Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1137 - Chương 1137: Đường Nguyệt Dao: Nơi Này Cũng Rất Tốt!

Chương 1137: Đường Nguyệt Dao: Nơi này cũng rất tốt! Chương 1137: Đường Nguyệt Dao: Nơi này cũng rất tốt!

Trác Lâm đi đến văn phòng của chị Đường, tràn đầy phấn khởi và nói chuyện này cho chị Đường nghe, nhưng mà kết qua là chị Đường chỉ nhàn nhạt liếc một cái, rồi lại tiếp tục hút trà sữa, dáng vẻ như chẳng hề rung động chút nào cả.

“Chị Đường, chị biết chuyện này rồi à? Tại sao chị lại không nói cho em biết chứ?”

Đường Nguyệt Dao nuốt trà sữa trong miệng xuống, nói: “Nói cho em biết làm gì, mà chị cũng là người có phẩm đức nghề nghiệp mà!”

Trác Lâm bĩu môi, hầm hừ nói: “Ai nha! Chị Đường, chị không nghĩa khí chút nào!”

Cô còn tưởng rằng, mình là người đầu tiên trong công ty biết chuyện này, kết quả là chị Đường đã biết từ lâu rồi.

“Đây cũng có phải là chuyện gì to tát đâu!”

“Đây mà còn không phải chuyện to tát à? Đây chính là Tô Thiên Hậu đó! Một siêu sao cực kỳ cực kỳ lớn đấy! Trước kia em còn là fan của cô ấy nữa! Chị Đường, chị biết chuyện này từ trước rồi, vậy thì chị có cảm thấy áp lực không? Em thì cảm thấy rất áp lực đấy!”

“Áp lực? Sao chị phải có áp lực?”

“Không phải chị cũng thích. . .”

“KHông có! Chị mới không có thích. . .! Chị cũng đó nói với em hàng trăm lần rồi còn gì, đó. . .đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi, không có chính là không có!”

“Được rồi được rồi! Không có thì không có, cho em một ngụm trà sữa nào! Ừm, ngọt quá!”

“Ai nha! Để phần cho chị với. . . con be này thật là! Chạy nhanh thật!”

Hai người vui đùa ầm ĩ một trận, Đường Nguyệt Dao nhìn thấy cốc trà sữa của mình đã bị Trác Lâm uống gần hết thì hơi bấc đắc dĩ.

“Áp lực? Hừ! Mình có thể có áp lực gì, mình mới không thích. . ., đánh chết mình cũng không thích, từ phi mắt mình bị mù. . .Có điều, người này cũng rất lợi hại nha! Còn quen biết cả những nhân vật như vậy nữa!”

Nàng hơi ngửa người ra sau, đôi chân thon dài xinh đẹp đặt lên mặt bàn, lại cầm điện thoại di động lên để lướt Weibo.

Sau khi về nước, nàng cũng đã quen thuộc với internet trong nước, nên giờ rất thích lướt Weibo, Tik Tok. . .

Hai hôm nay, trên Weibo đang đồn đại về một vị đại gia thần bí, nàng cũng vào hóng hớt chuyện này, sau khi xem ảnh thì mới biết, đây chẳng phải là ông chủ của mình sao!

Nàng lấy tấm ảnh ra xem một lúc.

“Tỷ phú trong top 5 toàn cầu, đúng là rất lợi hại mà!”

Khi còn ở nước ngoài, bởi vì nghề nghiệp của nàng, cho nên nàng cũng từng tiếp xúc với rất nhiều đại gia trên thế giới, nên tất nhiên cũng biết vị này.

Không ngờ ông chủ của mình lại có thể làm quen với vị này.

Tất nhiên, trên thế giới này không chỉ có những tỷ phú ở trên bảng, mà còn có rất nhiều đại gia không muốn lộ diện, có thể bọn họ còn nhiều tiền hơn đám người trên bảng nhiều, nhưng số tiền đó có thể không quá hợp pháp, nên không thể bại lộ trước mặt công chúng.

Người có thể leo lên bảng tỷ phú, lại nằm trong top 5, thì đúng là một người hết sức lợi hại.

