Giờ khắc này, nàng cảm thấy hết sức may mắn, bản thân mình không nhìn lầm người, Hạ Tuấn Hùng này đích thực là một tên ác ôn.
Nhớ ngày đó.
Sau khi Lăng Dung ngẫu nhiên được Lâm Hiên cứu, tiến vào bí cảnh chiếm được trường sinh hoa, khôi phục Ngũ Hành linh căn.
Sau đó lại được Thái cốc Thánh chủ nhìn trúng thu làm đệ tử chân truyền, tu vi một đường tăng lên.
Đợi khi tu vi đạt tới tôn giả cảnh, nàng liền xuống núi trở về Lăng gia, leo lên vị trí gia chủ.
Chẳng những đạp bằng gia tộc của Thái úy Ngụy Trường Thiên, báo thù trước đây bị Ngụy Trường Thiên nhục nhã.
Đều nổi danh ở Đại Hạ Quốc, suất lĩnh Lăng gia thành một trong tứ đại gia tộc của Đại Hạ Quốc.
Biết được Lưng Dung có bản lĩnh này, Đại Hạ Quốc quân vốn đã từ hôn với Lăng gia, vứt mặt mũi dẫn thái tử Hạ Tuấn Hùng đến Lăng gia, ý đồ để Lăng Dung một lần nữa gả cho Hạ Tuấn Hùng.
Lúc ấy tại Lăng gia, Hạ Tuấn Hùng có thể nói là ăn nói khép nép, đầy mặt ôn nhu, muốn giành được hảo cảm của Lăng Dung.
Song Lăng Dung nhớ rất rõ.
Trước đây mình sa sút, Hạ Tuấn Hùng và phụ hoàng của hắn không những không đưa tay giúp mình, ngược lại bỏ đá xuống giếng, mặc cho Ngụy Trường Thiên bức bách chính mình gả cho nhị nhi tử đần độn của hắn.
Trải qua chuyện này, Lăng Dung biết Hạ Tuấn Hùng không phải người có thể phó thác.
Hơn nữa sau khi nàng gặp được Lâm Hiên, cũng chướng mắt loại phàm phu tục tử này, trong lòng đã có người mà nàng yêu mến.
Cho nên nàng kiên quết cự tuyệt cầu thân của Đại Hạ quốc quân, mà nói với bên ngoài, đời này không gả cho bất kỳ ai.
Nàng biết, trải qua chuyện này, Đại Hạ hoàng tộc nhất định sẽ hận mình thấu xương.
Cho nên khi biết được Thiên Hồng bí cảnh sắp mở ra, liền vội vã mang theo cao thủ Lăng gia đến đây tầm bảo.
Không nghĩ tới Hạ Tuấn Hùng lại bố trí tầng lớp mai phục bên ngoài Vạn Thú sơn mạch, nói ra lời ác độc như thế với mình.
Điều này làm cho Lăng Dung cảm thấy, hôm nay nhất định phải kết thúc với Hạ Tuấn Hùng mới được.
Nhìn thấy Lăng Dung mặt đầy hận ý, bày ra tư thế chiến đấu, Hạ Tuấn Hùng chợt lạnh:
"Nha đầu ghê tởm, không ngờ ngươi lại vô ơn như vậy!"
Vẻ mặt Lăng Dung lạnh lùng kiên quyết, tay nắm chặt chuôi kiếm: "Muốn đánh thì đánh đi!"
Nàng hiện tại là tu vi Tôn Giả Cảnh sơ kỳ, có Ngũ Hành Linh Căn, còn có thiên phú phi phàm.
Hơn một ngàn Thiên kim đại nội do Hạ Tuấn Hùng mang đến đều có tu vi xung quanh thần phách cảnh, cho dù họ đông hơn còn có hoàng kim ngư lân chiến giáp với lực phòng ngự cực mạnh hộ thể, nàng vẫn chắc chắn sẽ giành chiến thắng.
Cho nên cô sẽ không bao giờ nhượng bộ Hạ Tuấn Hùng, một con sói đội lốt người, nửa bước!
"Được, vậy bản Thái tử sẽ thành toàn ngươi!"
Hạ Tuấn Hùng sắc mặt dữ tợn vặn vẹo, đang muốn giơ tay ra lệnh cho hoàng kim nội vệ tấn công.
Tiền Tùng lớn tiếng hét lên: "Hạ Tuấn Hùng, đừng tưởng rằng chỉ vì ngươi là thái tử nên muốn làm gì thì làm. Gia chủ chúng ta cùn Bắc..."
