Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 942 - Chương 942. Ta Muốn Đến Thì Đến, Chẳng Lẽ Còn Cần Ngươi Đồng Ý Hay Sao

Chương 942. Ta muốn đến thì đến, chẳng lẽ còn cần ngươi đồng ý hay sao Chương 942. Ta muốn đến thì đến, chẳng lẽ còn cần ngươi đồng ý hay sao

“Chết đi cho ta!”

Vũ Lăng Trần rống lên, tay phải kéo một đường, muốn ném ngọn núi đó xuống.

A?

Ngay khi hắn tay vung tay phải thì cảm thấy có một luồng sức mạnh đang ngăn cản mình.

Luồng sức mạnh này mạnh đến độ không thể hình dung, khiến một cao thủ Chuẩn Thánh Cảnh như hắn ta cũng không thể chống lại được.

Sau đó hắn ta nghe thấy âm thanh trong trẻo vang lên, kim châm trong tay bỗng nhiên bị gãy đôi.

Còn ngọn núi hiểm trở cao không thấy đỉnh kia bỗng rơi mạnh xuống đất, khiến mặt đất chấn động trong vòng trăm nghìn dặm.

“Chuyện gì vậy?”

Lúc này không chỉ có Vũ Lăng Trần, mà tất cả mọi người có mặt đều vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ vội vàng nhìn ngọn núi lớn kia.

Thì thấy dưới bầu trời đêm thăm thẳm, một bóng người màu trắng đang đứng sừng sững trên đỉnh núi.

Tiêu sái bình thản như thế, kiêu ngạo đến vậy!

Cho dù chỉ liếc mắt nhìn một lần cũng khiến người ta có cảm giác như đang đối mặt với thần tiên, vô cùng sùng bái!

“Người đàn ông này…”

Sắc mặt Vũ Lăng Trần thay đổi, hắn ta có dự cảm mạnh mẽ, tối nay sẽ có rắc rối lớn rồi.

Lúc này, âm thanh hùng hậu bỗng xuyên qua không trung, truyền vào tai tất cả mọi người rõ ràng:

“Huyền Bắc Thiên Đế Phu tôn thượng giá lâm, nguy cơ Tây Cảnh Tam Thập Quốc có thể hóa giải!”

Đám người Lý Quân Thiên đáp xuống chiến trường, vô cùng ngưỡng mộ nhìn Lâm Hiên trên đỉnh núi.

Soạt!

Nghe thấy năm chữ Bắc Huyền Thiên Đế Phu này, bầu không khí xung quanh bỗng chốc bùng nổ.

“Thì ra hắn chính là Bắc Huyền Thiên Đế Phu, quả nhiên khí chất siêu phàm!”

“Đế Phu một chân đạp trên núi lớn của Vũ Lăng Trần, đúng là có khả năng trấn thiên!”

“Không ngờ Tây Cảnh Tam Thập Quốc chúng ta lại vinh hạnh có được sự giúp đỡ to lớn như vậy, đúng là tìm được đường sống trong chỗ chết mà!”

Tinh thần binh sĩ đại quân Tây Hoang Thập Quốc bỗng chốc sụp đổ.

Còn Tây Cảnh Tam Thập Quốc thì ai ai cũng mang theo vẻ mặt vui mừng.

Tuy Lâm Hiên chỉ vừa mới xuất hiện, nhưng không một ai ở đây nghi ngờ, chắc chắn hắn có năng lực thay đổi chiến cuộc.

Đây chính là cảm nhận mà mọi người nghĩ về năm chữ Bắc Huyền Thiên Đế Phu này, không thể nghi ngờ!

Chẳng mấy chốc, đại quân Tây Cảnh Tam Thập Quốc cùng với toàn bộ tu sĩ đều vội vàng khom người hàn lễ:

“Bái kiến Đế Phu!”

Ngay cả Âm Dương lão tổ chỉ còn chút hơi thở cũng không kiềm được vẻ mặt kính nể, nằm dưới đất hô một tiếng với Lâm Hiên.

Thấy vậy, đôi mắt Vũ Lăng Trần căng ra, cả người đã chìm trong sự điên cuồng.

“Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!”

“Tại sao Bắc Huyền Thiên Đế Puh lại xuất hiện vào lúc này?”

“Chẳng lẽ Vũ Lăng Trần ta đã định sẽ phải thất bại hết lần này đến lần khác không?”

Danh tiếng Huyền Băng Nữ Đế có một không hai khắp thiên hạ.

Người đàn ông của nàng, Lâm Hiên cũng dân chấn thiên hạ, nổi danh khắp đại lục.

Vũ Lăng Trần không ngờ, ngay thời khắc bản thân sắp thắng lợi cuối cùng thì gặp phải chướng ngại Lâm Hiên này.

