Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1118 - Chương 1118: Lưu Tuấn Hiên: Quỳ!

Chương 1118: Lưu Tuấn Hiên: Quỳ! Chương 1118: Lưu Tuấn Hiên: Quỳ!

Ọe!

Lưu Tuấn Hiên suýt nữa thì phun ra!

Sau đó, anh ta mới ý thức được không đúng, không có va chạm mãnh liệt, mà anh ta cũng vẫn đang bình yên vô sự, liền mở mắt ra xem thì thấy xe đã qua khúc cua, trước mắt chỉ là đường thẳng, tốc độ chiếc xe vẫn nhanh như chớp, lao nhanh về phía trước.

Anh ta há hốc miệng, trợn tròn mắt.

Rõ ràng tốc độ nhanh như vậy, làm sao có thể an toàn vượt qua khúc cua kia được?

Đây là. . . đây là. . . chuyện gì xảy ra?

Anh ta quay cái cổ cứng ngắc của mình để nhìn về bên cạnh, hai mắt trợn to như chuông đồng, tràn ngập vẻ kinh hãi và khó tin.

Trên gương mặt đẹp trai đến mức quá đáng kia không có chút kinh hoàng nào, thậm chí còn không có chút gợn sóng nào.

Ừng ực!

Lưu Tuấn Hiên cố gắng nuốt một ngụm nước bọt xuống, tâm thần lại không nhịn được mà bắt đầu chấn động.

Tên này. . . là quái vật à?

Làm sao lại không khẩn trương chút nào?

Coi như tay đua lại hại nhất, thì dưới tốc độ này cũng phải hơi khân trương, ít nhất thì cũng có biểu cảm ngưng trụng, nhưng mà sắc mặt của tên này lại bình thản đến mức khó tin.

A----!

Chưa chờ anh ta lấy lại tinh thần, phía trước lại lại có một khúc cua, chiếc xe lại nghiêng một cái, suýt nữa ném anh ta ra ngoài, toàn thân anh ta nảy lên nảy xuống, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu vàng mắt hoa.

“Chậm thôi! Chậm thôi! Tôi không chịu nổi nữa rồi!” Anh ta kêu lên, rồi lại nôn khan.

Ọe!

Song, chiếc xe vẫn không giảm tốc độ, trái lại còn tăng tốc, anh ta nhìn vào kim đồng hồ kia thì chỉ thấy kinh hồn bạt vía.

Mà lúc này, đám người trên khán đài đã ngây dại từ lâu rồi.

Bọn họ cứ ngẩn người như vậy, mặt mũi thì tràn đầy hoảng hốt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tia chớp đen trên đường đua.

Một vòng, hai vòng. . .

Rất nhanh, đã chạy được ba vòng.

Chiếc xe bắt đầu giảm tốc độ, rồi từ từ dừng lại.

Chiếc xe dừng được một lúc, thì mới có một người run rẩy bước xuống xe, chưa đi được vài bước thì lảo đảo một cái, rồi quỳ rạp xuống đất.

Gương mặt kia đã là một mảnh trắng bệch, hai mắt trợn trừng trừng kia tràn đầy hoảng sợ, và vẻ may mắn khi sống sót sau tai nạn.

“Có muốn làm vài vòng nữa không?”

Anh ta nghe thấy âm thanh ở phía sau lưng thì không khỏi run lên, rồi bỗng nhiên lắc đầu.

Anh ta nào còn sức lực chứ!

Chỉ sợ một tháng nữa, anh ta cũng không muốn lái xe luôn!

Trên khán đài, đoàn người vẫn ngây người rất lâu.

Từng khuôn mặt đều hiện lên vẻ vô cùng hoảng hốt, bọn họ không dám tin tất cả những gì mình vừa thấy.

Kỹ thuật lái xe cao siêu và thành thạo như vậy, đã không phải từ chuyên nghiệp có thể hình dung nữa rồi, coi như là các tay đua đứng đầu thế giới cũng chỉ thế này mà thôi!

Làm sao người này lại lợi hại đến vậy chứ?

Giang thiếu tỉnh táo lại trước, vô cùng kích động mà vỗ đùi.

“Anh Diệp quá trâu, quá đỉnh, đỉnh của đỉnh!”

Trong lòng anh ta thấy hơi khó tin, hình như anh Diệp này cái gì cũng biết cái gì cũng giỏi thì phải, từ thủ công, ca hát, nhạc cụ đều rất giỏi, đến ngay cả chơi Golf cũng cực kỳ giỏi, không ngờ đến cả kỹ thuật lái xe cũng lợi hại như vậy!

Thật sự. . .quá thần!

Giang thiếu vội vàng chạy xuống đường đua, tiến lên đón.

Lúc này, Lưu Tuấn Hiên rốt cuộc cũng có sức lực để đứng dậy, nhưng hai chân anh ta vẫn còn hơi run rẩy, đứng cũng không vững.

Lưu Tuấn Hiên nhìn thấy Giang thiếu, liền hậm hực nói: “Anh ta. . . là dân chuyên nghiệp đúng không? Có phải anh có tình đúng không? Thua tôi không phục cho nên tìm anh ta đến để cho tôi một bài học?”

“Tôi nhỏ mọn như vậy sao?” Giang thiếu nhếch miệng, nói với vẻ khinh thường, “Hơn nữa, chính tôi cũng không biết anh Diệp lợi hại như vậy, nếu như tôi biết trước, thì đã lên kèo cá cược rồi, để cho anh xuất tý máu!”

Giang thiếu nói xong thì mỉm cười, rồi lại đưa tay vỗ vai Lưu Tuấn Hiên, sau đó vui cười hớn hở đi qua.

“Xùy!” Lưu Tuấn Hiên cười xùy một tiếng, hiển nhiên là không tin lời giải thích này.

Giang thiếu đi đến trước mặt Diệp Mặc, cười nhiệt tình nói: “Anh Diệp, anh quá đỉnh rồi!” Sau đó, khi nhìn thấy chiếc xe bên cạnh thì anh ta lại lộ ra vẻ nhức nhối.

Haiz, lốp xe cũng bốc khói rồi, anh Diệp thật sự cam lòng!

“Được rồi, mang đi bảo dưỡng đi, phải thay lốp rồi đấy!”Giang thiếu ngồi xổm xuống, sờ lên lốp xe, “Lốp này cũng không rẻ đâu, lại còn rất phiền hà, có lẽ phải vài tháng mới có hàng!”

“Không cần đâu!” Diệp Mặc cười nói: “Lát nữa tôi gọi điện thoại cho bọn họ, chẳng mấy chốc họ sẽ mang đến thôi!”

Giang thiếu nghe thế thì nhất thời giật mình, lòng cũng có chút hoảng hốt.

Từ khi nào mà hiệu suất làm việc của Bugatti lại nhanh như vậy rồi?

Anh ta cũng có một chiếc Bugatti, nên cũng từng tiếp xúc với bọn họ, mỗi khi thay một cái linh kiện là phải chờ hai tháng, đám người ở nước ngoài kia, hiệu suất quá thấp, với lại, họ còn không quan tâm thân phận anh là gì, tất cả đều có đãi ngộ như nhau.

Bình Luận (0)
Comment