Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 99 - Chương 99. Cha, Người Chính Là Sự Thần Kỳ Của Ta! (2)

Chương 99. Cha, người chính là sự thần kỳ của ta! (2) Chương 99. Cha, người chính là sự thần kỳ của ta! (2)

Sắc thái sung mãn, quang trạch tiên diễm động lòng người, so với bức vẽ của Hàn Đạo Tử thì cao hơn ít nhất là một cấp bậc.

Hàn Đạo Tử cũng vẻ mặt kính sợ hành lễ với Lâm Hiên: "Nếu như so sánh với Đế phu, 'Họa Thánh' chi danh của lão phu đúng là nhận lấy thì ngại!"

"Từ nay về sau, Bắc Huyền Thiên Họa Thánh chi danh, chỉ có Đế phu mới xứng có được!"

Nghe hắn nói câu này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều đồng ý.

"Không sai! Họa Thánh, chỉ có một mình Đế phu!"

Tô Tình Họa vui vẻ đến không ngậm miệng được, vẻ mặt yêu thích nâng bức tranh ở trong tay: "Đúng là nhân họa đắc phúc, không ngờ được là có thể nhận được một bức tranh tuyệt mỹ như thế."

"Hành động hôm nay của Đế phu có thể nói là hóa mục nát thành thần kỳ!"

Đông Hoàng Đức Nghiệp nghe vậy cũng cười đến mặt mũi tràn đầy xán lạn, bữa tiệc sinh nhật này vốn là vì khiến cho Tô Tình Họa vui vẻ. Bây giờ ái phi được bức tranh Tiên phẩm này, buổi tiệc sinh nhật này có thể nói là đã đạt được giá trị vượt qua giá trị vốn có của nó!

Nhìn thấy tất cả mọi người đang ca ngợi bức tranh của Lâm Hiên, Tuyền Hi vẫn luôn căng thẳng đứng tại đó rốt cuộc cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Nàng ngẩng đầu vẫy vẫy tay nhỏ với Lâm Hiên: "Cha, ta có lời muốn nói với ngươi."

"Lời gì?" Lâm Hiên tò mò cúi người.

Tuyền Hi len lén cười một tiếng, nhân lúc Lâm Hiên không có chú ý, ôm mặt của hắn ba ba ba ~ một hơi hôn ba lần.

"Cha, ngươi chính là thần kỳ của ta!"

Sáng sớm hôm sau. Huyền Băng Cung. Đông Hoàng Tử U phê tấu chương suốt cả đêm.

Mắt thấy mặt trời đã mọc từ phương đông, nàng đứng dậy đi ra cửa đại điện, đón ánh mặt trời mới mọc buông lỏng thể xác tinh thần.

"Bệ hạ, vừa mới xảy ra một chuyện." Nhược Ảnh đi ra từ bên trong hắc quang.

Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt liếc nhìn nàng một cái: "Nói nghe một chút."

Nhược Ảnh nói ra: "Ngài còn nhớ rõ công chúa Cô Nhạn Quốc Nhan Dao không?"

Đông Hoàng Tử U gật gật đầu: "Nhớ. Nhớ ngày đó trẫm tu luyện kiếm đạo một quãng thời gian ở trong Thái Sơ Thánh Địa, nàng cũng tu luyện kiếm đạo ở trong đó."

"Còn nhớ, nàng là một nữ tử có tính tình dịu dàng, không có bệnh công chúa, rất dễ tới gần."

Nói xong, nàng hơi nhíu lông mày.

"Trẫm nhớ, ba năm trước đây trẫm còn tới dự hôn lễ của nàng và Thiếu cốc chủ Tiêu Diêu Cốc."

"Hẳn là hôn nhân của bọn họ xảy ra vấn đề?"

Nhìn con ngươi đen nhánh đẹp đẽ của Đông Hoàng Tử U, Nhược Ảnh gật gật đầu: "Không sai, sau khi bọn họ thành hôn, hai năm đầu cuộc sống cũng coi như mỹ mãn, nhưng mà một năm gần đây thì dần dần thay đổi."

"Hôm nay, thuộc hạ nhận được tình báo nói là Thiếu cốc chủ Tiêu Diêu Cốc Giang Phàm giết phụ thân của mình, phế tu vi của Nhan Dao, bỏ trốn theo một nữ tử khác."

Đông Hoàng Tử U nghe vậy ánh mắt lạnh lẽo: "Giang Phàm này dám quá đáng như vậy sao?"

