Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1039 - Chương 1039: Diệp Mặc: Sếp Hứa?

Chương 1039: Diệp Mặc: Sếp Hứa? Chương 1039: Diệp Mặc: Sếp Hứa?

“Không muốn à? Vậy quên đi!” Diệp Mặc cũng không kiên trì.

Dù sao thân phận của hắn cũng hơi lúng tung, là bạn trai cũ, nên nếu như Lý Nghệ Phỉ đã nói không cần, thì hắn cũng không tiện kiên trì.

Diệp Mặc lại lườm hai vợ chồng nhà họ Lý, rồi liền quay người nhìn về phía cô nhân viên.

“Chỗ này của các cô còn bao nhiêu căn?”

“A?” Cô nhân viên kia sửng sốt một chút, vô thức nói: “Khoảng tầm hơn trăm căn!”

“Nhiều như vậy cơ à!”

“Chúng tôi vừa mới bắt đầu phiên giao dịch không lâu, với lại, giá nhà cũng hơi. . .”

“Vậy thì tốt, tôi muốn hết!” Diệp Mặc cười nói: “À đúng rồi, nếu hai người muốn mua thì tôi sẽ để lại cho hai người một căn!” Câu sau là nói với Lý Nghệ Phỉ.

Cô nhân viên bàng nhà kia nghe thế thì sắc mặt cứng đờ, đôi mắt đẹp mở to ra, dường như nghi ngờ có phải mình đã nghe nhầm hay không, còn mấy nhân viên khác thì cũng có biểu cảm ngây dại không kém gì.

Hai người Lý Nghệ Phỉ và Trương Duệ thì khá hơn một chút, bọn họ chỉ hơi ngẩn ra vì kinh ngạc mà thôi.

Nhưng, hai người mẹ Lý và cha Lý thì đều trợn tròn mắt, tràn đầy kĩnh hãi và khó tin.

Tên nhãi này bị điên rồi à!

Muốn hết?

Đây chính là hơn 100 căn nhà đấy, coi như 10 triệu một căn, thì cũng phải 1 tỷ đấy, nhưng trong đó còn có rất nhiều biệt thự có diện tích lớn, nên ít nhất cũng phải tỷ ba tỷ tư!

Tên nhãi này nào có nhiều tiền như vậy chứ?

Đây cũng không phải mấy triệu, mấy chục triệu, mà là hơn tỷ đấy!

Coi như là đại gia có tài sản vài tỷ, thì cũng không thể nào lấy nhiều tiền như vậy ngay được!

Một lát sau, mẹ Lý mới tỉnh táo lại, giễu cợt nói: “Đúng là chém gió!”

Tên nhãi nghèo hèn này kiếm được vài triệu, chục triệu đã là kinh lắm rồi, làm sao có thể kiếm được nhiều như vậy chứ!

“Diệp tiên sinh, ngài. . . ngài nói thật sao?” Cô nhân viên kia đã có chút lắp bắp.

“Đương nhiên!” Diệp Mặc gật đầu.

“Ngài. . . xin ngài chờ một lát!” Cô nhân viên vội vàng quay người đi qua một bên, toàn thân kích động đến mức run rẩy.

Niềm vui bất ngờ to lớn này khiến cho cô sắp hôn mê bất tỉnh rồi.

“Đừng bảo là thật nhé?”

“Anh ta là ai vậy?”

Trong sảnh, tất cả các nhân viên bán hàng còn lại đều bàn tán xôn xao, có người khiếp sợ, có người hối hận, chỉ hận mình không có may mắn để gặp được một người khách như vậy.

Hai vợ chồng nhà họ Lý nhìn đến đây thì lòng run lên, tràn đầy hoảng hốt.

Sẽ không phải. . . là thật chứ?

Nhưng mà điều này, làm sao có thể chứ!

Tên nhãi này, làm sao có thể có nhiều tiền như vậy?

Bảy tám phút sau, cô nhân viên kia chạy trở về, thần sắc lại hơi hoảng hốt, nói: “Diệp tiên sinh, ngài. . . ngài có thể chờ một lát không? Sếp . . . sếp Hứa của chúng tôi muốn qua đây gặp ngài!”

Cô nhân viên vừa chạy đi báo cáo cho quản lý của mình, sau đó quản lý lại báo lên trên, cuối cùng sếp Hứa biết chuyện liền gọi điện thoại đến để hỏi tình hình, sau đó liền kích động chạy đến đây.

Hơn nữa, sếp Hứa còn nói, vị này chính là khách quý, nhất định phải chiêu đãi cho tốt, hình như sếp Hứa đã nhận ra vị này là ai.

Phía sau, quản lý của bọn họ cũng đi ra, nhiệt tình chào đón.

“Diệp tiên sinh, chào ngài! Mời ngài ngồi chờ một lát, sếp Hứa sẽ đến ngay!”

Hai vợ chồng nhà họ Lý nhìn thấy cảnh này thì lại ngẩn ngơ.

Sếp Hứa?

Là chủ tịch của bọn họ à!

Mặc dù mua hơn 100 căn biệt thự cũng là một giao dịch lớn, nhưng cũng không đến mức phải kinh động đến chủ tịch của công ty bất động sản này chứ, thậm chí còn đích thân đến giao dịch nữa, với lại, chuyện này chưa chắc đã là thật, có lẽ tên này chỉ chém gió thôi thì sao!

“Sếp Hứa? À!” Diệp Mặc hơi giật mình, hắn đã nhớ ra vị này.

Tòa nhà cao tầng dưới chân chính là của địa sản Hoàng Thế, cái gọi là sếp Hứa chính là Hứa Bảo Khánh, hắn đã từng ép giá để mua hai khu đất của ông ta.

“Ông ta đến làm gì!” Diệp Mặc bật cười nói: “Tôi chỉ mua mấy căn nhà thôi mà! Đâu cần thiết phải vậy chứ!”

“Sếp Hứa nói rằng, nhất định phải gặp ngài, mong ngài chờ một lát, dù sao cũng phải tốn chút thời gian làm thủ tục mà!” Quản lý khom người cười nhiệt tình nói, nhưng trong lòng lại vô cùng kính sợ.

Nghe giọng của chủ tịch, thì hình như địa vị của người này rất khó lường, chính là loại tồn tại mà sếp Hứa cũng phải đi nịnh bợ kia!

“Được rồi!” Diệp Mặc mỉm cười, ôm hai đứa bé đi đến ghế sô pha ở một bên, vừa ngồi xuống thì nói: “Các anh đi chuẩn bị hợp đồng đi!”

“Vâng vâng!” Quản lý cung kính lên tiếng, rồi quay người rời đi.

Cô nhân viên lúc nãy đã chuẩn bị trà ngon, thái độ còn vô cùng kính cẩn.

“Diệp tiên sinh!”

Mẹ Lý ở một bên thấy cảnh này thì nhăn mày, không nhịn được nên cười khẩy nói: “Đây là. . . tưởng tên này là khách quý thật rồi?”

Bà ta vẫn không tin tên nhãi này lại có nhiều tiền đến vậy, e rằng tên này đang làm trò mà thôi! Bây giờ thì trông rất ghê gớm, nhưng lát nữa ký hợp đồng, thì để xem tên này có dám ký hay không mới biết được!

Bình Luận (0)
Comment