Hiện giờ 6 tuổi, nàng đã giống như một tiểu tiên nữ hoàn mỹ đặt mình trong một mảnh tiên quang, khiến cho vô số người khuynh đảo ở dưới quang huy của nàng.
Mọi người đều mãnh liệt cảm giác được, chỉ cần các nàng lên sân khấu, tất cả hài tử có mặt hôm nay đều sẽ trở thành làm nền!
Ngay dưới sự chờ mong của vạn chúng.
Một đạo kỳ dị mùi hoa từ trên trời giáng xuống, hấp dẫn vô số người ánh mắt.
Chỉ thấy một con thuyền dài vạn trượng khảm thật lớn hồng bảo thạch từng bước phá vỡ mây bay, dần dần ngừng ở trên không trung của hội trường.
Tiếp theo một đạo sáng ngời kim quang rơi xuống, hiện ra thân ảnh một nhà ba người.
Đây đúng là cung chủ Nam Thần Cung Nam Cung Phá đến từ Nam Hoang, cùng với thê tử Liễu Thanh và nữ nhi Nam Cung Ánh Nguyệt!
Mọi người nhìn thấy hôm nay Nam Cung Ánh Nguyệt hôm xuyên một thân bách hoa váy tiên quang lộng lẫy, bốn phía thân thể có hồ điệp mỹ lệ quanh quẩn, thật là vô cùng chói mắt.
“Bách Hoa tiên tử quả nhiên danh bất hư truyền, tuổi tác mới nho nhỏ như thế đã có khí tràng bậc này, tương lai chắc chắn sẽ sở hữu phong thái có một không hai thiên hạ!”
Nhìn đến Nam Cung Ánh Nguyệt xuất sắc đến mức này, mọi người ở đây đều tán thưởng không thôi.
Mà bọn nhỏ vốn dĩ đang ồn ào muốn trở thành thiên hạ đệ nhất manh oa, trong tức khắc tất cả đều lộ ra kinh ngạc cảm thán cùng bội phục thần thái.
Có thể nói, Nam Cung Ánh Nguyệt mới vừa mới ra tràng, liền hiển lộ ra tất thắng phong phạm.
Hô ~
Lúc này lại có một đạo lộng lẫy kim quang từ trên cao chiếu rơi xuống.
Mọi người ngửa đầu nhìn đến, một con hoàng kim tuyết ưng lớn đến đủ để so sánh hồng bảo thạch luân thuyền giương cánh trên chín tầng trời.
Ở trên lưng nó, thình lình đúng đó ba cái thân ảnh.
Trong đó một cái nữ đồng giống như ngâm ở trong một đoàn bạch quang loá mắt, quanh thân không ngừng lập vầng sáng màu trắng loè chói mắt.
“Tuyết Ưng Tiên quốc Minh Châu tiên tử cũng tới rồi!”
“Không hổ là Minh Châu tiên tử, đạo tiên quang này thật là lộng lẫy loá mắt, khiến người không dám nhìn thẳng!”
Trong khi vạn chúng kinh ngạc cảm thán, quốc quân của Tuyết Ưng Tiên quốc là Đoạn Thuần mang theo thê tử Giản Tích Lam, cùng với Minh Châu tiên tử Đoạn Mộ Yên hạ xuống hội trường.
Mới vừa rơi xuống đất, hai người Đoạn Thuần cùng Nam Cung Phá không khỏi liếc nhau một cái.
Ánh mắt hai người đều lạnh lùng, ở trong lòng nặng nề ‘hừ’ một tiếng.
Một cỗ không khí nồng đậm thù hận, ẩn ẩn ở giữa hai người bắt đầu tràn ngập ra.
Sau khi tất cả bọn họ lên sân khấu, manh bảo đại hội lần này cũng đã chính thức bắt đầu, giờ thi đấu cũng đến.
Chủ trì đại hội chính là một người nam tử tuổi trẻ mặc thanh bào, tên là Uông Dương.
Hắn bay đến sân khấu trung ương, nhìn chung quanh toàn trường nói:
“Lần này manh bảo đại hội, hân hạnh được chư vị cổ động, quy mô đã trở thành số một trong lịch sử!”
