Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1140 - Chương 1140: Miki Ito: Đúng Là Quỷ Keo Kiệt!

Chương 1140: Miki Ito: Đúng là quỷ keo kiệt! Chương 1140: Miki Ito: Đúng là quỷ keo kiệt!

Miki Ito liếc mắt đánh giá chiếc xe này một chút, nhếch miệng lẩm bẩm: “Đây là. . . Mercedes Benz E đi! Với tài sản của anh ta thì sao lại ngồi xe này nhỉ?”

Rõ ràng tên này rất giàu có, mỗi khi ra ngoài ít nhất cũng hải ngồi Bentley, Rolls Royce . . . gì chứ mới đúng! Hoặc là Maybach cũng được! Kết quả lại đi một chiếc Mercedes E, chiếc xe này mới bao nhiêu tiền chứ? Chắc chỉ mấy trăm ngàn thôi!

Một người như tiền như vậy mà lại ngồi loại xe này, không cảm thấy mất mặt sao?

Đúng là một tên quỷ keo kiệt!

Nàng nhíu chiếc mũi ngọc tinh xảo một cái, rồi âm thầm mắng vài câu.

Keo kiệt với bản thân mình như vậy, vậy thì đối với người khác sẽ càng keo kiệt hơn!

Diệp Mặc xuống xe, sửa sang lại quần áo, đang định cất bước đi vào trong, thì thấy có mấy người đang đứng ở cổng, hắn ngước mắt lên xem, thì lông mày không khỏi nhướn lên.

“Là cô?”

Lại là vị mỹ nữ này!

Phóng viên đài truyền hình NK, Miki. . .Ito?

Diệp Mặc nhìn lướt qua thẻ công tác rồi hơi nhíu mày.

Cô gái này, thật sự là phóng viên sao?

Bốn năm ngày, tình cờ gặp gỡ hai lần, làm thế nào hắn cũng không tin đây chỉ là chuyện trùng hợp.

Lúc này, Miki Ito cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

“Vị tiên sinh này, thật là trùng hợp nhỉ! Tôi không ngờ lại có thể gặp được anh ở đây, chuyện ngày hôm đó, tôi rất xin lỗi!” Nàng tiến lên vài bước, lại khom người xin lỗi, “Anh đến ở khách sạn sao? Không phải à! Ah! Anh cũng đến tham gia hội nghị sao? Vậy thì thật trùng hợp!”

“Đúng là rất trùng hợp!” Diệp Mặc thản nhiên nói, ánh mắt lại nhìn về phía chiếc thẻ trên bộ ngực kia, “Cô là. . .phóng viên?”

“Đúng thế! Tôi là Miki Ito, hôm nay cũng tham gia hội nghị này, không ngờ tiên sinh anh cũng tham gia hội nghị này, lát nữa, còn mong tiên sinh chỉ giáo nhiều hơn.” Miki Ito nhếch môi mỉm cười, duy trì khí chất lãnh diễm tài trí của mình.

Nàng phát giác ra được ánh mắt của Diệp Mặc, thì còn hơi ưỡn ngực lên, biểu hiện ra đường cong kinh người của mình.

Thoáng chốc, chiếc áo sơ mi ở bên trong lại căng cứng lên, dường như sắp bung ra rồi.

Diệp Mặc khẽ giật mình, vội vàng dời ánh mắt đi nơi khác.

Miki Ito lại bĩu môi, trong lòng thì rất đắc ý.

Dáng người của nàng chính là vũ khí mạnh nhất! Bất cứ người đàn ông nào cũng không thể ngăn cản!

Diệp Mặc lạnh nhạt nói: “Chỉ giáo thì không dám, à đúng rồi, khi nào cô trả tiền?”

“A?” Miki Ito nghe thế thì sắc mặt liền cứng đờ.

Nàng sửng sốt mấy vài giây, khóe môi không khỏi hung hăng co quắp một chút.

Móa!

Tên khốn khiếp này vừa gặp mặt đã nhắc đến tiền rồi! Chỉ một chút tiền như vậy mà cũng cần làm như vậy sao! Đúng là hẹp hòi, keo kiệt đến cực điểm!

Tay ngọc của nàng siết chặt, trong lòng thì hận đến nghiến răng.

Nhưng trên mặt thì lại lộ ra biểu tình ngượng ngùng, yếu ớt nói: “Ngại quá, hiện giờ tôi chưa có nhiều tiền như vậy, có thể thư thả một thời gian hay không, để tôi nghĩ một số biện pháp khác!”

“Được rồi! Cô cứ từ từ suy nghĩ, đừng chạy là được!”

Diệp Mặc nói xong thì dò xét nàng một chút, sau đó trực tiếp cất bước đi vào trong.

Miki Ito đứng tại chỗ, hít một hơi thật sâu, lúc này mới nhịn xuống được.

“Tên khốn khiếp này! Chờ đến lúc lên giường, tôi xem anh còn dám như vậy hay không, tôi sẽ để cho anh quỳ xuống xin tha!”

Nàng âm thầm mắng vài câu, rồi mới đi theo sau.

“A! Tiên sinh, chúng ta cùng vào đi! Tôi nhớ hình như anh họ Diệp đúng không! Diệp tiên sinh, anh là dùng thân phận gì để tham gia buổi hội nghị hôm nay? Chủ tịch của Thần Châu! À, Thần Châu! Tôi đã nghe qua rồi, siêu cấp lợi hại nha!”

“Diệp tiên sinh, anh cũng rất lợi hại nha!”

Khi hai người vào thang máy, nàng hỏi vài câu, rồi bắt đầu tâng bốc, thỉnh thoảng lại dùng giọng điệu khoa trương, sợ hãi và thán phục.

Diệp Mặc nghe vài câu thì khóe miệng không khỏi giật giật vài cái.

Cô gái này, rất biết diễn đấy, tâng bốc khiến cho người ta rất thoải mái.

Đinh!

Rất nhanh, thang máy đã đến nơi, cửa vừa mở ra, hai người đi vào, Diệp Mặc đi qua bàn đăng ký để đăng ký rồi mới đi vào trong, bên trong cũng đã khá đông người, tiếng người huyên náo, cũng khá náo nhiệt.

“Diệp tiên sinh!”

Miki Ito vẫn đang đi theo sau.

Diệp Mặc liếc mắt nhìn nàng một chút, rồi cũng không để ý nữa, mà đưa mắt nhìn bốn phía.

Sau đó, lại có mấy người đi vào, một người trong số đó là một người đàn ông trung niên ăn mặc âu phục giày da rất gọn gàng nghiêm chỉnh, người này chính là Lâm Trí Viễn.

“Tiến sĩ Lâm, mời!”

Mấy người bên cạnh Lâm Trí Viễn đều là đàn ông trung niên 40, 50 tuổi, dáng vẻ hào hoa phong nhã và có khí chất học giả, bọn họ đi hai bên trái phải Lâm Trí Viễn, trên mặt còn có vài phần lấy lòng và khách khí.

Vị tiến sĩ Lâm này rất nổi tiếng trong giới học giả, còn phát biểu rất nhiều luận văn có trọng lượng ở các tập chí khoa học nổi tiếng thế giới, trước kia còn làm quản lý trong một phòng nghiên cứu rất nổi tiếng, cũng coi như là một nhân vật cấp bậc chuyên gia.

So với đám giáo sư trường cao đẳng như bọn họ thì có địa vị cao hơn rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment