Có được Cực Đạo Thánh Thư, Lâm Hiên đối với tin tức về manh bảo đại hội có thể nói là hạ bút thành văn.
“Manh bảo đại hội mới đầu là từ trung thổ Thần Châu Lâm Châu, Toàn Châu, Cổn Châu, Huyền Châu, Vân Châu năm châu quý tộc cộng đồng sáng lập, lại gọi là ‘ năm châu manh oa đại hội ’.”
“Từ lúc bắt đầu thì nhân khí đã rất cao, rất được vô số cha mẹ truy phủng, sau lại càng là đem lực ảnh hưởng khuếch tán đến toàn bộ đại lục, dẫn tới vô số người đều muốn tham gia!”
“Cho nên, cũng chỉ có tại trên cái đại hội này mới có thể nhìn đến số lượng đáng yêu nam đồng nữ đồng nhiều đến đếm không xuể!”
Nghe được Lâm Hiên miêu tả, Đường Vũ cùng Đường Thành Kiến lộ ra thần sắc tán thưởng.
“Đế phu thật là kiến thức rộng rãi, đối với manh bảo đại hội thật là rõ như lòng bàn tay!”
Mà lập tức Huyền Châu cùng mấy đứa bé trở nên càng thêm kích động.
Mấy cái tiểu nha đầu vội lôi kéo Lâm Hiên: “Đã thế thì chúng ta chạy nhanh đi xem đi cha!”
“Được!” Lâm Hiên vẻ mặt sủng nịch mà nắm tay các tiểu bảo bối.
Sau đó mấy tiểu nha đầu lại lôi kéo Đường Dĩnh, cùng nhau bước lên ngọc liễn.
“Đế phu, để chúng ta dẫn đường!”
Đường Vũ cùng Đường Thành Kiến cùng lúc bước lên một con già thiên vân tước, mang theo chim cánh xanh kéo ngọc liễn một đường chạy nhanh đi đến bơi tổ chức manh bảo đại hội……
Tại năm châu hội trường thuộc Vân Tuyền bồn địa, nằm trong vị trí trung ương của năm châu là Lâm Châu, Toàn Châu, Cổn Châu, Huyền Châu, Vân Châu,.
Đi đến bên ngoài Vân Tuyền bồn địa.
Lâm Hiên xuyên thấu qua rèm che cửa sổ của ngọc liễn, nhìn đến phía dưới quảng trường đang kín người hết chỗ.
Hơn nữa.
Đám người như thủy triều chen chúc mà đến chẳng những đem quảng trường chiếm cứ đến tràn đầy, càng là lan tràn tới bên trên của các ngọn núi bốn phía.
Thô sơ giản lược nhìn lại, nhân số liền có ngàn vạn nhiều.
Có thể nói là hừng hực khí thế, nhân khí vượng thịnh tới rồi cực điểm!
Bởi vì hội trường thật sự quá chen chúc, Lâm Hiên liền đem chim cánh xanh cùng ngọc liễn đỗ ở bên cạnh Vân Tuyền bồn địa.
Sau khi đi ra ngọc liễn, hắn chuẩn bị trực tiếp mang năm cái tiểu nha đầu tiến vào hội trường.
Lúc này ở phía trước có huyền quang hiện lên.
Gia chủ của gia tộc lớn nhất Toàn Châu - Ngụy gia Ngụy Trường Thiên, mang theo người cầm lái của các đỉnh cấp thế lực bốn châu Lâm Châu, Cổn Châu, Huyền Châu, Vân Châu là Lý Quân Thiên, Hàn Tân Nguyên, Ngô Thần, Dương Húc, cùng nhau xuất hiện ở trước mặt Lâm Hiên.
Ngụy Trường Thiên vẻ mặt kích động tiến lên hành lễ: “Ngụy Trường Thiên bái kiến Đế phu!”
Đám người Lý Quân Thiên cũng là vạn phần sùng bái kính ngưỡng tiến lên khom người chắp tay thi lễ.
“Lâm Châu Lý Quân Thiên, bái kiến Đế phu!”
“Cổn Châu Hàn Tân Nguyên, bái kiến Đế phu!”
“Huyền Châu Ngô Thần, bái kiến Đế phu!”
“Vân Châu Dương Húc, bái kiến Đế phu!”