"Quá đáng hơn là nữ tử mà hắn bỏ trốn theo chính là công chúa Vô Sinh Quốc Thiên Ma Giới." Nhược Ảnh lộ ra chút phẫn uất.

"Công chúa Vô Sinh Quốc?" Đông Hoàng Tử U ánh mắt rét lạnh.

"Vô Sinh Quốc nằm ở bên ngoài biên cảnh của Bắc Huyền Thiên chúng ta, cũng là một ma quốc cực kỳ không ổn định."

"Giang Phàm tuy là sâu kiến nhưng mà Tiêu Diêu Cốc của hắn cũng có chút danh tiếng ở trong Bắc Huyền Thiên, nếu như hắn chạy đến dựa dẫm vào Vô Sinh Quốc, chắc chắn sẽ trợ Trụ vi ngược, họa hại con dân Bắc Huyền Thiên chúng ta."

Nhược Ảnh gật gật đầu: "Vậy bệ hạ cảm thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?"

Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói: "Ma Quân Vô Sinh Quốc, khi phụ hoàng ta còn sống thì đã từng bắt mười vạn người sống Bắc Huyền Thiên chúng ta hiến tế cho Vực Ngoại Thiên Ma, mối thù này vẫn chưa có tính."

"Xem ra lần này có lẽ phải tính sổ với Vô Sinh Quốc!"

Nhược Ảnh hỏi: "Bệ hạ, ngài chuẩn bị khai chiến với Vô Sinh Quốc hay sao?"

Đông Hoàng Tử U mỉm cười: "Chiến tranh không phải trẫm mong muốn, nhưng thời thế bức người, trẫm không được chọn, chỉ có thể động võ!"

Nhược Ảnh lộ ra một vệt sầu lo: "Vô Sinh Quốc chẳng những quốc lực gấp mấy lần Vạn Ma Quốc, Vô Sinh Ma Quân của bọn họ cũng là cường giả Ma tộc uy tín lâu năm, so với Thị Huyết Ma Quân Diệp U thì mạnh hơn rất là nhiều..."

Đông Hoàng Tử U giơ tay lên ngắt lời nàng, nói: "Từ lúc trẫm đăng cơ cho đến nay, bốn bề thọ địch."

"Cũng không thể bởi vì kẻ địch mạnh mẽ mà bó tay bó chân, khiến cho Bắc Huyền Thiên bị kẻ địch ngoài sáng trong tối từng bước xâm chiếm chiếm đoạt."

Sau khi Nhược Ảnh nghe xong thì trên mặt lộ ra vẻ kính sợ: "Bệ hạ nói rất đúng!"

Nàng biết, Đông Hoàng Tử U làm ra bất kỳ một động tác lớn gì đều đã trải qua quy hoạch kỹ càng. Món nợ mà Vô Sinh Quốc thiếu Bắc Huyền Thiên, không biết có bao nhiêu người trong Bắc Huyền Thiên đều ghi tạc trong lòng. Đông Hoàng Tử U lấy thân phận Nữ Đế đăng cơ, ước mong lớn nhất của nàng chính là lớn mạnh Bắc Huyền Thiên, để Bắc Huyền Thiên trở lại đỉnh phong mạnh mẽ như mười vạn năm trước.

Như vậy, nghiệt nợ Vô Sinh Quốc là nhất định phải chính tay nàng đi giải quyết nó!

Chỉ là...

Bệ hạ luôn một người chống đỡ tất cả, bên người lại không có một người nào có thể giúp đở nàng chia sẻ áp lực được.

Những chuyện này Nhược Ảnh nhìn ở trong mắt, cũng cảm thấy rất đau lòng.

Sau đó nghe Đông Hoàng Tử U nói ra: "Ngươi phái người tiến về Vô Sinh Quốc, kêu bọn họ giao Giang Phàm ra."

"Nếu không, trẫm sẽ cắm Huyền Băng Hoàng Kỳ của Bắc Huyền Thiên ở quốc đô Vô Sinh Quốc!"

"Rõ!" Nhược Ảnh quay người muốn rời khỏi.

"Chờ một chút." Đông Hoàng Tử U ngữ khí ôn hòa bổ sung một câu: "Phái người đưa Nhan Dao đến Huyền Băng Cung, trẫm muốn đích thân giúp nàng trị liệu thương thế."

Huyền Băng Cung có tài nguyên chữa trị cao cấp nhất Bắc Huyền Thiên, hơn nữa Đông Hoàng Tử U là người mạnh nhất. Nếu như nàng ra tay trợ giúp Nhan Dao, có lẽ có thể để cho thương thế củaNhan Dao khôi phục lại nhanh hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment