Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 220

Uy lực của lấy kim ngự lực thế nào, ở trong lần chiến đấu lần trước đã được chứng minh, uy lực tuyệt đối không thể xem thường.

Nếu không phải lãnh ngộ ra chiến kỹ lấy kim ngự lực, khi Sở Nam đấu cùng ba đại Võ Quân, chỉ dựa vào lực lượng của nắm đấm, dựa vào kim nguyên lực căn bản không thể địch lại nổi, sau khi hai thứ đó dung hợp với nhau, uy lực tăng lên gấp nhiều lần.

Nửa thân dưới của Sở Nam đã bị Thiết Thương Hùng đánh lún vào mặt đất.

Không thể chậm trễ, bất luận được hay không đều phải liều một phen, nếu không lần này sẽ bị chôn sống.

Bốn loại nguyên lực còn lại đứng sang một bên, thổ nguyên lực toàn diện kích hoạt, vũng xoáy xoay chuyển mạnh, đồng thời xoay chuyển lại gần vũng xoáy lực lượng.

Bởi có kinh nghiệm dung hợp kim nguyên lực, Sở Nam có thể coi là đã khá thuần thục.

Theo lý mà nói, thổ nguyên lực có một đặc tính rất quan trọng gần với lực lượng, hai thứ này vốn dĩ phải dễ dàng dung hợp mới đúng.

Nhưng thổ nguyên lực này lại khó làm hơn kim nguyên lực rất nhiều, giống như một đứa trẻ tinh nghịch, mỗi lần lại gần vũng xoáy lực lượng liền vụt qua một bên.

Sở Nam cũng không cam chịu thất bại, đây là diệu kế duy nhất hắn có thể nghĩ ra lúc này, đương nhiên không thể dễ dàng chịu thất bại. Sở Nam cố hết sức để hai thứ dung hợp lại với nhau.

Ở trong chỗ tối, ánh mắt lão nhân sáng rực trong đêm, trong lòng đang thầm nghĩ:

- Lực lượng của tiểu tử này quả thực lớn, tuyệt đối lớn hơn “Mãng Sơn Quyết” tầng thứ chín, nhưng so với thất phẩm Thiết Thương Hùng mà nói thì vẫn kém hơn một chút. Lực lượng của võ giả có liên quan chặt chẽ tới nguyên lực tinh lực, nếu nguyên lực không nối tiếp được thì lực lượng cũng sẽ suy yếu, nhưng Thiết Thương Hùng chỉ cần giẫm chân lên mặt đất thì có thể kiên trì trong rất lâu. Nhưng tiểu tử này cũng đã có thể tự hào rồi, kim, thổ song thuộc tính, thể chất tuyệt hảo, có thể dựa vào tu vi Võ Quân chiến đấu với thất phẩm Thiết Thương Hùng tới lúc này, hơn nữa Thiết Thương Hùng này dường như có quan hệ rất lớn với bọn chúng.... tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Lão nhân đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe thấy một tiếng hét lớn:

- Dung hợp cho ta.

- Dung hợp! Dung hợp cái gì?

Lão nhân bất giác nghĩ, rồi nhìn thấy người bị đè xuống mặt đất tới tận lồng ngực rồi, trong bóng tối đột nhiên lóe lên quang mang màu vàng đất rực rỡ chói mắt, quang mang không thua kém Thiết Thương Hùng.

Lúc đó, Thiết Thương Hùng vẫn đang đắc ý gầm lớn, tiếng gầm đột nhiên ngưng lại, nó cảm thấy cánh tay đang đè xuống có xu thế dừng lại.

Không chỉ dừng lại, hơn nữa nó còn cảm thấy cánh tay đang dần bị đẩy lên cao, một cỗ lực lượng từ dưới phun lên, đồng thời còn có tiếng gầm của Sở Nam, Thiết Thương Hùng không tiếp tục gần nữa, vẻ mặt ngưng trọng, không cam tâm bị lật ngược thế cờ như vậy, một tiếng gầm lớn vang lên, Thiết Thương Hùng đưa cánh tay còn lại ra, đè mạnh xuống.

Tiếng gầm vang động khắp cánh rừng.

Hai cánh tay gấu hợp lực lại cũng chỉ có thể chống cự lại trong giây lát, rồi không thể ngăn được nữa, cánh tay gấu không ngừng bị nâng lên trên.

- Lên!

Sở Nam gầm lên một tiếng, thân thể như lưu tinh truy nguyệt từ dưới mặt đất bắn lên, Thiết Thương Hùng lui ngược lại phía sau tới năm sáu bước.

Sở Nam lại đứng trên mặt đất, đôi mắt Thiết Thương Hùng mở lớn, dáng vẻ không thể tin nổi Sở Nam vừa rồi còn bị nó đè chặt, rồi đột nhiên lại trở nên lợi hại như vậy.

- Gấu ngốc, thế nào? Phục chưa?

Sở Nam cười nói.

- Gừ!

Thiết Thương Hùng giơ cánh tay to lớn lên, Sở Nam nắm quyền xông lên, hô lớn:

- Không phục, đánh cho ngươi phục!

