Từng người giải đề xong, đập vào mắt là bóng dáng lấy được kim quang tiến vào vòng thứ hai.
Và ở phía dưới hình ảnh, xuất hiện một hộp màu trắng khổng lồ.
Thứ xuất hiện trong ô vuông này chính là thành tích khảo hạch cửa thứ nhất của tất cả học sinh, cùng với xếp hạng.
“Diệp Thiên học viện Thương Lam, một trăm điểm!”
“Sở Phong Trần học viện Thủy Trạch, một trăm điểm!”
“Tần Di học viện Huyền Ngự, một trăm điểm!”
…
Thứ xuất hiện đầu tiên, là tên và điểm số của chín đại học sinh trong chín đại học viện.
Nhìn thấy từng cái tên đinh tai nhức óc xuất hiện, mọi người trong phòng thi đều phát ra sự tán thưởng tự đáy lòng.
“Đại khảo lần này, tuy đông học sinh, nhưng chín đại học sinh đều phát huy vô cùng vững vàng, đủ để thấy được bản lĩnh của họ thâm hậu cỡ nào!”
“Đúng vậy, hơn nữa xem từ trong hình ảnh, người đầu tiên tiến vào tầng thứ hai chính là chín người họ, chỉ từ điểm này mà nói, họ đã tạo khoảng cách với những học sinh khác!”
“Biểu hiện kế tiếp của chín đại học sinh, thật khiến người ta có chút mong chờ!”
Huyền Thiên Kim Tháp có tổng cộng ba tầng.
Tầng thứ hai đập vào mắt là cảnh tượng sương mù linh khí khắp mọi ngóc ngách.
Sương linh ngập tràn, không gian u ám.
Khiến cả tầng này trông như một bí cảnh khổng lồ, ngập tràn cảm giác thần bí không thể nhìn rõ.
nhóm Cửu Đại Học Tử như Tần Di, Diệp Thiên, Sở Phong Trần, cùng với hơn hai trăm nghìn học viên sau khi vào tầng hai đều mang theo vẻ mặt nghiêm túc.
Bọn họ có dự cảm mạnh mẽ, rằng bài kiểm tra của tầng hai này khó hơn tầng một rất nhiều.
Lúc này, âm thanh trầm thấp ở tầng một lại vang lên lần nữa.
“Cửa ải thứ hai là kiểm tra tu vi võ đạo cùng với trình độ thuật pháp, trận pháp của các ngươi, các ngươi cần tìm được thứ đặc biệt nhất trong bí cảnh này: Cây Ác Ma!”
“Hái được quả trên cây Ác Ma, sẽ tự động có được vẹn mười nghìn điểm của tầng hai, hơn nữa có được tư cách tiến vào bài kiểm tra tầng ba! Nếu không thể hái được quả của cây Ác Ma, thì chỉ có thể ở lại tầng này đối phó với yêu thú trong bí cảnh, mới tích điểm được.”
“Điểm đật được nhiều hay ít sẽ dựa theo cấp bậc của yêu thú mà tự động tích lũy, bây giờ bắt đầu!”
Âm thanh này vừa dứt, sương linh xung quanh tựa như đang sôi sục dưới ảnh hưởng của huyền lực nào đó, càng dày đặc hơn.
Dựa theo trực giác bản thân, toàn bộ học viên không hẹn mà đồng loạt lao nhanh về phía trước.
Bay được khoảng chừng ba trăm nghìn dặm, phía trước bỗng nhiên sáng rực.
Trong màn sương linh khí dày đặc, từng luồng sáng bỗng lóe lên đầy rực rỡ.
“Nói không chừng cây Ác Ma đang ở phía trước đấy!”
Hiện tượng kỳ lạ xuất hiện khiến tất cả học viên đều nâng cao tinh thần.
Thế nhưng, khi bọn họ muốn vượt qua vầng sáng phía trước.
Từng luồng huyền lực cực kỳ mạnh bỗng bùng nổ, ánh sáng rực rỡ vô tận phóng ra, đập mạnh vào người bọn họ.
Từng tiếng kêu la thảm thiết vang lên.