“Có nhiều ưu tú bọn nhỏ tới tham gia như vậy, tin tưởng đại hội lần này tất nhiên xuất sắc ngoạn mục, tràn ngập điểm đáng xem!”
“Về chuyện ai có thể đủ sức đạt được thắng lợi cuối cùng, trở thành một thế hệ ‘ thiên hạ manh bảo ’ mới, thỉnh các vị rửa mắt mong chờ!”
Tiếp theo, hắn liền nói một chút quy tắc tỷ thí của đại hội lần này.
Nói đến cũng rất đơn giản.
Chính là từ bọn nhỏ từng người lên sân khấu, triển lãm tu vi văn đạo cùng võ đạo của mình, sau đó từ mười vị giám khảo đang ngồi trên hội trường tiến hành chấm điểm.
Mười điểm là cao nhất, dù sao cũng phải tìm ra được người có số điểm tối cao để trở thành người thắng cuối cùng của đại hội.
Sau khi nói xong quy tắc, Uông Dương hưng phấn hô to một tiếng:
“Không cần phải nói nhiều nữa, đại hội chính thức bắt đầu!”
Dưới sự quan sát của hàng nghìn vạn người, cuộc thi lần này chính thức tuyên bố bắt đầu.
Thi đấu sau đó diễn ra đúng như mọi người mong đợi, từng nhi đồng dáng vẻ đáng yêu tính cách hoạt bát đa tài đa nghệ lần lượt lên sân khấu.
Vì hầu hết những hài tử này đều xuất thân từ những gia đình phú quý quyền cho nên đều rất can đảm và hiểu biết, thỏa thích biểu diễn sở trường của mình.
Tuy giành được những tràng hò reo ủng hộ nhưng chúng vẫn không khiến những người ở đây có cảm giác kinh diễm..
Dù sao hiện tại Bách Hoa Tiên Tử và Minh Châu Tiên Tử đều có mặt .
Bị bao phủ dưới hào quang vô biên của họ, cho dù những hài tử này có biểu hiện tốt đến đâu, cũng chỉ có thể rơi vào kết cục làm nền.
Điều mà mọi người mong chờ nhất chính là màn biểu diễn của Nam Cung Ánh Nguyệt và Đoạn Mộ Yên.
Ai trong hai người họ có thể giành được chiến thắng cuối cùng, lại càng gợi lên tò mò của mọi người.
Cuối cùng!
Trong sự mong đợi của mọi người, Bách Hoa Tiên Tử, Nam Cung Ánh Nguyệt sắp xuất hiện!
Nam Cung Phá cưng chiều vỗ vỗ vai Nam Cung Ánh Nguyệt:
"Nguyệt Nhi, con là nữ hài tử đáng yêu hoàn mỹ nhất trên toàn đại lục!"
"Chỉ cần con làm chính mình, thể hiện ra phong thái riêng của mình, như vậy tất cả mọi người đều không phải đối thủ của con!"
" Minh Châu tiên tử thì thế nào? Phụ thân cảm thấy nàng thậm chí không thể so với một phần mười của con!"
Nghe được lời nói hào hùng khí phách của Nam Cung Phá, khuôn mặt nhỏ của Nam Cung Ánh Nguyệt hiện lên vẻ kiên quyết và tự tin.
“Cha yên tâm, con nhất định sẽ trở thành người giỏi nhất!”
Liễu Thanh nhẹ nhàng xoa xoa đầu nhỏ của Nam Cung Ánh Nguyệt: “Nguyệt Nhi ngoan, mau lên đi!”
“Dạ!”
Nam Cung Ánh Nguyệt từng bước đi tới, cuốn lên hương hoa thơm ngào ngạt.
Đạp lên cánh bướm nhẹ nhàng như tiên tử, bay lên võ đài.
Ở một bên khác.
Đoạn Thuần hình như nghe được lời của Nam Cung Phá, trong mắt lộ ra một tia ghen ghét, nói với Đoạn Mộ Yên:
"Yên Nhi, chúng ta để tiểu nha đầu Nam Cung Ánh Nguyệt lên trước, ném ngói đi thu ngọc về"."
"Đợi khi con đi lên, biểu hiện cho tốt, để cho người trong thiên hạ thấy con ưu tú hơn nó bao nhiêu !"