Mà thực lực của hắn ta so với Lâm Hiên kém hơn không ít, muốn vượt qua ngọn núi Lâm Hiên này, gần như khó hơn cả lên trời!

Chuyện này khiến Vũ Lăng Trần tức giận đến mức đánh mất lý trí, tóc tai rối bù, mặt mũi nhăn nhúm lại.

Nhưng không lâu sau, hắn ta cố ép mình bình tĩnh lại.

Nghĩ đến bản thân cũng không còn chiêu bài nào, hắn ta hít sâu một hơi, nhìn Lâm Hiên nói:

“Không ngờ đường đường là Huyền Bắc Thiên Đế Phu mà cũng đến tham gia chiến sự giữa Tây Hoang và Tây Cảnh Tam Thập Quốc!”

Nghe thấy lời nói kỳ quái này của hắn ta, Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn xuống nói:

“Đất trời rộng lớn, mặc ta rong ruổi, ta muốn đến thì đến, chẳng lẽ còn phải cần ngươi đồng ý hay sao?”

Vũ Lăng Trần chắp tay nói: “Không dám!”

Thiên địa to lớn mặc ta rong ruổi!

Tất cả mọi người ở chiến trường nghe thấy những lời này của Lâm Hiên đều lộ ra sự tán thưởng kính ngưỡng.

Chỉ tám chữ này đã nói hết được sự khí phách của Bắc Huyền Thiên Đế phu và lòng dạ to lớn rộng rãi.

Lúc này, mọi người thật sự đã hiểu được sự bề nghễ thiên hạ của hắn!

Ngay cả Bạch Ngọc Sát Thần Vũ Lăng Trần luôn kiêu ngạo, cuồng dã gần như vô biên, đối mặt với câu nói này của Lâm Hiên cũng nhịn không được cúi đầu.

Nhưng rất nhanh Vũ Lăng Trần lại nói:

“Khí thế của Đế phu khắp thiên hạ thật sự làm người tán thưởng!”

“Nhưng có một số chuyện mong Đế phu có thể rạch ròi!”

Lâm Hiên nghe vậy, cười nhạo nói: “Chuyện gì?”

Vũ Lăng Trần thẳng eo, nói:

“Chiến sự ngày hôm nay, ta chắc chắn phải bắt được!”

“Cũng không sợ nói cho Đế phu, khoảng thời gian trước ta may mắn gặp được Vạn Yêu quốc quân, hơn nữa kết làm bạn thân với hắn.”

“Cho nên kẻ địch của ta chính là kẻ địch của Vạn Yêu quốc quân!”

“Nói đến đây chắc Đế phu cũng hiểu, Đế phu là người nghe nhiều hiểu nhiều, chắc chắn cũng nghe qua tên tuổi của Vạn Yêu quốc quân đúng không? Không lẽ đế phu muốn trở thành kẻ địch với hắn?”

Vũ Lăng Trần vừa dứt lời, cả chiến trường như bị một trận gió lạnh thổi bay.

Trong lòng mọi người bị một luồng khí cực lạnh bao phủ, thân thể không nhịn được run lên.

Vạn Yêu quốc quân!

Hắn ta có một cái tên càng thêm vang dội, tên là Vạn Yêu Vương!

Vạn Yêu Vương thống lĩnh Vạn Yêu quốc gia.

Là chúa tể tuyệt đối ở Tây Hoang cực Tây, cấp bậc Yêu Tổ!

Nghe đồn hắn ta được ngưng tụ từ linh hồn của hàng tỉ yêu thú sau khi chết, có được “Vạn Yêu hồn thể” bất tử bất diệt đáng sợ.

80 vạn năm trước.

Vạn Yêu Vương suất lĩnh đại quân Vạn Yêu quốc đến Tây Hoang đại địa, ý đồ dùng Tây Hoang làm bàn đạp tấn công trung thổ Thần Châu, thậm chí cả đại lục Thương Long.

Chỉ trong một đêm ngắn ngủi, hắn ta hoàn toàn chiếm lấy hơn 300 quốc gia ở Tây Hoang, tàn sát 111 trăm triệu người.

Chiến hỏa của Yêu tộc đốt cháy nửa đại địa Tây Hoang, làm chấn động cả đại lục Thương Long.

Ngày tiếp theo.

Hắn ta suất quân trực tiếp xỏ xuyên toàn bộ đại lục Tây Hoang, lại tiêu diệt 400 quốc gia và vô số người.

Tây Hoang vốn đông dân cư, quốc gia san sát đã bị hắn ta đánh thành một nơi hoang vu.

Bình Luận (0)
Comment