Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1119 - Chương 1119: Giang Thiếu Khiếp Sợ!

Chương 1119: Giang thiếu khiếp sợ! Chương 1119: Giang thiếu khiếp sợ!

Lưu Tuấn Hiên ở một bên nở nụ cười, nói: “Nào có nhanh như vậy!”

Anh ta cảm thấy, ông anh này lại bắt đầu khoe khoang, khoác lác!

Tuy rằng anh ta thừa nhận, ông anh này rất lợi hại, nhưng cũng không thể chém gió linh tinh chứ!

Diệp Mặc liếc mắt nhìn qua, rồi thản nhiên nói: “Nhiều nhất là một tuần thôi!”

“Một tuần lễ? Làm sao có thể!” Lưu Tuấn Hiên nhíu mày, không tin.

Những loại xe thể thao này, mỗi lần thay linh kiện đều phải chờ một tháng trở lên là ít, huống chi đây còn là bản định chế, toàn cầu chỉ có một chiếc duy nhất, như vậy còn phiền phức hơn nhiều, ít nhất cũng phải hai ba tháng!

Diệp Mặc lại nói: “Nếu như khẩn cấp, thì còn có thể nhanh hơn nữa!”

Lưu Tuấn Hiên nghe xong thì lại khẽ giật mình, không nhịn được mà cười lên, ông anh Diệp này càng nói càng không hợp thói thường, chưa đến một tuần mà đòi đám người nước ngoài kia mang lốp xe đến, làm sao có thể chứ!

Diệp Mặc quay sang Giang thiếu, giải thích một chút: “À! Tôi là cổ đông lớn của Volkswagen bọn họ, cũng không có nhiều cổ phần lắm, chỉ có 5% thôi! À, tôi còn có điện thoại của tổng giám đốc bọn họ nữa. . .”

Lưu Tuấn Hiên nghe thấy thế thì sắc mặt lập tức cứng đờ, nụ cười trên mặt cũng dần dần đọng lại.

Anh ta há to miệng, cả người đều mê mang.

Đầu óc ông ông lên rồi trống giống, như bị chết máy.

Tên này, lại là cổ đông lớn của bọn họ? Có tận 5% cổ phần?

Hôm ăn cơm ở khách sạn, không phải nói tên này là cổ đông lớn của LT sao? Hình như cũng là 5% thì phải!

Giá trị thị trưởng của Volkswagen là bao nhiêu? Thế nào cũng phải ngàn tỷ! Như vậy, 5% cũng phải 50 tỷ là ít, lại thêm cổ phần của LT, vậy thì là bao nhiêu tiền rồi? Sợ rằng phải vượt qua trăm tỷ rồi!

Chỉ riêng cổ phần thôi mà đã hơn 100 tỷ rồi!

Tên này. . .đến cùng có lai lịch gì?

Cho dù là Giang thiếu cũng bị chấn động.

Nhưng rất nhanh, anh ta đã tỉnh táo lại, anh ta đã biết anh Diệp cực kỳ giàu có, lai lịch lại rất thần bí, cho nên cũng không quá chấn động như Lưu Tuấn Hiên.

Diệp Mặc đi qua một bên gọi điện thoại cho người của tập đoàn Volkswagen, “Nhiều nhất là bốn ngày đúng không! Được rồi!” Gọi xong thì quay lại.

Diệp Mặc mỉm cười, nói: “Bọn họ nói là 4 ngày!”

Lưu Tuấn Hiên lấy lại tinh thần, anh ta há miệng ra, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra gì cả.

Anh ta chỉ im lặng cúi đầu hậm hực, khuôn mặt vốn đang tái nhợt kia lại từ từ đỏ lên.

Anh ta không dám nói chuyện nữa, sợ lại mất mặt lần nữa.

Đám phú nhị đại bên cạnh anh ta cũng không dám lên tiếng nữa, nhìn ánh mắt bọn họ thì có vẻ như đang rất kính sợ.

Anh Lưu chính là thiếu gia địa sản Long Giang, trong nhà cũng phải có 70, 80 tỷ, cũng coi như là một nhân vật đỉnh phong trong vòng tròn, nhưng mà so sánh với vị Diệp thiếu gia thần bí này thì hoàn toàn bị nghiền ép.

