Lâm Hiên bình tĩnh lắc đầu: "Không phải."
Thiết Lựu đột nhiên nói: "Đúng vậy, dù Thiên Hồng bí cảnh danh tiếng khá lớn, nhưng đối với Đế phu thì xác thực chỉ là bình thường."
Sau khi hắn nói xong, đám sáu người Độc nhãn cũng gật đầu tán đồng.
Trong mắt họ.
Lâm Hiên chính là phu quân của Huyền Băng nữ đế, thân phận hiển hách tôn quý, ngồi vững một phương thiên hạ, trân bảo tài phú vô số.
Đối với hắn mà nói, một cái bí cảnh quả thực không đáng nhắc tới.
Nhưng cho đến lúc này, Bắc Cương Thất Quái cuối cùng cũng hiểu rõ, Lâm Hiên chỉ là dẫn nhóm nữ nhi đến đây thí luyện.
Điều này khiến bọn họ vô cùng cảm khái, trong lòng tự nhủ vận khí của mình thật sự tốt, mới có thể đánh bậy đánh bạ mà làm quen được với Bắc Huyền Thiên Đế phu.
Từ nay về sau, trong giới võ đạo của Xích Tiêu Thiên, Bắc Cương Thất Quái muốn khiêm tốn cũng khó!
Mặt khác, nhóm Tuyền Châu sau khi nghe đến Thiên Hồng bí cảnh, lộ ra vẻ hiếu kỳ.
Tuyền Ấu nhét một miếng thịt nướng vào trong miệng, miếng thịt tuột xuống cổ, khóe miệng còn có mỡ chảy ra, nhìn qua vô cùng hưởng thụ.
Tiểu nha đầu vừa ăn vừa hỏi Lâm Hiên:
"Cha... Thiên Hồng bí cảnh là cái gì?"
Bởi vì miệng quá đầy nên tiểu nha đầu phát âm cũng không chuẩn.
Lâm Hiên cưng hiều, dùng khăn lụa lau vết mỡ ở khóe miệng cho nàng, nói :
"Tương truyền Thiên Hồng bí do một vị thần nữ ở Thần giới, tên Thiên Hồng tiên tử sáng tạo, bên trong có rất nhiều dược liệu, vũ khí, công pháp và đám bảo vật tuyệt thế, đồng thời còn có rất nhiều cơ duyên và kỳ ngộ huyền diệu." "
Bởi vì nó vạn năm mới xuất hiện một lần, nên rất được nhân sĩ giới võ đạo của Xích Tiêu Thiên ao ước."
Nghe được những lời này, đám tiểu nha đầu đều lộ vẻ khao khát.
"Oa, bí cảnh quá thần kỳ, tên cũng rất hay, con rất muốn đi xem!"
Lâm Hiên cưng chiều, cười nói: "Đã như vậy, đợi ăn xong chúng ta liền xông vào bí cảnh này!
" Được ạ!”
Đám tiểu nha đầu đều hưng phấn giơ tay lên.
Bắc Cương Thất Quái thấy thế, cũng im lặng gật đầu khen ngợi.
Đế phu rất sủng nữ nhi của mình, chỉ cần có yêu cầu, sẽ lập tức đáp ứng.
Hắn thật sự hoàn toàng xứng là sủng nữ nhi cuồng ma!
...
Gần lối vào Vạn thú sơn mạch.
Một hàng dài trăm người đang vội vã đi vào sâu trong sơn mạch.
Người dẫn đầu là một nữ tử trẻ tuổi mặc váy trắng.
Nàng chừng khoảng mười tám, mười chín tuổi, tóc búi cao, trông rất gọn gàng.
Bên hông giắt một thanh trường kiếm tử hồng, càng làm cho nàng hiên ngang oai hùng hơn.
Tuy tuổi còn trẻ nhưng trên mặt khuôn mặt xinh đẹp của nàng đã có nét uy nghiêm, rõ ràng là người đứng đầu nhóm người này.
Những người đi phía sau nhìn nàng đều tràn đầy tôn kính và kính sợ.
Khiến thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp này càng thêm nổi bật.
Cô ấy là Lăng dung, gia chủ của Lăng gia hiện tại.
Theo sau cô là quản gia Tiền Tùng và đám tâm phúc.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời nơi xa, Tiền Tùng hỏi:
"Gia chủ, hôm nay Thiên Hồng Bí Cảnh thật sự sẽ xuất hiện trong Vạn Thú sơn mạch sao?"
