và những người khác đến, Quý Thương Hải đã dẫn người của hắn tới giết họ.
Điều này khiến Miêu Phi Phượng và những gia chủ khác cảm thấy khó chịu.
Quý Thương Hải cười dữ tợn: “Chửi đi, chửi thật mạnh vào!”
“Các ngươi càng chửi, lão tử càng thấy vui vẻ, bởi vì tiếp đây lão tử chẳng những giết chết các ngươi, còn chiếm sông Thiên Hà của các ngươi!”
Miêu Phi Phượng cau mày nói: “Hoá ra ngươi cũng đang nhòm ngó sông Thiên Hà!”
Hắn đột nhiên hiểu ra, Quý Thương Hải chắc chắn đã nghe được tin tức về sông Thiên Hà, vì thế mới bắt đầu theo dõi động thái của hắn và Hàn Thiên Lập.
Biết được hôm nay đám người Hàn Thiên Lập tới Miêu Thành cùng hắn bàn bạc công việc về sông Thiên Hà, Quý Thương Hải liền dẫn người xông tới.
Quả nhiên đúng như Miêu Phi Phương suy nghĩ.
Quý Thương Hải cười lạnh nói: “Đương nhiên, lão tử đã sớm phát giác ra âm mưu xâm phạm Phong gia của các ngươi, cho nên mới âm thầm theo dõi các ngươi.”
“Bây giờ thì tốt rồi, lão tử vừa vặn nhờ vào đó tiêu diệt các ngươi, chiếm đoạt sông Thiên Hà!”
“Chỉ dựa vào ngươi?” Miêu Phi Phượng lạnh lùng nhìn, “Người cho rằng những người ngươi đưa đến này, có thể đối phó với mười một người bọn ta sao?”
Miêu Phi Phượng và mười một vị gia chủ đều có tu vi ở cảnh giới Đại Thánh sơ kỳ, lại đều được hưởng hàng vạn bí pháp huyền công gia trì.
Mặc dù thực lực của gia tộc tương đối suy yếu, nhưng có thể so sánh với những gia tộc cường giả khác trong Thái Cổ Thần Đình.
Trên thực tế, mỗi người bọn họ thực lực đều rất lợi hại.
Mà mọi người đều biết, Quý Thương Hải cũng không hơn cảnh giới Đại Thánh sơ kỳ, cộng thêm tuỳ tùng của hắn đều ở cảnh giới Tôn Giả hoặc Giả Đế, căn bản không thể đối phó được Miêu Phi Phượng và mười một gia chủ Đại Thánh Cảnh.
“Một mình ta là đủ!”
Trước sự ngạc nhiên của đám người Miêu Phi Phượng, Quý Thương Hải tỏ ra cao ngạo và tự tin: “Những người ta đưa đến đây đều chỉ là khán giả!”
“Đồ khốn!”
Trong số mười một gia chủ, một gia chủ tên Mã Nghị phẫn nộ bước ra:
“Nếu người đã xuất khẩu cuồng ngôn như vậy, để ta thử xem ngươi có bản lĩnh đến đâu!”
Linh khí quanh người hắn nổ tung, hóa thành làn sóng sấm sét kinh hoàng bay lên trời.
“Bát Cực Thủ!”
Hai tay vung theo gió, tạo thành hai cơn cuồng phong nghịch thiên đánh trúng Quý Thương Hải.
Quý Thương Hải thấy vậy, vẻ mặt khinh thường: “Phế vật!”
Kim quang quanh người hắn loé lên, như chiến thần giáng lâm, khí thế vô cùng bá đạo.
Hắn thi triển chưởng phong, liền ngưng tụ một trăm ngàn thiên đạo thần lực, bắn về phía Mã Nghị.
Hô!!!
Một chưởng này thanh tao như tiên, sắc như kiếm.
Nó thực sự xuyên qua các tầng không gian tới trước mặt Mã Nghị với tốc độ mắt thường khó có thể bắt kịp.
Đám người Miêu Phi Phượng đều thấy kinh hãi: “Pháp chưởng thật mạnh mẽ!”
Họ với Quý Thương Hải cũng coi là rất quen thuộc, nhưng chưa bao giờ thấy hắn dùng pháp chưởng như vậy, điều này càng khiến họ thêm kinh hãi.
Bùm!!!
Chưởng phong cực kỳ sắc bén của Quý Thương Hải trực tiếp xuyên qua đòn tấn công của Mã Nghị, đánh mạnh vào ngực trái, xuyên qua cơ thể hắn lao ra từ phía sau.
Ngay sau đó là một tiếng hét thảm, Mã Nghị lùi về phía sau.
Sau khi ngã xuống đất, thân thể hắn như vỡ ra từng mảnh, vô số vệt máu phun ra tung toé, vô cùng thê thảm.
Đám người Miêu Phi Phượng vừa muốn tiến tới giải cứu hắn, thì họ liền thấy hai chân Mã Nghị run rẩy, chết ngay tức khắc.
“Hừ!”
“Một chưởng này rất mạnh, tuyệt đối không thua kém Chuẩn Tiên gia đích công pháp!”
Đồng tử đám người Miêu Phi Phượng co rút lại, cảm giác sau lưng có chút ớn lạnh.
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của đám người Miêu Phi Phượng, Quý Thương Hải cười đắc ý:
“Ta đã sớm nói các ngươi không phải đối thủ của ta, các người vẫn nên đi cùng nhau, tránh lãng phí thời gian!”
Đám người Miêu Phi Phượng nghe vậy đều lộ ra sát ý cuồng bạo.
“Đồ khốn, vậy ta sẽ thành toàn cho người!”
Mười một vị gia chủ đều nâng chân khí của mình lên mức mạnh nhất.
Khí tức xung quanh hắn như biển, áp lực như thuỷ triều.
Từng luồng sát khí đáng sợ ùa ra như những đợt sóng điên cuồng.
“Thiên Đoạn Long Lôi!”
“Liệt Phong Trảm!”
“Xích Vũ Công!”
…..
Từng công pháp Thiên giai Thánh giai lần lượt được thi triển, tạo thành một chưởng giết chóc khổng lồ rơi về phía Quý Thương Hải.
“Ha ha, chỉ có vậy!” Quý Thương Hải hung hãn cười to, kích động sức mạnh chân nguyên, một luồng kim quang đột nhiên lóe lên.
Ầm!!!
Không gian mười vạn dặm rung chuyển, xung quanh hắn đột nhiên hình thành một kết giới màu vàng.
Kim quang tỏa sáng, phảng phất ấn thần, trần đầy sức mạnh huyền bí khó tả!
“Thiên Dương Thánh Ảnh Chưởng!”
Một chưởng này của Quý Thương Hải xé nát mười vạn tầng không gian, che phủ không gian trước mặt đám người Miêu Phi Phượng bằng thần lực vô biên.
“Hừ, một chưởng này thật lợi hại!”
Đám người Miêu Phi Phượng cản nhận được một chưởng này của Quý Thương Hải lộ ra uy lực bất diệt, trong lòng lập tức cảm thấy không ổn.
Bang!!!