Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1091 - Chương 1091: Dương Mạn Ny: Luôn Không Kìm Được Lòng!

Chương 1091: Dương Mạn Ny: Luôn không kìm được lòng! Chương 1091: Dương Mạn Ny: Luôn không kìm được lòng!

Về đến phòng mình, lòng Dương Mạn Ny vẫn phập phồng không yên, chỉ có thể lao vào tắm nước lạnh, mới có thể tỉnh táo hơn một chút.

Mới vừa đi ra ngoài, liền nghe thấy tiếng động ở một bên truyền vào.

“Về rồi à!”

Nàng hơi ngơ ngác một chút, rồi lập tức cười mừng rỡ, vội vàng lau qua người, mặc một bộ đồ ngủ vào để che đi cơ thể chói mắt và mê người kia.

Cộc cộc cộc!

Nàng bước nhanh qua, rồi mở cửa đi ra.

Bóng người uyển chuyển khẽ rung động, mấy nơi đẫy đà liền chập chờn lên, nhất là nhìn từ phía sau thì hai bờ mông vô cùng to lớn và tròn trịa đang bị chiếc quần lụa mỏng bao bọc kia hơi run lên, cực kỳ mê người.

“Ngọc Tình!”

Nàng ló đầu ra ngoài, liếc mắt nhìn qua, rồi mới che kín quần áo đi ra ngoài.

Trong phòng khách, Ngọc Tình đang ngồi chơi với hai đứa bé, còn Diệp Mặc thì đang bận rộn trong nhà bếp.

Nàng liếc mắt nhìn qua rồi đi qua sô pha ngồi, ôm bọn nhỏ vào lòng.

“Mấy hôm nay chị nhàm chán đến chết mất, biết thế thì chị đã đi cùng hai người rồi, đến đó còn có thể vui chơi một chút!”

Hàn huyên với Ngọc Tình một lúc, thì nàng bắt đầu oán trách.

“Em đã bảo chị đi cùng rồi mà, ai bảo chị không đi cơ!” Tô Ngọc Tình nghe thế liền bật cười, “Mấy hôm nay rất náo nhiệt, em còn mang bọn nhỏ đi dạo dưới thôn, còn gặp rất nhiều người. . .”

Dương Mạn Ny khẽ giật mình, tiếp đó liền lắc đầu, cười nói: “Phía nhà Diệp Mặc đều biết hết rồi à? Được rồi, giờ cũng không quan trọng nữa, cũng không sao!”

Hàn huyên được một lúc, nàng lại nhớ đến chuyện gì, liền hưng phấn lên.

“À đúng rồi, có chuyện chị quên nói với em, em còn nhớ tổng giám đốc Lý của Kim Sư kia không? Chính là người đã quấy rối em, sau đó thì bị phá sản ấy, nghe nói, ông ta lại bị phá sản rồi!”

Tô Ngọc Tình hơi nhăn mày, gật đầu nói: “Ừm, có chút ấn tượng!” Tiếp đó, nàng lại kinh ngạc hỏi: “Sao lại bị phá sản rồi?”

“Đầu tư thất bại thôi!” Dương Mạn Ny cười nói: “Ông ta đã ném rất nhiều tiền vào điện ảnh internet, kết quả là không thông qua xét duyệt, không được online, cho nên thua lỗ sạch, nghe nói bây giờ ông ta rất thảm, nợ rất nhiều tiền!”

“Có điều, đó là đáng đời!” Nàng nói xong thì lại hừ một tiếng, trong lòng chỉ cảm thấy vô cùng hả giận.

“Ừm!” Tô Ngọc Tình gật đầu.

Nàng cũng rất chán ghét vị tổng giám đốc Lý này, người trong ngành cũng đánh giá thái độ làm việc của người này rất kém cỏi, trước kia còn từng quấy rối nàng, còn từng mua rất nhiều tài liệu đen để phá hoại thanh danh của nàng.

“Người này, trước kia làm nhiều chuyện xấu, cho nên bây giờ cũng là đáng đời. . .”

“Chứ sao nữa!”

Trong phòng bếp, Diệp Mặc vừa bận rộn vừa nghe hai cô gái nói chuyện thì không khỏi cười lên.

Sau khi làm xong cơm, Diệp Mặc mang lên bàn, rồi hô lên một tiếng.

“Ăn cơm thôi!”

Dương Mạn Ny ngồi xuống ăn mấy miếng, rồi lại thở dài.

“Quả nhiên, tay nghề của Diệp Mặc vẫn là tốt nhất!”

Nàng đã theo chân Diệp Mặc học được không ít, nhưng vẫn chênh lệch vô cùng nhiều.

Ăn được một lúc, Dương Mạn Ny dừng đũa, ngẩng đầu lên nhìn về phía Diệp Mặc.

“Bọn tôi chỉ ở nhà thêm vài hôm nữa thôi, còn có một game show âm nhạc mới mời, tôi đã nhận lời rồi, đều là người quen nên không tiện từ chối, đến lúc đó, anh sẽ đi về Đế Kinh cùng chúng tôi, hay là. . .?”

Diệp Mặc hơi trầm ngâm, rồi lắc đầu nói: “Tôi à? Chưa về đâu! Tôi còn có vài việc cần phải xử lý!”

Mấy hôm nữa hắn còn phải đi Thiên Hải một chuyến, đi xem tình hình của điện tử Đông Đằng, bên đó khá nhiều việc bận rộn, mà dạo này Đông Đằng rất được chú ý, cho nên có nhiều việc cần hắn tự mình xử lý.

“Cũng được!” Dương Mạn Ny gật đầu, cũng không nhiều lời.

Cơm nước xong xuôi, Diệp Mặc thu dọn nhà bếp xong thì liền đi ra ngoài.

……

Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ!

Trong một văn phòng, nhân viên nhân sự đứng dậy, quay sang cười nói với cô gái trẻ tuổi ở phía trước.

“Lý tiểu thư, chúc mừng cô vượt qua cửa ải cuối cùng của bài phỏng vấn này, vậy ngày mai cô đến làm nhé! Hiện giờ, tôi sẽ dẫn cô đi làm thủ tục vào chức!”

Cô gái trẻ tuổi này chỉ khoảng 23 24 tuổi, dung mạo xinh đẹp, trang điểm tinh xảo nên cũng có vài phần long lanh, một bộ quần áo văn phòng màu đen đã phác họa ra dáng người uyển chuyển và bốc lửa của cô ta.

Nhất là đôi chân đẹp thon dài, thẳng tắp trơn bóng này thì cực kỳ thu hút ánh mắt.

Phong cảnh xinh đẹp này khiến cho nhân viên nhân sự cũng không nhịn được mà nhìn thêm vài lần.

Cô gái trẻ tuổi đứng dậy, đưa tay kéo váy zip ngang hông xuống, rồi lễ phép mỉm cười, “Được! Cảm ơn!”

Nhân viên nhân sự vừa đi vừa giới thiệu: “Phác Ngọc của chúng tôi có đãi ngộ rất tốt, không chỉ có tiền lương cao hơn những công ty cùng ngành, mà thời gian nghỉ, phúc lợi nhân viên. . . cũng cao hơn các công ty cùng ngành nhiều. . .”

Cô gái đi theo sau, thỉnh thoảng lại mỉm cười.

Cô ta hiểu rất rõ công ty Phác Ngọc này, trước khi đến đây cô ta đã điều tra rồi, cũng biết công ty này là của người đó.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, cho nên cô ta mới đến đây.

Bình Luận (0)
Comment