Đến ngay cả kỹ thuật lái xe mà anh Lưu vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo cũng không thể sánh bằng.

Giang thiếu nhìn đồng hồ một chút, cười nói: “Anh Diệp, cũng khá muộn rồi, cùng đi ăn cơm đi!”

“Không được, tôi còn phải về nấu cơm!”Diệp Mặc lắc đầu.

“Vậy à! Được rồi!” Giang thiếu cũng không kiên trì, chỉ là thấy hơi tiếc nuối.

Anh ta lại nhìn về phía đám người Lưu Tuấn Hiên, cười nói: “Lát nữa chúng ta cùng đi ăn cơm chứ!”

Lưu Tuấn Hiên hơi do dự một chút, rồi gật đầu: “Cũng được!”

Ăn một bữa cơm với đám người Giang thiếu, nói không chừng còn có thể tìm hiểu về lai lịch của vị Diệp thiếu gia này!

Lại trò chuyện hơn nửa tiếng, lúc này Diệp Mặc mới rời đi.

Giang thiếu đưa mắt nhìn xe đi xa mới thu hồi ánh mắt, rồi thở dài: “Anh Diệp cũng quá lo cho gia đình rồi!”

Anh Diệp này cực kỳ chăm lo cho gia đình, bình thường rất ít khi đi chơi, mỗi khi đi chơi lại không hết mình được, khá là đáng tiếc.

Lưu Tuấn Hiên ở bên cạnh nói thêm vào: “Vợ anh ta xinh đẹp như vậy, tất nhiên phải lo cho gia đình rồi!”

Anh ta nói xong còn lộ ra vài phần hâm mộ và ghen tỵ.

“Hử?” Giang thiếu khẽ giật mình, kinh ngạc nhìn qua, “Anh biết. . . vợ của anh Diệp à?”

Lần này, đến lượt Lưu Tuấn Hiên kinh ngạc. “Anh không biết à?”

“Không biết!” Giang thiếu lắc đầu, “Từ trước đến giờ anh Diệp chưa hề nhắc đến! Là ai thế? Xinh đẹp đến mức nào?” Giang thiếu hết sức tò mò.

Có thể lọt vào mắt xanh của anh Diệp, thì ít nhất cũng phải mỹ nữ 90 điểm!

Lưu Tuấn Hiên kinh ngạc nói: “Anh thật sự không biết à? Chính là. . .vị Tô Thiên Hậu kia ý!”

Giang thiếu nghe thấy thế thì không khỏi ngẩn ngơ, lắp bắp nói: “Là. . .là. . . Tô Thiên Hậu nào?”

Lưu Tuấn Hiên nói: “Chậc! Tô Thiên Hậu nào Tô Thiên Hậu kia cái gì, cũng chỉ có một Tô Thiên Hậu thôi mà!”

Giang thiếu há hốc miệng, ngây người rất lâu.

Anh ta nào ngờ được, vợ của anh Diệp lại chính là nữ thần quốc dân, Tô Thiên Hậu xinh đẹp như tiên nữ kia chứ, chẳng trách anh Diệp không bao giờ nhắc đến vợ mình, cũng chẳng trách anh Diệp lại không để con bé Trác Lâm kia vào mắt!

Khi anh ta lấy lại tinh thần, bỗng nhiên kích động vỗ đùi, “Quá trâu, quá đỉnh!”

Sau khi hưng phấn xong, anh ta lại tò mò hỏi: “Sao anh biết chuyện này?”

“Haiz! Chuyện này nói ra rất dài dòng, là một lần đi ăn cơm ở thành phố H. . ., thôi để lát nữa ăn cơm tôi kể cho, ông anh Diệp này diễm phúc không nhỏ nhau, không chỉ có Tô Thiên Hậu mà còn có quan hệ rất tốt với một mỹ nữ nước H nữa, lần trước tôi cũng thấy. . .”

“Mỹ nữ nước H? Là ai thế?”

Đoàn người vừa trò chuyện sôi nổi, vừa cùng nhau đi đến nhà hàng.

Bình Luận (0)
Comment