Sân bay quốc tế Đế Kinh.
Một chiếc máy bay hạ cánh xuống mặt đất.
Cửa máy bay vừa mở, hành khách nối đuôi nhau đi ra, trong đó có một bóng người uyển chuyển cao gầy rất thu hút, một chiếc áo thun màu đỏ, một chiếc quần jean bó sát, cách ăn mặc rất đơn giản, nhưng cũng rất hiện dáng người.
Đường cong của nàng cực kỳ bốc lửa, nhất là đường cong trước ngực thì sừng sững như núi, khiến cho chiếc áo thun kia bị chống lên căng phồng, cực kỳ thu hút ánh mắt.
Nhưng vòng eo của nàng lại cực kỳ thon gọn, yêu kiều một nắm.
Xuống thêm một chút là bờ mông vểnh cao, căng tròn bị chiếc quần jean quấn chặt, một đôi chân đẹp thon dài thẳng tắp và tròn trịa, trên chân ngọc là một đôi giày cao gót màu đỏ.
Dáng người như vậy, vừa xinh đẹp lại vừa sexy.
Trên mặt nàng đeo mọt chiếc kính râm khá to, nửa khuôn mặt bị che kín nhưng vẫn có thể khiến người ta ngoái lại nhìn như cũ, gương mặt nhọn xinh đẹp, làn da trắng nõn, còn cả bờ môi anh đào nhỏ nhắn mê người kia, tất cả đều làm cho người ta mơ màng.
Nàng đi ra ngoài, rồi dừng bước chân lại, đưa tay tháo kính râm xuống.
Sắc trời bên ngoài đã tối.
Một cơn gió thổi qua, thổi tung mái tóc đen nhánh của nàng.
Nàng liền vươn tay để vuốt mái tóc, một gương mặt xinh đẹp tuyệt lệ liền lộ ra.
Gương mặt hình trứng này lại có một loại khí chất bách biến, có thể thanh thuần, lại có thể trở nên quyến rũ câu hồn, vũ mị xinh đẹp, mỗi một ánh mắt đều có một loại phong tình khác biệt.
Nàng đi lấy hành lý, rồi đi ra ngoài, điện thoại liền reo lên.
“Takeda tiên sinh, tôi đã đến rồi. . .Ừ! Tôi đã nhìn thấy xe của ông!”
Một chiếc xe Lexus màu đen dừng lại ở trước mặt nàng.
Tài xế xuống xe, giúp nàng bỏ hành lý vào cốp sau.
Nàng mở cửa xe, rồi dùng đôi chân thon dài leo lên xe.
“Takeda tiên sinh!”
Nàng nhếch miệng cười, đôi mắt đẹp tươi sáng nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.
Takeda Yuuji đang ngậm điếu thuốc, ánh mắt nhìn về phía nàng có vài phần nóng rực, nó dừng lại ngọn núi sừng sững kia một chút, rồi lại nhìn xuống dưới, lướt qua đôi chân thon dài săn chắc và gợi cảm kia.
Ừng ực!
Ông ta không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt, lòng ham muốn có vẻ sắp không áp chế được.
Vị Miki tiểu thư này, quả nhiên là một vưu vật nhân gian!
Rất nhanh, ông ta đã thu nhiếp tâm thần, bóp tắp tàn thuốc, rồi cười ha ha một tiếng.
“Miki tiểu thư, cô vẫn xinh đẹp như vậy nhỉ!”
Người phụ nữ này cũng không phải người bình thường, cô ta giảo hoạt giống như hồ ly vậy, vẫn không nên trêu chọc thì tốt hơn.
“Ai nha! Nào có chứ! Takeda tiên sinh thật biết nói chuyện!” Nàng liền lộ ra vẻ thẹn thùng và ỏn ẻn.
Dáng người nàng khẽ động, khiến cho hai ngọn núi sừng sững cũng bắt đầu run rẩy, tạo nên một phong cảnh mê người, khiến cho Takeda Yuuji lại trở nên hoảng hốt, nàng cũng chú ý thấy ánh mắt nóng rực của đối phương, nhưng lại không ngần ngại chút nào, ngược lại còn hé miệng cười.
Đôi mắt đẹp kia nhẹ nhàng chớp chớp, lại lộ ra vẻ vũ mị câu hồn.
Nhưng rất nhanh, nàng đã thu liễm lại, ánh mắt liền trở nên trong suốt, giống như một thiếu nữ thanh thuần đáng yêu động lòng người vậy.
Takeda Yuuji lấy lại tinh thần, cười gượng nói: “Miki tiểu thư, xin cô đừng dùng mấy chiêu này với tôi!”
Miki Ito lập tức nở nụ cười khanh khách.
“Chúng ta vẫn nên nói chuyện chính đi! Đây là mục tiêu lần này!”
Takeda Yuuji thu liễm thần sắc, rồi lấy một túi văn kiện ở bên cạnh đưa qua.
Miki Ito mở túi văn kiện ra xem, đôi mắt đẹp liền sáng lên.
“A…! Còn là một anh chàng đẹp trai nè!”
Trên cùng là một xấp ảnh chụp, tuy rằng mấy tấm ảnh này hơi mờ, nhưng vẫn có thể nhận ra đây là một người đàn ông cực kỳ đẹp trai và cao lớn.
“Tôi thích rồi đấy!” Nàng nhếch môi đỏ, cười rực rỡ.
Làm nghề này, rất khó gặp được mấy anh chàng đẹp trai như vậy, đa số đều là các ông chú trung niên, vừa xấu vừa đầy mỡ, có lúc còn gặp phải một số lão già bỉ ổi nữa.
Nàng xem ảnh chụp xong thì lại nhìn lướt qua đống tư liệu.
“Anh ta là ai? Chủ tịch, sinh vật Thần Châu? Xem ra, là một công tử nhà giàu vừa đẹp trai lại vừa nhiều tiền rồi!”
“Đúng vậy!” Takeda Yuuji gật đầu: “Người này rất nhiều tiền, anh ta đã bỏ ra 40, 50 triệu đô la để mua sinh vật Thần Châu này, nhưng giá trị của nó bây giờ đã vượt qua 10, 20 tỷ đô la rồi!”
“Bao. . . bao nhiêu cơ?” Đôi mắt đẹp của nàng lập tức trợn tròn, nàng rất nghi ngờ, không biết có phải mình nghe nhầm hay không.
Takeda Yuuji cười khổ nói: “Mới đánh giá giá trị thôi, tạm thời vẫn là không khí, nhưng chờ đến khi công ty này lên sàn thì nó sẽ biến thành tài sản chân chính, có thể còn không chỉ là 10, 20 tỷ đô la đâu!”
Vận may của người này khiến cho ông ta cũng phải hâm mộ.
Đôi môi đỏ của Miki Ito nới rộng ra, mãi không khép được lại.
Nửa ngày sau, nàng mới dần dần tỉnh táo lại, rồi lại xem xấp ảnh chụp kia, hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn, bộ ngực ngạo nghễ kia lại bắt đầu chập trùng kịch liệt và run rẩy.
Trời ạ!
Còn trẻ như vậy mà đã có hơn 10 tỷ đô la rồi, điều quan trọng nhất là, người này vừa trẻ tuổi lại vừa đẹp trai, đây. . . cũng quá hoàn mỹ rồi!