Diệp Mặc đỡ Ngọc Tình xuống xe, rồi ôm Nặc Nặc vào lòng, lại nhìn bốn phía rồi kinh ngạc nói: “Cha, nhiều khách vậy ạ?”
“Cha, mẹ!” Tô Ngọc Tình cũng nhìn hai bên một chút, rồi cười rực rỡ với Cha Diệp và Mẹ Diệp.
Mẹ Diệp lên tiếng đáp lại, rồi tươi cười tiến lên kéo tay con dâu, còn quan sát tỉ mỉ một phen, “Sao mẹ có cảm giác như con gầy đi nhỉ? Thôi đi đi, đi vào trong ngồi! Để mẹ bế cho!” Bà nói xong thì ôm cháu gái vào lòng.
Bà mối kia ở một bên nhìn thấy cảnh này thì không lên tiếng, nhưng mặt đã tràn đầy xấu hổ.
Ánh mắt của Thúy Anh không hề có vấn đề, có con dâu xinh đẹp nổi tiếng như vậy rồi thì nào còn để ý đến những cô gái khác chứ!
Vị này không chỉ xinh đẹp, mà còn rất giàu có, hot nhiều năm như vậy, thì ít nhất cũng phải có tiền tỷ rồi!
Trước kia, Thúy Anh này cũng không có gì đặc biệt, cực khổ hơn nửa đời, không ngờ lại đến tuổi này lại đổi số, không chỉ con trai phát tài mà còn kiếm được một cô con dâu ghê gớm như vậy nữa!
“Hai đứa bé này là con của Tiểu Mặc, chuyện của Tiểu Mặc cũng đã được hơn một năm rồi!” Cha Diệp ôm cháu trai vào lòng, rồi giải thích cho mấy người trưởng thôn và Diệp Chính Đức một chút.
“Ra là vậy!” Sau khi nghe xong, Diệp Chính Đức hơi bừng tỉnh, rồi thở dài, nói: “Vậy đây chính là quý nhân của Tiểu Mặc rồi!”
Ông ta biết Tiểu Mặc rất lợi hại, có bản lãnh rất lớn, nhưng bản lãnh lớn đền đâu mà không có cơ hội và kỳ ngộ thì cũng vứt, xem ra là phải nhờ vị quý nhân này thì Tiểu Mặc mới phát tài, mà so sánh thời gian thì cũng rất đúng.
Cha Diệp gật đầu, cười nói: “Đúng vậy!”
Ông và vợ mình đều cảm thấy Ngọc Tình là quý nhân của Tiểu Mặc, từ khi có Ngọc Tình thì Tiểu Mặc mới chuyển vận được.
“Đây cũng là phúc của Tiểu Mặc mà!” Trưởng thôn cười ha ha một tiếng, nói: “Tiểu Mặc! Ngày hôm cháu có muốn về thôn chơi không, Chính Đức đã nói với chú chuyện tế tổ rồi, chú cảm thấy rất tốt, chuyện này đáng giá phá lệ một lần!”
“Vâng!” Diệp Mặc gật đầu, “Sau này cháu sẽ bỏ ra ít tiền để sửa từ đường, sửa lại cho mới, còn phải làm khí thế một chút, còn nữa, nếu như trong thôn cần sửa chữa cái gì, thì cháu cũng có thể bỏ tiền!”
Trưởng thôn nghe xong thì vỗ đùi một cái, kích động nói: “Vậy thì tốt quá!”
Ông ta trầm ngâm một chút, rồi cười nói: “Trong thôn có mấy con đường con tu sửa một chút, còn có viện dưỡng lão cũng đã cũ rồi, cần xây lại, phải xây to một chút mới được, còn lại, thì cũng không có gì!”
“Được!” Diệp Mặc gật đầu đồng ý.
Mọi người đi vào nhà, Diệp Mặc ngồi cạnh cha mình để trò chuyện với khách khứa.
Mẹ Diệp thì dẫn Ngọc Tình và hai đứa bé đi vào trong phòng, cũng không biết trò chuyện cái gì.
Một lát sau, ông bà nội đều đi ra.
“Tiểu Mặc về rồi à!”
Mấy người trưởng thôn vội vàng đứng dậy, tiến lên chào hỏi.
“Chú!”
“Chú, chú thật có phúc! Tiểu Mặc rất có bản lĩnh. . .” Trưởng thon liên tục tán dương, khiến cho hai ông bà cụ đều rất vui vẻ, cười đến mức không ngậm được miệng, cả người đều trở nên có tinh thần hơn, đều vui mừng hớn hở hơn.
“Đi đi đi, chúng ta đi ăn cơm!”
Cha Diệp nhìn đồng hồ một chút, rồi kêu gọi mọi người cùng đi ăn cơm ở khách sạn ông đã đặt trước.
Buổi chiều, Diệp Mặc theo đám người trưởng thôn và chú Chính Đức đi về thăm thôn.
Vừa vào thôn, đã rất náo nhiệt.
“Là Tiểu Mặc kìa!”
“Tiểu Mặc về rồi à!”
Lần trước, hắn về thôn cũng không có náo nhiệt như vậy, mà khi đó, cũng không có nhiều người nhận ra hắn.
Hiện giờ, hầu như cả thôn đều đi ra vây xem hắn, còn có rất nhiều người chen lên để chào hỏi, hắn cũng nhận ra vài người từ ấn tượng khi còn bé, nhưng có rất nhiều người thì không nhận ra.
Diệp Mặc vẫn rất nhiệt tình, gặp ai cũng mỉm cười, bắt tay, chào hỏi.
“Tiểu Mặc bây giờ rất ghê gớm đấy, nghe Chính Đức nói thì đã có mấy chục tỷ rồi đấy! So sánh với Tiểu Mặc thì Chính Đức chỉ là một ông chủ nhỏ mà thôi! Lợi hại không!”
“Tôi cũng nhớ đứa bé Tiểu Mặc này, không ngờ lớn lên lại lợi hại như vậy!”
Đám người đều nghị luận ầm ĩ, rất náo nhiệt.
Tất cả mọi người đều hiện lên vẻ sợ hãi thán phục, và vô cùng nhiệt tình.
Có không ít người còn cảm thấy hối hận, họ đều là hàng xóm sát vách, nhưng nhưng năm gần đây lại không tạo mối quan hệ tốt với nhà Chính Hoa, nên cảm thấy rất tiếc nuối.
“Cái gì? Vợ của Tiểu Mặc là một ngôi sao lớn á?”
“Chính là cô ca sĩ hát rất hay mà lại rất xinh đẹp đó á?”
Đến khi tin tức này truyền ra thì lại tạo thành oanh động rất lớn.
Toàn bộ thôn làng đều sôi trào lên.
Diệp Mặc đi theo đám người trưởng thôn một vòng, còn đi từ đường nhìn một chút, thương lượng chuyện sửa sang và tế tổ, hắn còn đi thăm Ông Ba, sau đó mới về nhà.
Trong nhà lại có không ít khách khứa đến, nối liền không dứt, mãi cho đến tận bảy tám giờ tối mà vẫn không yên tĩnh.