Linh Dung không suy nghĩ gật đầu: "Đúng vậy!
" Trước khi tiến vào Vạn Thú sơn mạch, nàng thông qua các con đường, biết được tất cả mọi thứ về Thiên Hồng bí cảnh.
Dựa trên những tin đồn chính xác.
Thiên Hồng bí cảnh cách một vạn năm, vào sau chính ngọ, khoảnh khắc mặt trời ngả về tây sẽ xuất hiện ở Vạn Thú sơn mạch.
Thep tính toán, hôm nay vừa đúng một vạn năm kể từ lần nó xuất hiện trước đó.
Mà trên đường đến Vạn Thú Sơn mạc, Linh Dung cũng chú ý tới có rất nhiều tu sĩ đang đi về phía Vạn Thú sơn mạch.
Kết hợp tất cả lại, Lăng Dung tin chắc hôm nay Thiên Hồng bí cảnh sẽ xuất hiện.
Mục đích nàng dẫn Lăng gia tới đây chính là vì tiến vào bí cảnh, tìm kiếm tranh đoạt một chút bảo vật hoặc cơ duyên, dùng những thứ này củng cố Lăng gia.
"Tốt!"
Tiền Tùng nghe vậy gật đầu, sau đó xoay người lại lớn tiếng nói:
"Tất cả mọi người nhanh một chút, nếu bí cảnh xuất hiện, chúng ta tiến vào sớm một chút, còn có thể chiếm được tiên cơ, tìm được nhiều bảo vật hơn!"
Người Lăn gia nghe vậy, vội vàng tăng tốc đi về phía trước.
Nhưng phía sau đám người chưa tới trăm trượng, bốn phía bỗng nhiên sát khí nổ tung bắn ra ngoài.
Từng đạo thân ảnh từ trong bụi cỏ xunh quang vọt ra, khí tức cuồng bạo ép cho tất cả cây cỏ đều phải ngả đầu!
Chỉ trong nháy mắt, liền có hơn một ngàn người bao vây đám người Lăng gia.
Phóng mắt nhìn đi, những người này tất cả đều người Hoàng kim ngư lân chiến giáp.
Trên mỗi khối lân phiến, đều là kim quang dao động, giống như được thêm vào một trận pháp cấm chế loại nhỏ.
Lăng Dung nhìn liếc qua một cái, không khỏi nhăn mày:
"Hoàng kim nội vệ!"
Nàng đã quá quen thuộc với Hoàng kim ngư lân chiến giáp này, nàng
Bởi vì đây là chiến giáp chuyên dụng của nội vệ hoàng cung Đại Hạ Quốc, mỗi một kiện chiến giáp cũng đều tự thành một pháp trận phòng ngự, rất khó bị công phá.
Tiền Tùng nghe vậy, không khỏi lộ vẻ căm hận:
"Chẳng lẽ là..."
Không đợi hắn nói hết lời, phía sau đám người hoàng kim nội vệ Đại Hạ Quốc, liền truyền ra giọng nói của một nam tử trẻ tuổi.
"Lăng Dung, đã lâu không gặp!"
Ánh mắt Lăng Dung run lên.
Chỉ thấy Hoàng kim nội vệ tách ra, nhường đường cho một thanh niên cao lớn vừa mới hai mươi, mặc hoàng bào long văn tứ trảo.
Hạ Tuấn Hùng bỉ ổi đánh giá Lăng Dung từ đầu đến chân, nghiền ngẫm nói:
"Không hổ là người làm gia chủ, khí chất trên người quả thực thành thục hơn mấy phần."
Lăng Dung đặt tay phải lên chuôi kiếm, trong mắt hạnh tràn đầy địch ý:
Hạ Tuấn Hùng, ngươi dẫn theo hoàng kim nội vệ bao vây bọn ta là có dụng ý gì?"
"Đương nhiên là vì ngươi!"
Hạ Tuấn Hùng giơ tay chỉ vào Lăng Dung, "Cho ngươi một cơ hội nữa, trở về ở trước mặt mọi người, bồi tội với Đại Hạ hoàng tộc bọn ta, sau đó gả cho ta, nếu không ta liền ở chỗ này nữ kiền hậu sát ( nữ làm nhục sau đó giết!"
Nghe đến bốn chữ nữ kiền hậu sát.
Đám người Lăng gia giận đến hai mắt đỏ ngầu, hận không thể vặt đầu Hạ Tuấn Hùng xuống.
Lăng Dung càng là mắt hạnh trợn lên, cắn răng nói: "Súc sinh!"