“Mẹ!” Lý Nghệ Phỉ không nhịn được nữa, liền tiến lên vài bước, kéo mẹ mình qua một bên rồi rỉ tai.
“Cái gì?” Vừa mới nghe được vài câu thì mẹ Lý đã không nhịn được mà kêu lên, hai mắt trợn to, giống như nghe được một chuyện gì đó cực kỳ khiếp sợ, và không thể tin nổi vậy.
Lý Nghệ Phỉ tiếp tục nói: “Thật đấy, Diệp Mặc . . .”
Sắc mặt của mẹ Lý càng chấn động hơn, bà ta cảm thấy vô cùng hoang đường, những gì con gái nói quá khó tin, quả thật giống như nằm mơ giữa ban ngày vậy.
Ngày xưa, rõ ràng Nghệ phỉ đã nói với bà ta rằng, tên nhãi này xuất thân từ huyện thành nhỏ, trong nhà cũng rất nghèo hèn, đến cả tặng quà cho bạn gái mà cũng rất ki bo, làm sao bây giờ lại trở thành phú nhị đại đỉnh cấp rồi, tài sản trong nhà có vài chục tỷ, thậm chí hơn trăm tỷ rồi?
Điều này, làm sao có thể!
“Nghệ Phỉ, còn đừng nói lung tung, con có tin những gì mình vừa nói không? Chắc là cậu ta nói cho con như vậy đúng không, chắc chắn là cậu ta lừa con rồi!” Mẹ Lý trách mắng, bà ta vẫn không thể tiếp nhận được, “Con quá ngốc, quá ngây thơ nên mới bị lừa dễ dàng như vậy!”
Lý Nghệ Phỉ bất đắc dĩ, lắc đầu nói: “Mẹ, con có ngốc như vậy sao!”
Những gì cô ta vừa nói, đều là chính mắt cô ta nhìn thấy, khách sạn Duyệt Vân Trang kia, chiếc xe Sweptail kia, còn cả vị Tô Thiên Hậu kia nữa, tất cả những thứ đó cô đều nhìn thấy rất rõ ràng, cô cũng tận mắt nhìn thấy vị thiên kim tiểu thư nhà tài phiệt nước H kia nữa.
Thân phận của Diệp Mặc, có thể là giả sao!
Mẹ Lý liếc mắt về bên kia, cười nhạo nói: “Con cứ chờ là được, để xem tên nhãi này có dám ký hay không, còn cả sếp Hứa kia nữa, ông ta sắp đến rồi, đợi lát nữa tên nhãi này sẽ lộ tẩy thôi!”
“Haiz!” Lý Nghệ Phỉ càng bất đắc dĩ hơn, cũng chán chả buồn nói.
Công nhận đây là một chuyện rất khó tin, nên mẹ cô với không tin nổi, lúc trước, chính bản thân cô cũng không thể tin nổi, đợi lát nữa mẹ tận mắt nhìn thấy, thì lúc đó tất nhiên sẽ biết.
“Chúng ta cũng ngồi chờ một lát đi!” Mẹ Lý cười toe toét, đi qua một bên ngồi xuống chờ.
Khoảng hai mươi phút sau, có mấy chiếc xe dừng lại ở bên ngoài, một người bước nhanh xuống xe, rồi vội vã đi về phía cổng.
Người này vừa vào cửa, người trong đại sảnh đã ào ào tiến tiên nghênh đón, cung kính hô lên: “Chủ tịch!”
“Người đâu?”
Hứa Bảo Khánh hơi khẩn trương, ánh mắt quét qua bốn phía, sau khi nhìn thấy người thanh niên đang ngồi ở cách đó không xa thì mới gật đầu, trong lòng tự nhủ, quả nhiên là không sai, sau đó lại nở nụ cười nhiệt tình, rồi bước nhanh về phía đó.
Hứa Bảo Khánh bước nhanh qua, trên mặt hiện lên nụ cười sốt ruột.
“Diệp tiên sinh!”
Ban nãy, khi nghe nói có người muốn mua hơn 100 căn biệt thự cùng một lúc thì ông ta cũng chỉ hơi giật mình mà thôi, nhưng khi nghe nói đối phương là một người trẻ tuổi họ Diệp, dáng vẻ vô cùng đẹp trai thì ông ta mới ý thức được, có thể chính là vị này.
Ông ta và vị này đã từng có chuyện không vui, lúc trước cũng canh cánh trong lòng, nhưng sau này, ông ta được nghe danh tiếng của vị này từ miệng của mấy người bạn, thì ông ta cũng không dám suy nghĩ gì nữa.
Hôm nay, vị này đến cửa mua nhà chính là một cơ hội hiếm thấy, nói không chừng còn có thể hàn gắn quan hệ với vị này, rồi thuận đà trèo lên.
“Ông chủ Hứa!” Diệp Mặc ngẩng đầu, cười nói: “Tôi chỉ đến mua mấy căn nhà thôi, cần gì phải vậy chứ!”
“Nào chỉ là mấy căn nhà chứ!” Hứa Bảo Khánh cười gượng.
Hơn 100 căn biệt thự!
Giá trị hơn một tỷ!
Coi như là ông ta cũng không có khí phách lớn như vậy, cũng chỉ có vị này mới có thể làm ra chuyện như này!
Cuộc làm ăn này đối với Hoàng Thế mà nói, thì cũng rất quan trọng, có thể nhanh chóng thu một khoản tiền về, để vượt qua cửa ải khó khăn.
Hứa Bảo Khánh hơi khom người, cười nhiệt tình nói: “Diệp tiên sinh có thể đến Hoàng Thế mua nhà, thì đương nhiên người là chủ như tôi phati xuất hiện rồi, còn phải cảm tạ trước mặt nữa kìa!”
Diệp Mặc khoát tay cười nói: “Ông chủ Hứa không cần khách khí như vậy đâu, ngồi đi!”
“Được được!” Hứa Bảo Khánh mỉm cười, ngồi xuống một bên, lại quan sát hai đứa bé trước mắt rồi tán dương vài câu.
Vợ chồng nhà họ Lý ở cách đó không xa nhìn thấy cảnh này thì đều có chút mờ mịt.
Bọn họ còn tưởng rằng, chờ ông chủ Hứa này đến thì tên nhãi này sẽ lộ tẩy, rồi mượn cớ để chạy trối chết, nhưng mà kết quả là, tên này còn không định rời đi, thậm chí còn không bối rối chút nào.
Đối mặt với một đại gia như ông chủ tập đoàn Hoàng Thế này mà không rụt rè chút nào, trái lại còn rất thong dong, bình tĩnh.
Mà thái độ của ông chủ Hứa kia càng khiến cho bọn họ cảm thấy khó tin.
Một ông chủ lớn như vậy, thế mà lại nhiệt tình và cung kính với tên nhãi này như thế, thậm chí còn có chút nịnh nọt, như kiểu tên nhãi này có thận phận còn cao hơn cả ông ta vậy.
Mẹ Lý nhìn cảnh này thì há hốc miệng, đầy óc thì kêu ong ong.
Chẳng lẽ những gì con gái mình vừa nói là thật sao?
Bằng không, thì tại sao ông chủ của tập đoàn Hoàng Thế này lại cung kính với tên nhãi này như vây?
Nhưng mà điều này, cũng quá mức hoang đường rồi!