Một quyền đánh lên cánh tay của Thiết Thương Hùng, thân thể to lớn của Thiết Thương Hùng lại lui về phía sau, còn chưa đứng vững thì nắm đấm đã lại đánh tới, một quyền nối tiếp một quyền không ngừng đánh tới.

Thiết Thương Hùng không có khả năng đánh trả, mỗi lần cánh tay gấu còn chưa kịp đánh xuống đã bị Sở Nam đánh bay đi, hơn nữa Thiết Thương Hùng cảm thấy nguyên lực mình ngưng tụ được cũng bị đánh tiêu tán đi, lớp áo giáp phòng ngự do nguyên lực hóa thành trên bề mặt thân thể căn bản không chút tác dụng, lực lượng không ngừng trút lên thân thể nó.

Nắm đấm của Sở Nam cho dù đã lớn lên không ít nhưng cũng không thể so sánh được với nắm tay của Thiết Thương Hùng, nhưng kẻ bị đòn lại là Thiết Thương Hùng, Sở Nam đánh rất hưng phấn, bất giác liền đem võ kỹ Loạn Phong Cương Trảm thế thứ hai dung nhập vào trong quyền pháp, một quyền ba mươi sáu kích, một quyền nối một quyền, đối diện với trọng quyền như vũ bão đó, Thiết Thương Hùng chỉ còn biết liên tục thối lui.

- Gấu ngốc, phục chưa?

Thiết Thương Hùng không còn gầm nữa, nó cố sức hấp thu nguyên lực từ trong mặt đất, muốn phản kích, nhưng nguyên lực hấp thu được căn bản không kịp bù cho nguyên lực bị tiêu hao, sau một trận quyền kích như vũ bão, thân thể to lớn của Thiết Thương Hùng liền dần thu nhỏ lại, khôi phục lại trạng thái như bình thường.

- Gấu ngốc, cố sức chống đỡ, nhất định phải cố sức chống đỡ.

Sở Nam cười hô lớn, quyền vẫn chưa dừng lại, cỗ lực lượng dung hợp thổ nguyên lực này quả thực ghê gớm.

Trước đó, thổ nguyên lực tinh nghịch không chịu dung hợp cùng lực lượng, nhưng Sở Nam cũng là một kẻ rất kiên định, đã quyết định thì sẽ không từ bỏ, thổ nguyên lực không chịu, Sở Nam liền không ngừng ép hai thứ này dung hợp với nhau.

Cứ như vậy, Sở Nam và thổ nguyên lực đấu với nhau, nếu bình thường Sở Nam nhất định sẽ đùa với thổ nguyên lực tới cùng, nhưng lúc này ngàn cân treo sợi tóc, Thiết Thương Hùng sắp đè cả thân thể hắn vào trong lòng đất, Sở Nam đâu còn thời gian đùa giỡn cùng thổ nguyên lực.

Khi thổ nguyên lực lại một lần nữa tránh lực lượng, trong đầu Sở Nam liền xuất hiện một tia sáng, mộc sinh thổ, mộc khắc thổ, nếu phong tỏa hết mọi con đường của thổ nguyên lực, chỉ để lại con đường dung hợp cùng lực lượng, thổ nguyên lực còn có thể tránh được không?

Nghĩ như vậy, Sở Nam lập tức thực hiện, mộc khắc thổ không sai, thổ nguyên lực quả thực cũng dần tiến lại gần lực lượng, nhưng đồng thời một cảm giác đau đớn xé tâm can cũng từ trong thân thể truyền ra, nếu không phải Sở Nam đã quá quen thuộc phải sự đan đớn, hai hệ nguyên lực tương khắc nhất định sẽ khiến Sở Nam đau đớn ngất đi.

Sau thảm biến tại Tự Do Trấn, Sở Nam như phát điên, cũng cố ý đưa nguyên lực trong cơ thể va chạm tương khắc với nhau, nhưng khi đó tu vi của hắn không cao, bây giờ sau khi đột phá lại là một lần tương khắc, cảm giác đau xé tâm can lại tăng lên gấp trăm ngàn lần.

Sở Nam cắn răng chịu đựng, máu tươi nuốt vào trong bụng, ép thổ nguyên lực và lực lượng phải dung hợp với nhau.

Có lẽ cảm thấy cỗ khí thế của Sở Nam, hoặc do bốn phương tám hướng đều là mộc nguyên lực, thổ nguyên lực sau tiếng “dung hợp cho ta” của Sở Nam liền thực sự dung hợp vào lực lượng.

Trong nháy mắt, cơ thể Sở Nam như xảy ra một trận phong ba nghiêng trời lở đất, mộc nguyên lực ở xung quanh liền bị quét vào trong góc, lực lượng không ngừng điên cuồng tuôn động trong ba đường kinh mạch và huyết nhục toàn thân.

Cho dù là thân thể cường hãn của Sở Nam hiện tại cũng không thể ngăn nổi cỗ lực lượng đó.

Do vậy, Sở Nam điên cuồng hét lớn, trút cỗ lực lượng đó xuống người Thiết Thương Hùng, trút xuống như vậy, áp lực trên người quả nhiên giảm đi rất nhiều, tiếp đó liền xuất hiện cảnh Thiết Thương Hùng bị đánh tan tác.

- Gừ....

Tiếng gấu gầm lên đau thương...
Bình Luận (0)
Comment