Đến khi nàng tỉnh lại thì đã hơn chín giờ.
Nàng vội vàng đi rửa mặt thay quần áo, lại trang điểm một chút rồi mới đi ra ngoài.
Trong phòng khách, Diệp Mặc đang ngồi chơi với hai đứa bé.
“Dậy rồi à?”
“A! Ừm!” Dương Mạn Ny hơi ngơ ngác một chút, mặt bỗng nhiên lại đỏ lên.
Rồi nàng đi vào trong bếp ăn vài miếng gì đó, một lúc sau thì sắc mặt của nàng mới khôi phục lại bình thường.
Nàng vừa ăn vừa hỏi: “Ngọc Tình đâu?”
Diệp Mặc nói: “Vừa dậy, chắc đang thay quần áo!”
“Ừm!” Dương Mạn Ny gật gù, rồi không hỏi nữa, chờ ăn xong thì nàng liền đi ra chơi với hai đứa bé.
Một lát sau, Ngọc Tình mới đi xuống.
Dương Mạn Ny dò xét một phen, chợt cười nói: “Ngọc Tình, hôm nay khí sắc của em tốt đấy!”
“Vẫn. . . vẫn thế mà!” Tô Ngọc Tình khẽ giật mình, mặt cũng hơi đỏ lên một chút.
Chị Mạn Ny thường xuyên trêu chọc nàng, bình thường thì sẽ không sao, nhưng hôm nay, nàng lại thấy hơi xấu hổ.
Nàng đi vào phòng khách nhìn hai đứa bé một chút, rồi mới đi ăn sáng.
Ăn cơm xong, chờ một lát là xe đã đến.
“Anh không cần ra tiễn đâu, bên ngoài nóng lắm!”
Hai người chuẩn bị một chút rồi ra cửa, trước khi đi còn vẫy tay chào Diệp Mặc.
“Không sao!” Diệp Mặc mỉm cười, vẫn tiến lên giúp hai cô gái xách hành lý lên xe.
“Nhớ phải nhớ đến em nha!” Tô Ngọc Tình đi qua ôm Diệp Mặc một lúc rồi mới lên xe.
Diệp Mặc đưa mắt nhìn chiếc xe đi xa, rồi mới quay lại nhà.
Buổi chiều, hắn lại đến Sinh vật Thần Châu một chuyến, khi chạng vạng tối, hắn ngồi xe của hàng không Thần Tinh đến sân bay, rồi bay về thành phố H.
Hắn đã ngây người ở Đế Kinh 20 ngày rồi, cũng nên trở về xem một chút.
Trong khoảng thời gian này, Phác Ngọc vẫn không ngừng mở rộng, có rất nhiều nghiệp vụ mới, còn mua mấy nhà MCN, dưới cờ lại có rất nhiều idol trên mạng, cho nên hắn muốn qua xem một chút, tranh thủ để quy mô của Phác Ngọc càng lớn hơn, để hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao.
Máy bay hạ cánh vào lúc bảy giờ tối.
“Đi Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ!”
Diệp Mặc ngồi xe của Thần Tinh đến thẳng Phác Ngọc.
Vào văn phòng, liền nhìn thấy Quan Tuyết.
Quan Tuyết đang ngồi sau bàn làm việc thì thấy Diệp Mặc đi vào, liền ngẩng đầu lên chào một tiếng: “Chủ tịch!”
Nàng vẫn mặc một bộ quần áo văn phòng như mội khi, trên gương mặt xinh đẹp rạng rỡ của nàng còn lộ ra vài phần mệt mỏi.
Diệp Mặc ôm hai đứa bé đi vào trong.
“Hơn tám giờ rồi mà vẫn còn làm việc à!”
Quan Tuyết đưa tay xoa huyệt thái dương, bất đắc dĩ nói: “Thời gian này rất nhiều việc phải làm, rất bận rộn!”
Dạo này Phác Ngọc đã mua rất nhiều công xưởng, công ty, nên nàng phải an bài rất nhiều việc như nhân sự, các loại nghiệp vụ, cải biến. . . khiến cho nàng rất mệt mỏi.
Diệp Mặc ngồi xuống, hỏi: “Tình hình tiêu thụ gần đây ra sao?”
“Rất tốt, mấy mặt hàng mới mở cũng bán rất tốt, đương nhiên, tuy rằng không tốt bằng quần áo trẻ em, và đồ phụ nữ, nhưng cũng không tệ, anh xem một chút đi này!” Quan Tuyết nói xong thì lấy mấy phần tài liệu ra, đưa cho Diệp Mặc xem.
Diệp Mặc lật xem qua một lượt, đều là những số liệu tài vụ.
Diệp Mặc xem xong thì trả lại, nói: “Tăng tốc độ đi!”
Hệ thống vẫn chưa thông báo hoàn thành, chứng tỏ vẫn chưa đạt yêu cầu.
Quan Tuyết đặt tài liệu qua một bên rồi gật đầu. “Vâng!”
Diệp Mặc để bọn nhỏ ở văn phòng của Quan Tuyết, còn hắn thì đi xuống dưới xem, hơn chín giờ Diệp Mặc mới trở về phòng làm việc của mình.
Mấy ngày tiếp theo, Diệp Mặc vẫn bận rộn như cũ, vội vàng trông con, live stream, làm video, luyện tập kỹ năng, tận cố gắng live stream lâu hơn một chút, như vậy việc kinh doanh của Phác Ngọc sẽ tốt hơn một chút.
Rạng sáng hôm nay, hai giờ hơn, Diệp Mặc vừa kết thúc buổi live stream thì liền nghe thấy âm thanh đã lâu không nghe thấy.
[Đinh!]
Diệp Mặc hơi giật mình, rồi lại thở dài một hơi.
Chắc là nhiệm vụ hoàn thành rồi!
Nhiệm vụ này phiền phức và tốn thời gian hơn mấy nhiệm vị trước kia nhiều.
Quả nhiên, âm thanh của hệ thống lại vang lên lần nữa.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ, hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp thứ tư, hệ thống bắt đầu lựa chọn phần thưởng ngẫu nhiên. . . ]
[Chúc mừng ký chủ, nhận được 5% cổ phần tập đoàn Toyota!]
“Tập đoàn Toyota?” Diệp Mặc hơi ngẩn ra.
Dĩ nhiên hắn biết Toyota, một trong những công ty xe hơi lớn nhất toàn cầu, giá trị thị trường khoảng tầm 2000 tỷ.
5% cổ phần, chính là gần 100 tỷ.
Chỉ là, Diệp Mặc cũng không có cảm giác gì quá lớn, dù sao cũng chỉ là cổ phần, với lại, lúc trước hắn cũng nhận được 5% cổ phần của Volkswagen, cũng là một trong những công ty xe hơi lớn nhất thế giới, nhưng cũng chẳng dùng được vào việc gì.
Rất nhanh, Diệp Mặc liền thu nhiếp tinh thần, hắn đi xem hai đứa bé đã ngủ say, rồi lại pha một chén trà, sau đó tiếp tục làm việc.
Sau khi xem hồ sơ bệnh án xong, thì lại chơi cờ một lúc, bỗng nhiên âm thanh hệ thống lại vang lên.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ, kỹ năng Vận động đã thăng cấp!]
Diệp Mặc nghe xong thì hơi giật mình, cũng có chút bất ngờ.
Đêm nay, hệ thống đã ló đầu ra tận hai lần.
Nhưng mà suy nghĩ lại một chút thì cũng thấy bình thường, ngày nào hắn cũng tập luyện những kỹ năng này, mà kỹ năng Vận động này cũng đã thăng cấp rất lâu rồi, bây giờ thăng lên cấp {Đại sư} cũng không có gì quá kỳ lạ.
Trong nháy mắt, Diệp Mặc liền cảm thấy trong đầu mình có thêm rất nhiều thứ mới mẻ, thân thể cũng hơi biến hóa, tư duy và phản xạ cũng được gia tăng.
Mỗi một kỹ năng thăng cấp đại sư đều sẽ cải tạo thân thể hắn.