Nàng hơi nhắn mày, hàm răng khẽ cắn ống hút, rồi trầm ngâm suy nghĩ.

“Đến cùng thì người ông chủ này có lai lịch gì đây?”

Dưới cái nhìn của nàng, người ông chủ này lợi hại đến mức hơi quá đáng, rõ ràng tuổi còn rất trẻ, mà lại có nhiều tiền như vậy, hiện giờ nàng cũng không biết anh ta đã có tất cả bao nhiêu tiền, nhưng có tiền thì cũng thôi đi, lại còn có rất nhiều tài hoa, cực kỳ thông minh. . .

Đường Nguyệt Dao suy nghĩ nửa ngày, rồi khẽ hừ một tiếng.

“Quái vật! Biến thái!”

“Được rồi, không đi nữa, nơi này cũng rất tốt!”

Nàng hút một ngụm trà sữa, rồi quay đầu ra ngoài cửa sổ để ngắm cảnh.

Trước đó, bởi vì mua biệt thự hết tiền cho nên nàng mới đến đây làm, hiện giờ cũng làm được một thời gian rồi, trong tay nàng cũng có chút tiền, nên nàng có ý định từ chức, nhưng đi nghĩ nghĩ lại, cũng không biết từ chức xong thì làm cái gì, cho nên cũng không xin nghỉ nữa.

Hơn nữa, nàng cũng khá tò mò với người ông chủ này, không bằng tiếp tục làm cũng được.

“Thời tiết đẹp thật!”

Nàng khẽ di chuyển cặp mông sung mãn của mình, rồi tiếp tục nhàn nhã hút trà sữa.

Bên trên, văn phòng tổng giám đốc.

Diệp Mặc đang trò chuyện với Lâm Ích Phi thì nghe thấy ông ta nhắc đến một cái diễn đàn thì hơi giật mình.

“Là diễn đàn gì vậy?”

Lâm Ích Phi cười nói: “Là diễn đàn khoa học kỹ thuật, trong đó có rất nhiều chuyên gia trong lĩnh vực chế dược sinh vật của chúng ta, buổi họp này họ không chỉ mời những chuyên gia trong nước, mà còn mời rất nhiều chuyên gia nước ngoài đến tham gia, những năm trước bọn họ thường tổ chức họp ở nước ngoài, năm nay lại tổ chức ở Hoa quốc, ngay ở Đế Kinh luôn!”

Thật ra thì loại hội nghị này có rất nhiều, mọi ngành nghề đều có, nên tất nhiên cũng có khoa học kỹ thuật, hội nghị to to nhỏ nhỏ đều rất nhiều.

Bởi vì lần hội nghị này khá to, cho nên ông ta mới hỏi xem chủ tịch Diệp có hứng thì đi tham gia không.

Với trình độ của chủ tịch, thì dư sức tham gia loại hội nghị này.

Lâm Ích Phi hỏi: “Chủ tịch, ngài có muốn đi hay không?”

Diệp Mặc hơi chần chờ một chút, rồi hỏi: “Khi nào vậy?”

Lâm Ích Phi cười nói: “Xế chiều mai!”

“Ngày mai à! Ngày mai tôi cũng rảnh!” Diệp Mặc gật đầu.

Hôm nay hắn còn có việc, sau khi tiễn vị kia rời đi thì lại khá rảnh, cũng có thể đi xem một chút, tham gia náo nhiệt, thật ra thì hắn cũng khá tò mò về diễn đàn khoa học kỹ thuật này.

Lâm Ích Phi nói: “Vậy thì tốt, bây giờ tôi sẽ trả lời đối phương, lần hội nghị này không chỉ có các học giả nổi tiếng, mà còn có rất nhiều xí nghiệp dược có danh tiếng như chúng ta, phía ban tổ chức đã liên hệ tôi rồi!”

“Được! . . .Lát nữa gửi địa điểm và thời gian cho tôi là được!”

Diệp Mặc lại trò chuyện với Lâm Ích Phi rồi mới rời đi.

Bình Luận (0)
Comment