Một chiếc Ferrari màu đỏ đi đến, lái vào trong hầm để xe.
Cạch!
Cửa bên phải mở ra, một bóng người cao gầy, uyển chuyển bước xuống xe, trên người mặc một chút váy ngắn màu đen, lộ ra phong thái yểu điệu và da thịt trắng nõn, dưới làn váy là một đôi chân thon dài thẳng táp rất hấp dẫn.
Một đôi giày cao gót 7cm khiến cho dáng người của cô càng nổi bật hơn.
Trên vai còn đeo một chiếc ví nhỏ, một tay cầm điện thoại di động, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng, thanh thuần động lòng người.
Một bên khác, lại một bóng người xinh đẹp bước xuống xe, nàng mặc một bộ quần áo văn phòng, phác họa ra dáng người uyển chuyển, bốc lửa và sexy của mình.
“Đi, lên nhà!”
Cứ việc chiếc áo len cao đến tận cổ ở bên trong đã che hết tất cả, nhưng mà đường cong sừng sững kia vẫn kinh người và thu hút ánh mắt của người khác như cũ.
Hướng xuống với là bờ mông tròn trịa lại sung mãn.
Khi nàng cúi người để lấy chiếc ví ở trong xe, thì chiếc váy kia bỗng nhiên bị kéo căng ra, vẻ sung mãn và tròn trịa kia trông cực kỳ mê người.
Trác Lâm nhìn thấy cảnh này thì sửng sốt một chút.
Sau đó, cô lại cúi đầu, liếc mắt nhìn về phía sau của mình một chút.
Ừm!
Vẫn khá vểnh và có quy mô, nhưng mà so sánh với chị Ninh, thì quả thực là như trẻ em ở trong nhà trẻ vậy!
Trác Lâm thở dài một hơi, lại thấy suy sụp tinh thần.
Nhưng rất nhanh, cô đã khôi phục bình thường, cô ở chung với chị Ninh cả ngày hôm nay, nên cũng đã quen với cảnh này, cô cảm thấy, nếu như mình là đàn ông, thì chắc chắn đã bị chị Ninh làm cho thần hồn điên đảo, không cách nào tự kiềm chế rồi!
Chị Đường, và mấy vị Kỷ tiểu thư, Lạc tiểu thư hôm trước cũng rất xinh đẹp, nhưng so về gợi cảm và bốc lửa, sexy thì không ai có thể sánh bằng chị Ninh, chị Ninh chính là cái gọi vưu vật tuyệt thế ở nhân gian!
Hai người đi vào thang máy, Ninh Vũ Đình nhớ đến cái gì, liền nhỏ giọng kêu lên một tiếng.
“A! Còn phải cầm mấy hộp chuyển phát nhanh nữa!”
Trác Lâm thuận miệng hỏi: “Chị mua gì thế?”
Ninh Vũ Đình hơi ngẩn ra một chút, rồi mím môi cười nói: “Quần áo!”
Bí mật nhỏ này của nàng không thể để cho mẹ biết, nhưng để con bé Lâm này biết cũng không sao.
Trác Lâm ờ một tiếng rồi cũng không để ý nữa, phụ nữ nha, nhất là phụ nữ xinh đẹp thì đều thích mua quần áo, chuyện này rất bình thường, như nàng thì mỗi tháng đều mua một đống quần áo mới.
Có điều, nàng lại không mua quần áo ở trên internet như chị Ninh.
Hai người đi lấy đồ rồi mới đi lên nhà.
“Căn nhà này, cũng không tệ lắm!”
Trác Lâm thay giày, đi vào trong quan sát bốn phía rồi gật gù, đây là một biệt thự tiêu chuẩn, nội thất xa hoa và khá cao cấp, cũng phù hợp với thân phận của chị Ninh.
Dù sao, chị Ninh cũng đường đường là một tổng giám đốc mà!
Ninh Vũ Đình đi vào, ném cái ví qua một bên, rồi lập tức bắt đầu mở mấy gói hàng ra, hộp đầu tiên là một chiếc váy đầm bó sát người màu trắng, nhưng ở giữa lại trong suốt, khi mặc vào thì sẽ lộ hoàn toàn, không sót chút gì.
Trác Lâm đi dạo một vòng thì quay lại, cô tò mò nhìn qua thì lập tức ngây người, đôi mắt đẹp cũng trợn tròn.
“Chị. . .chị Ninh, chiếc . . .chiếc váy này. . . “
Cô muốn nói, chiếc váy này có thể mặc sao?
Tất cả đều là trong suốt thế kia, mặc kiểu gì đây!
Thật ra thì trước kia cô ăn mặc cũng rất bạo, nào là tất lưới, quần đùi ngắn . . . tất cả cô đều dám mặc, càng gợi cảm càng sexy càng tốt, nhưng mà, chiếc váy trước mặt này thật sự vượt qua khỏi phạm vi cô có thể tiếp nhận.
Ninh Vũ Đình cầm chiếc váy lên, ướm thử lên người mình.
“Không đẹp à?”
Dưới cái nhìn của nàng, thì chiếc váy này vẫn rất bảo thủ.
Cái miệng nhỏ nhắn hồng phơn phớt của Trác Lâm hơi há ra, nhất thời lại không biết trả lời thế nào.
Đẹp thì đương nhiên là đẹp rồi!
Với dáng người của chị Ninh, lại mặc quần áo sexy gợi cảm như vậy thì quả thật là khiến cho người ta phun máu mũi, thế nhưng mà, cũng quá gợi cảm, quá sexy và khiêu gợi rồi!
“Đương nhiên . . . là đẹp rồi!” Cô miễn cưỡng cười một tiếng, “Mấy món khác thì sao?”
“Em xem đi, tất cả đều rất đẹp!” Ninh Vũ Đình quay người, mở nốt hai cái hộp còn lại ra, một bộ váy còn ngắn hơn nữa, đây là kiểu dáng đang rất hot ở nước H bây giờ, còn một bộ thì căn bản không phải là quần áo, mà chỉ có mấy cái dây nối liền với mấy miếng vải.
Trác Lâm nhìn thấy hai bộ quần áo này thì đôi mắt đẹp lại trợn tròn xoe.
Đây. . .đây là quần áo gì nha?
Quần áo như này, có thể mặc sao?
Chị Ninh. . . cũng quá bạo dạn rồi!
Cô xem bộ quần áo miễn cưỡng có thể coi là bình thường trước thì mặt đã đỏ ửng lên rồi, đến khi nhìn bộ còn lại thì cả khuôn mặt đã đỏ bừng lên, quần áo như vậy thì mặc kiểu gì đây! Chỉ nghĩ thôi đã thấy xấu hổ rồi!
Nếu như để cô mặc, thì thà cô tìm cái lỗ nào để chui vào còn hơn!