Hắn còn chưa kịp nói xong, Lăng Dung đã vội giơ tay lên, ngăn cản hắn: "Tiễn quản gia, cẩn thận lời nói!"
Nàng biết rất rõ Tiền Tùng đang định dùng danh hiệu của Bắc Huyền Thiên Đế phu ra để ép Hạ Tuấn Hùng .
Dù sao nếu bọn họ thật sự ra tay, Lăng gia sẽ hoàn toàn xé mặt với hoàng thất Đại Hạ.
Đến lúc đó hậu quả sẽ khó mà lường trước được.
Mà nếu Tiền Tùng tiết lộ Lăng Dung được Lâm Hiên cứu, như vậy không chỉ Hạ Tuấn Hùng mà thậm chí toàn bộ hoàng thất Đại Hạ đều sẽ sợ ném chuột vỡ bình.
Dù sao, danh hiệu Bắc Huyền Thiên Đế phu quá lớn, Xích Tiêu Thiên và Bắc Huyền Thiên lại tiếp giáp.
Cho dù Đại Hạ hoàng thất có gan lớn như trời, cũng phải suy nghĩ cẩn thận, không dám dễ dàng ra tay với Lăng Dung.
Nhưng Lăng Dung không muốn sử dụng đến chiêu bài Lâm Hiên.
Bởi vì nàng cảm thấy mình không đủ tư cách, nàng không muốn vì bản thân mà làm tổn hại đến danh dự và uy tín của Lâm Hiên.
Lâm Hiên trong lòng nàng chính là cao lớn uy nghiêm như một vị thần.
Mà một phàm phu tục nữ như nàng, tuyệt đối không thể khinh nhờ hắn!
Tiền Tùng nghe vậy, lập tức im bặt, trong lòng thầm thở dài, gia chủ yêu mến và sùng bái Đế phu, thật sự sắp nhập ma rồi!
Hạ Tuấn Hùng nhìn thấy Lăng Dung quát bảo Tiền Tùng ngừng lại, không khỏi cười nhẹ:
"Có chuyện gì vậy? Các ngươi đang muốn mang người nào ra để hù dọa bản thái tử?
" Bản thái tử nói cho các ngươi, hôm nay cho dù thiên vương lão tử đến cũng vô dụng!"
"Ra tay cho ta!"
Hắn vừa nói xong, hơn trăm tên Hoàng Kim nội vệ đều bừng bừng sát khí, cầm vũ khí trong tay tàn nhẫn tấn công Lăng Dung.
Lăng Dung vung tay lên, rút trường kiếm ra, toàn thân linh khí bùng nổ.
"Tinh Kiếp Kiếm pháp!"
Ầm! !
Một đạo tinh quang lấp lánh rực rỡ, cuốn theo kiếm khí vẽ ra một vòng tròn, trực tiếp nổ bay hơn trăm tên Hoàng Kim nội vệ.
Nhìn thấy cảnh này, Tiền Tùng và các thành viên khác của Lăng gia đều phấn chấn nắm chặt tay: "Gia chủ uy vũ!"
Hạ Tuấn Hùng ánh mắt khẽ nheo lại, lạnh lùng nói: "Tiếp tục giết!'
Lập tức có hơn hai trăm hoàng kim nội vệ phóng lên cao, ở trên trời cao trăm trượng bày ra một sát trận cực lớn.
"Tinh la trận pháp!"
Một đạo kim quang hình vuông rực rỡ ầm ầm hạ xuống.
Hơn hai trăm Hoàng Kim nội vệ này đều là tu vi Thần phách đỉnh phong, cho nên khi kết hợp thành sát trận, giúp nhau tăng lên lên ít nhất bốn thành thực lực.
Khi bọn họ đồng thời tấn công Lăng Dung, toàn bộ không gian trong phạm vi trăm dặm đều chấn động không yên.
Vạn đạo sát khí hung hãn như sông lớn điên cuồng trút xuống.
Mọi người trong Lăng gia nhìn thấy cảnh này, trong lòng đều co rút lại: “Sát trận thật mạnh!”
Bọn họ nghĩ thầm Hạ Tuấn Hùng thật sự có chuẩn bị, hắn thật sự muốn dồn Lăng Dung và người Lăng gia vào chỗ chết!
Lăng Dung giãn mi, khẽ cắn răng nói: “Cái trận pháp hỏng này không đối phó được ta !”
Linh khí quanh thân nàng bùng nổ, năm đạo ánh sáng ầm ầm vọt lên .