Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 221

- Gấu ngốc, ngươi thật là đần, Tên ngốc là ai, đó là người mà ta xem trọng, vậy mà ngươi còn dám khiêu chiến, cái đó coi như cho qua, nhưng xương cốt đều bị đánh rời rụng ra rồi.

Tử Mộng Nhân nói đầy thương cảm, đôi mắt đáng thương của Thiết Thương Hùng dán chặt vào bóng dáng ở phía xa, trong ánh mắt có sự sợ hãi, cũng có sự thần phục…

Thế giới của Thiết Thương Hùng rất đơn giản, ai mạnh thì nó sẽ thần phục người đó!

Lần trước, Thiết Thương Hùng mặc dù chịu khuất phục dưới quyền cước của Sở Nam, nhưng Thiết Thương Hùng cho rằng mình bị thua là vì Sở Nam đã dùng thủ đoạn hút đi nguyên lực của nó, cho nên, trong lòng nó không thật sự tâm phục.

Nhưng lần này, nó đã trở thành Ma thú cấp bảy, thế nhưng lại bị cặp quyền kia đánh cho gục xuống, Thiết Thương Hùng thật sự phục rồi, không phải vì những thức ăn ngon miệng, loại thịt nướng ăn một lần là không quên được, cũng không phải vì những thủ đoạn khiến người ta phải khiếp sợ kia, mà là thật sự, phục rồi!

Sở Nam còn đứng ở chỗ đó, không động đậy một chút nào, thứ nhất hắn muốn cho tình hình thương tích của mình tốt hơn một chút, để đauđớn giảm nhẹ, để cơ thể suy yếu được hồi phục một chút, không để cho Tử Mộng Nhân phải lo lắng; thứ hai, hắn đang nhớ lại toàn bộ quá trình, thu lấy kinh nghiệm.

Sức mạnh sau khi dung hòa, có bao nhiêu cân lực, Sở Nam không rõlắm, thế nào cũng có hơn hai vạn cân, nếu không cũng không đánh Thiết Thương Hùng ra bộ dạng như vậy, nhưng hắn một lần nữa lại cảm thấy như thể kinh mạch sắp nổ tung một lần nữa, cũng may ba đường kinh mạch, toàn bộ đều do hắn dùng nguyên lực đả thông, căn bản không sợ kinh mạch bị căng nứt nữa.

- Uy lực này thật lớn, nhưng sau khi phát tiết, cơ thể giống như bị rút sạch, đến hô hấp cũng cảm thấy đau nhức, nếu lúc này Gấu ngốc cho ta một chưởng, chỉ sợ lập tức biến thành bánh thịt!

Sở Nam thật sự đang rất yếu, hắn liền hấp thụ nguyên lực bên trong nguyên thạch.

- Kim nguyên lực có thể dung, Thổ nguyên lực có thể dung, ba hệ nguyên lực khác, Mộc, Hỏa, Thủy tất nhiên cũng có thể dung, ba hệ nguyên lực này dung hòa với sức mạnh, sẽ có kết quả thế nào chứ?

Sở Nam như nhìn thấy một con đường rộng lớn, kéo dài dưới chân hắn.

- Hai sự tồn tại bất đồng đều có thể tương dung, nguyên lực ngũ hành tự nhiên cũng có thể tương dung, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, với thuộc tính tương sinh như vậy, thì độ khó khi tương hợp sẽ không cao, cũng không có nguy hiểm nhưng thuộc tính tương khắc như thủy và hỏa, hỏa và kim, kim và mộc, khi dung hợp, độ khó đó khó mà tưởng tượng nổi, hơn nữa sự nguy hiểm của nó, không giống như bên trong phòng luyện khí của Thần Khí phái, Hỗn Nguyên Ban Chỉ có thể giúp được chút ít, nhưng cái này hoàn toàn là sự nguy hiểm từ bên trong, nếu như sức khỏe này không trụ được trước uy lực đó, chịu không nổi sự cắn trả, kết quả sau cùng, rất có thể là chết vì nổ xác, e rằng sư phụ Ma Đạo Tử sống lại cũng không cứu sống nổi.

Suy nghĩ một hồi, Sở Nam lần nữa xác định phương hướng:

- Sức khỏe, mới là căn bản! Nhất định phải trở nên cường hãn hơn,đồng thời tích lũy bốn hệ nguyên lực khác, khiến bốn hệ nguyên lực sớm có ngày đạt được sựđột phá; quyết không thể để đến lúc đánh nhau cùng người khác, rồi lại bị kiệt lực như vậy, trong tình huống vô cùng suy yếu như thế, không thể một đòn khiến người ta chết, thì bản thân sẽ rất thê thảm.

Trong chỗ tối, con mắt của lão đầu, cả ngày trời không hề nháy lấy một lần, ánh mắt của hắn mãi không rời khỏi bóng hình kia, trong tâm tự lẩm bẩm rằng:

- Tiểu tử này là quái vật gì? Cùng Thiết Thương Hùng cấp bảy đọ sức, lại còn đánh cho Thiết Thương Hùng gục xuống cầu xin tha thứ, sức mạnh của hắn mạnh như thế nào? Ba vạn cân? Nếu không phải, thì cũng không kém hơn như vậy bao nhiêu. Đợi hắn tu luyện xong luyện Thương Sơn quyết, thì không biết sức mạnh của hắn sẽ đạt tới mức nào nữa?

