Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1145 - Chương 1145: Lâm Trí Viễn: Xong!

Chương 1145: Lâm Trí Viễn: Xong! Chương 1145: Lâm Trí Viễn: Xong!

Bên cạnh Diệp Mặc là một ông lão có mái tóc hơi bạc khoảng hơn 60 tuổi, ông lão cười một tiếng, rồi nhiệt tình vươn tay ra.

“Người trẻ tuổi, lợi hại đấy!”

“Chủ tịch Tôn!” Diệp Mặc hơi khom người, chào hỏi rất lễ phép.

Chủ tịch Tôn cười ha ha một tiếng, rồi lại cảm khái.

“Người trẻ tuổi, khá lắm!”

Bản thân mình phấn đấu cả một đời, mới sáng tạo ra huy hoàng của Hằng Thụy bây giờ, thật sự không ngờ được, một người trẻ tuổi lại chỉ dùng thời gian một năm, đã sáng tạo ra một xí nghiệp còn mạnh mẽ hơn cả Hằng Thụy của mình.

Tuy rằng hiện giờ sinh vật Thần Châu còn kém Hằng Thụy khá nhiều, hầu như phương diện nào cũng kém, nhưng tiền đồ tương lai thì lại lớn hơn Hằng Thụy nhiều lắm, thật ra thì Hằng Thụy tương đối khá ở lĩnh phương chế thuốc hóa học, còn lĩnh vực chế thuốc sinh vật thì lại tương đối yếu kém.

Mà tương lai, lại là thiên hạ của chế thuốc sinh vật.

Mà vị này cũng trẻ tuổi hơn mình nhiều, thành tựu tương lai là không thể đoán trước được!

Diệp Mặc mỉm cười, khách sáo vài tiếng: “Chủ tịch Tôn quá khen!”

Hàn huyên một lúc, chủ tịch Tôn đưa tay chỉ vào một vị trí ở hàng thứ nhất, hỏi: “Ông chủ Diệp, cậu cảm thấy vị tiến sĩ Lâm kia thế nào? Tôi nghe nói người này đã đi qua sinh vật Thần Châu của cậu, với lại, hình như còn có quan hệ rất tốt với tổng giám đốc Lâm các cậu à!”

“Chủ tịch Tôn muốn mời ông ta à?”

“Đúng vậy! Tôi đang có ý này, tiến sĩ Lâm yêu cầu khá cao, còn muốn làm người đứng đầu phòng nghiên cứu của bọn tôi, cho nên tôi mới hơi do dự, vừa hay có cậu ở đây nên hỏi thử một chút!”

“Nói thế nào đây! Thật ra thì tôi không thích người này lắm, mặc dù ông ta cũng có trình độ đấy, nhưng bụng dạ không được ngay thẳng cho lắm, lần trước ông ta còn đi làm thuyết khách cho chế dược Takeda!”

“Chế dược Takeda?” Chủ tịch Tôn hơi nhăn mày.

Một người nước Hoa, còn là một tiến sĩ, một nhà khoa học nổi tiếng, thì mà lại đi làm thuyết khách cho một công ty nước ngoài.

Lúc này, Lâm Trí Viễn quay người nhìn lại, chỉ thấy hai người Diệp Mặc đang châu đầu ghé tai, nhỏ giọng nói gì đó, thỉnh thoảng còn nhìn về phía mình, thì ông ta hơi giật mình.

Ngay sau đso, trong lòng ông ta siết chặt, sắc mặt cũng thay đổi.

Không biết tên nhãi kia nói cái gì, mà sắc mặt của chủ tịch Tôn rất khó coi, ánh mắt nhìn mình cũng trở nên lạnh lùng và chán ghét.

Nhất định là tên nhãi kia đang nói xấu sau lưng mình!

Mà nhìn thái độ của chủ tịch Tôn, thì khẳng định công việc của mình bay rồi!

Ông ta rất coi trọng công việc này, mà tất cả mọi người đều nghĩ rằng ông ta sẽ nhận được công việc này, nếu như giờ bị từ chối, vậy chẳng phải rất mất mặt sao!

Với lại, liên tục bị Thần Châu và Hằng Thụy từ chối, vậy sau này ông ta còn lăn lộn ở trong nước kiểu gì, e rằng sẽ bị người ra nghị luận và chê cười sau lưng thôi!

Lâm Trí Viễn nghe đến đây thì sắc mặt từ từ trở nên tái nhợt.

……

Phân bộ tập đoàn chế dược Takeda ở nước Hoa.

Ba!

Takeda Yuuji ngồi trong văn phòng, gác chân lên ghế rồi châm điếu thuốc, thoải mái rít vài hơi.

Ông ta không hề lo lắng chút nào, chỉ cần dung mạo của Miki tiểu thư thì nhất định tên nhãi kia sẽ cắn câu, huống hồ, ông ta còn đưa cho Miki tiểu thư mấy viên thuốc, nên tuyệt đối sẽ không có sơ hở nào.

Chỉ cần làm xong chuyện, quay video và chụp ảnh, thế là tên nhãi kia sẽ bị nắm thóp ngay!

Takeda Yuuji hút xong điếu thuốc, thì nhìn thoáng qua đồng hồ trên tay.

“Hơn 5 giờ rồi, chắc cũng đã tàn cuộc đi ăn cơm rồi!”

Sau khi hội nghị kết thúc sẽ có một buổi dạ tiệc tự phục vụ ở trong khách sạn Quốc Mậu luôn, đây cũng chính là thời cơ tốt nhất để Miki tiểu thư ra tay, ông ta chỉ cẩn kiên nhẫn chờ tin tốt là được.

“Hử?”

Lúc này, điện thoại di động trên bàn bỗng nhiên reo lên, ông ta cầm lên xem thì hóa ra là Miki tiểu thư gọi đến.

“Có chuyện gì à?” Takeda Yuuji kinh ngạc nói: “Là nơi nào xảy ra vấn đề?”

“Cái gì cơ?”

Ngay sau đó, hình như ông ta nghe thấy được một tin tức gì đó làm cho người ta cực kỳ khiếp sợ, khiến cho toàn thân ông ta run lên như bị sét đánh.

Ông ta bỏ hai chân xuống, rồi ngồi thẳng dậy, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

“Cô nói cái gì? Làm sao có thể? Không thể nào. . .”

“Không. . . chuyện này quá hoang đường! Miki tiểu thư, cô có biết mình đang nói gì không? Chuyện này. . . là thật sao? Không thể nào!”

Ông ta bắt đầu nói năng lộn xộn.

Tin tức Miki tiểu thư vừa nói thật sự quá kinh người!

Tên nhãi kia, lại chính là thiên tài mà ông ta đang tìm kiếm, tên nhãi kia rất được hoan nghênh trong buổi hội nghị, còn tạo thành oanh động rất lớn nữa.

Ông ta ngồi ngây người nửa ngày với chiếc điện thoại di động trên tay.

“Thiên tài! Lại là thiên tài!” Ông ta lầm bầm vài câu, rồi lại nhớ đến đánh giá mà Larry tiên sinh dành cho tên nhãi kia cũng là thiên tài.

Sau khi khiếp sợ xong, ông ta lại bắt đầu kích động.

“Nhất định phải bắt được tên này!”

Một thiên tài trẻ tuổi như vậy, không thể nghi ngờ gì là có giá trị cực kỳ to lớn, chỉ cần có thể nắm trong tay, vậy thì tương lai sẽ mang lại cho ông ta và chế dược Takeda lợi ích vô cùng to lớn, mà lại còn liên tục không ngừng.

Bình Luận (0)
Comment