Không biết có bao nhiêu học viên đã bị những huyền lực này chạm trúng, căn bản không thể tiến lên dù chỉ một bước.
“Trời đất, đây là trận pháp khổng lồ!”
“Trận pháp này mạnh mẽ huyền ảo như vậy, vậy mà ngay tu vi cảnh giới Thần Phách đỉnh cao như ta cũng không thể xuyên qua!”
“Tu vi cũng không phải yếu tố duy nhất! Học viện Thương Mộc chúng ta hiểu biết tinh thông về trận pháp, theo ta đoán, ít nhất cũng phải cần tu vi Tôn Giả Cảnh, cộng thêm trình độ trận pháp cấp bậc tinh thông thì mới có thể xuyên qua được.
“Chậc! Yêu cầu như vậy cũng cao quá đi!”
“Bực mình thật, không có tư cách để vào tầng thứ ba rồi!”
Đối mắt với khó khắn phải xuyên qua trận pháp, vô số học viên đều có vẻ tuyệt vọng vào lúc này.
Tu vi Tôn Giả Cảnh, ở tuổi này, đối với đa số bọn họ mà nói cũng khó như lên trời rồi.
Bởi vì để được như vậy cần phải có thiên phú võ đạo cấp bậc thiên kiêu, độ khó thực sự quá cao.
Mà trình độ trận pháp ở cấp bậc tinh thông thì lại càng khó hơn.
Tu luyện trận pháp, so với tu luyện võ đạo bình thường thì càng khó khăn hơn.
Không những cần có thiên phú trận pháp cực mạnh, mà cần phải có trí nhớ và khả năng lĩnh ngộ siêu phàm siêu việt.
Như vậy mới có thể nhìn thấy được hàng vạn trận pháp khắp thế gian, nắm giữ quy luật vận chuyển, hiểu rõ hoán đổi mạnh yếu.
Vì vậy khi gộp cả hai điều kiện này với nhau, đa số học viên chỉ có thể đứng nhìn than thở.
Trong lúc các học viên đành chịu thở dài.
Có vài luồng sáng huyền ảo lại dễ dàng xuyên qua vầng sáng rực rỡ đó, không hề bị huyền lực ảnh hưởng gì, càng đi sâu vào trong bí cảnh.
Phía trước một gốc cây màu đen khổng lồ đâm thẳng lên trời.
Chín luồng sáng lần lượt đáp xuống, xuất hiện bản thể của chín người.
Diệp Thiên quay đầu, liếc nhìn Tần Di mặc váy dài xanh lam đứng cách đó không xa, lên tiếng đầu tiên:
“Không ngoài dự đoán, có thể tiến vào trận pháp này, thấy được cây Ác Ma quả nhiên cũng chỉ có chín người chúng ta!”
Sở Phong Trần siết chặt tay nói:
“Xem ra, lần này Cửu Đạ Học Viên chúng ta đã định phải phân cao thấp rồi!”
Ánh mắt Diệp Thiên đầy vẻ tự tin:
“Tôi sớm đã đợi đến ngày này rồi!”
Hắn ta vừa dứt lời, ngoại trừ Tần Di thì Sở Phong Trần và sáu người khác cũng tỏ vẻ nhất định phải dốc hết sức, giành được vị trí đứng đầu trong bài kiểm tra tầng hai này.
Bỗng chốc, trước cây Ác Ma tràn ngập không khí cạnh tranh ác liệt.
Tần Di lẳng lặng nghe mấy người Diệp Thiên nói, bất giác cũng âm thầm lắc đầu.
Nàng ấy rất rõ ràng, sở dĩ bầu không khí trở nên căng thẳng như vậy.
Đầu tiên là vì mấy người Diệp Thiên đều là học viên đứng đầu của học viện mỗi người, phải giành lấy vinh quang cho học viện mình.
Còn có một điểm cũng rất quan trọng, chính là tám học viên này đều là người theo đuổi Tần Di.
Bọn họ đều xem đối phương là tình địch, vì vậy vừa gặp mặt đã giương cung bạt kiếm rồi.
Chỉ là hiện tại Tần Di không có tâm trạng quan tâm đến mấy người này, mà chỉ có vẻ mặt vô cùng thất vọng.