Trong mơ hồ, lão đầu thậm chí có một kỳ vọng, thầm nghĩ:

- Cố gắng thủ hộ hắn trong ba năm, cũng không phải buồn tẻ đâu!

Một hồi lâu sau, sắc mặt tái nhợt của Sở Nam, mới dần dần có huyết sắc, sau đó mới quay lại, đi đến trước mặt Thiết Thương Hùng, cười nói:

- Thiết Thương Hùng, chỉ cần có thời gian, sau này mỗi ngày chúng tađều đánh một trận!

- Hống…

Thiết Thương Hùng theo bản năng kháng cự, xem như hiểu được, đánh nhau cùng nam nhân có cơ thể nhỏ hơn mình mấy chục lần này, thuần túy là ăn no rồi không có việc gì làm, đi tìm tai vạ!

- Gấu ngốc, ngươi dám không đáp ứng, thì đừng nghĩ tới việc ăn thịt nướng đó.

Tử Mộng Nhân chen vào nói giúp.

Sở Nam cười phụ họa:

- Đúng vậy, dù sao da thịt ngươi dày, bị ta đánh hai quyền cũng không sao, hơn nữa, ngươi đánh nhau với ta, thì ngươi cũng có thu hoạch đó, ngươi có thể có đột phá nhanh hơn!

Thiết Thương Hùng đang gào thét phàn nàn, đong đưa cái đầu, giống như đang nói: “Da thịt ngươi dày hơn ta”, sau đó nghe thấy câu “đột phá nhanh hơn” thì mắt lập tức sáng lên, sau đó làm bộ dạng như cóchút khó khăn, rồi cuối cùng cũng gật cái đầu.

Sở Nam lại vỗ vào mắt của Thiết Thương Hùng rồi nói một câu:

- Gấu ngốc, đi theo ta, ta sẽ không để cho ngươi thiệt thòi đâu!

- Hống!

Thiết Thương Hùng nhớ lại lần đó ở trong khe núi Tử Kinh, Sở Nam đãnói “bằng hữu”.

- Tên ngốc, nhanh ăn thịt nướng thôi.

- Được!

Sở Nam lấy Trọng kiếm ra, xoát xoát xoát vài kiếm, dưới thế kiếm “Cốt nhục phân li”, Ma thú cấp thấp mà Thiết Thương Hùng đem đến, đã bị mổ xẻ ra một cách hoàn mỹ.

Sở Nam nghe Tử Mộng Nhân nói đến thần niệm, nhưng thần niệm của hắn, thì lại không chút tung tích, tất nhiên là không biết rằng nhất cử nhất động của hắn, đều rơi vào mắt của một ngươi nào đó; nếu không, hắn tuyệt đối không bộc lộ ra rồi.

Lão đầu nhìn chằm chằm vào thanh kiếm, vào những miếng thịt bị xẻra, miệng há hốc ra.

- Tiểu tử này vẫn còn bài tẩy khác?

Ngay khi lão đầu đang còn kinh ngạc, chưa biến mát, thì tiếp đó đã nhìn thấy trên tay Sở Nam có một đám lửa.

Ngay lập tức, lão đầu cảm thấy một loại cảm giác mê muội, lẩm bẩm:

- Ba thuộc tính, thể chất ba thuộc tính, hắn không ngờ lại là ba thuộc tính, tư chất như vậy, thiên tài như vậy, đợi một thời gian nữa, hắn sẽphát triển đến cảnh giới nào chứ; điều quan trọng nhất là người này trẻtuổi, sẽ tiến bộ rất nhanh; không giống ta, nếu trong vòng một trăm năm, vẫn không để đột phá tới cảnh giới Võ hoàng, tuổi thọ của ta sẽcạn; đén lúc đó, một Võ vương cao cấp cuối cùng cũng sẽ trở thành một bộ xương trắng…”

Đang lúc kinh ngạc, bỗng nhiên trong thần niệm của lão đầu xuất hiện một chút ba động, bỗng có thân ảnh lóe lên, đi đến một chỗ dị thường, chỉ thấy hai cái bóng đen ở chỗ tối, thấy hai cái bóng đen này, lão đầu rùng mình nghĩ:

- Thiếu chút nữa đến cả ta cũng không phát giác ra, khẳng định là đã tu luyện một dạng võ quyết ẩn giấu khí tức nào đó, nếu không, thì tiểu tử kia cũng nên phát giác ra rồi mới đúng.

Ngay lúc lão đầu đang rùng mình, Sở Nam dường như có cảm giác, ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm về hướng đó, nhưng không phát hiện một chút dị thường nào cả.

Lúc này, hai bóng đen xoay đầu lại, nhìn nhau, trong ánh mắt đều là sự sợ hãi kinh khiếp, sau đó hai người gật đầu, thân hình bước lùi về phía sau.

Đợi lúc hai người lui xa rồi, đang chuẩn bị chạy như điên, đem tin tức truyền về, thì bỗng một âm thanh vang lên bên tai họ:

- Các ngươi muốn chạy đi đâu?
Bình Luận (0)
Comment