……
Sau đó Lâm Hiên biết được, bọn họ bởi vì chú ý tới chim cánh xanh kéo ngọc liễn của mình nên đặc biệt tiến đến bái kiến.
Ngụy Trường Thiên xem như người quen của Lâm Hiên, còn lại bốn người là vì mộ danh mà đến, muốn xoát một đợt tồn tại cảm trước mặt Lâm Hiên.
Sau khi mọi người hành lễ.
Ngụy Trường Thiên mới nói: “Đế phu tại thượng, chúng ta đã bao lại ngắm cảnh các lớn nhất ở năm châu hội trường, thỉnh Đế phu dời bước!”
“Được.” Lâm Hiên tùy ý gật gật đầu.
Sau đó dưới sự dẫn dắt của đám người Ngụy Trường Thiên, đi đến ngắm cảnh các phòng chữ ‘Thiên’.
Nhìn xuống phía dưới hội trường.
Lâm Hiên nhìn thấy vô số cha mẹ dắt hài tử của mình, khẩn trương đứng ở bên hông sân khấu trung ương hội trường.
Nhìn qua, bọn họ đều có chút gấp không chờ nổi mà muốn đem con cái nhà mình đưa lên sân khấu, triển lãm phong thái.
Mà lúc này, bầu không khí trong hội trường cũng dần dần lên cao.
Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao xem ai sẽ là người có thể đạt được danh hiệu “Thiên hạ manh bảo” lần này.
“Đại hội lần này đúng là long trọng xưa nay chưa từng có, xem ra cha mẹ trong thiên hạ đều rất muốn làm cho con cái nhà mình triển lãm phong thái!”
“Đó là đương nhiên! Thịnh hội bậc này vốn là từ quý tộc tổ chức, những thiên kim công tử quý tộc đó ai mà không phải nhân trung long phượng? Tự nhiên ai cũng muốn đoạt được danh hiệu vinh quang như thế!”
“Ta nghe nói Thái Tử Đại La quốc trời sinh tóc đỏ mắt xanh lam, diện mạo cực kỳ kinh diễm, giống như con trai của Thần, hơn nữa cho dù là văn học hay là võ đạo đều cực kỳ có thiên phú, ta cảm thấy hắn có hy vọng đạt được danh hiệu này nhất!”
“Không phải vậy! Ta mới vừa được đến tin tức xác thực, thiên kim của Nam Hoang đại tông Nam Thần Cung là Nam Cung Ánh Nguyệt, còn có công chúa của Bắc Hoang Tuyết Ưng Tiên quốc Đoạn Mộ Yên sắp tham dự đại hội lần này, các nàng vừa lên sân khấu, tất cả hài tử khác đều phải đứng sang bên!”
“Tê! Ngay cả Bách Hoa tiên tử cùng Minh Châu tiên tử đều tới, thế thì bọn nhỏ trong thiên hạ này, ai có thể cùng các nàng tranh phong?”
……
Nói đến hai cái tên Bách Hoa tiên tử cùng Minh Châu tiên tử này, vô số người ở đây lộ ra thần sắc tán thưởng.
Bách Hoa tiên tử Nam Cung Ánh Nguyệt, sinh ra ở đỉnh cấp tông môn của Nam Hoang Nam Thần Cung.
Trời sinh tự mang mùi thơm lạ lùng, hấp dẫn vô số con bướm vờn quanh.
Lúc nàng sinh ra dị tượng quá mức kinh diễm, cho nên rất nhanh đã truyền khắp đại giang nam bắc, để cho vô số người tấm tắc ngạc nhiên.
Hiện giờ nàng đã được 6 tuổi, liền có dung mạo đẹp như tiên nữ, càng có thiên phú văn đạo cùng võ đạo cực kỳ cường hãn.
Có thể nói là tụ tập hết vạn thiên sủng ái, muôn vàn chờ mong trên một thân thiên chi kiều nữ.
Mặt khác một người, Minh Châu tiên tử Đoạn Mộ Yên cũng không thua kém chút nào.
Nàng cũng vừa tròn 6 tuổi.
Lúc sinh ra liền tự man trân châu lộng lẫy sáng rọi, trừ bỏ thiên phú văn đạo võ đạo siêu phàm tuyệt luân ra, mỗi khi nàng lớn lên một tuổi, ánh sang của trân châu quanh thân liền càng lộng lẫy thêm một tầng.