Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1232 - Chương 1232: Trác Lâm: Chị Ninh Quá Trâu!

Chương 1232: Trác Lâm: Chị Ninh quá trâu! Chương 1232: Trác Lâm: Chị Ninh quá trâu!

Bỗng nhiên, Trác Lâm lại nhìn thấy gì đó, liền kêu lên hoảng hốt.

“Kia. . .kia là cái gì? Roi da à?”

“A! Đúng rồi! Đây là quần áo cosplay, em xem này, đây là cái cánh nhỏ của ác ma, còn đây thì đương nhiên là roi da của ác ma rồi!” Ninh Vũ Đình cầm cái roi da lên, nhẹ nhàng vung vẩy, trên mặt lại lộ ra vài phần bá đạo của nữ vương.

Nhưng dung mạo của nàng quá vũ mị và diễm lệ, cho nên loại biểu cảm này cũng không khiến cho người ta kính sợ, mà trái lại còn hết sức khiêu gợi và dụ hoặc, có thể nói là có một loại dụ hoặc trí mạng với bất cứ người đàn ông nào!

Trác Lâm há hốc miệng, cả người như hóa đá.

Cô đã sợ ngây người rồi!

Chị Ninh. . . bạo dạn như vậy sao? Chơi cả loại này nữa sao?

Chị ấy muốn cầm roi da vụt ai?

Không phải là anh Diệp chứ?

Anh Diệp. . . lại là loại người này sao?

Trong lúc nhất thời, nội tâm của cô bị rung động to lớn, nhưng đồng thời, đáy lòng cô lại thấy hơi hơi hưng phấn.

Ninh Vũ Đình sợ Trác Lâm nghĩ xấu, cho nên vội vàng giải thích: “Chị mua những bộ quần áo này là để chụp ảnh thôi, sau đó tự cất giữ tự xem!”

“Chụp ảnh?” Trác Lâm khẽ giật mình.

“Đúng thế! Chị rất thích chụp đồ cosplay, đây cũng coi như là một sở thích nhỏ của chị!” Ninh Vũ Đình giải thích.

Trác Lâm bật thốt lên: “Em còn tưởng rằng. . .”

“Em tưởng cái gì? Chị đã nói với em rồi mà, chị và anh ta không có gì cả, không có thật! Anh ta. . .cực kỳ nhát gan!” Ninh Vũ Đình bật cười nói, trong giọng nói còn mang theo một tia oán trách và u oán.

Trác Lâm vội vàng lắc đầu, quẫn bách nói: “Không có. . . không có gì!”

Cô vẫn rất tin tưởng lời này của chị Ninh.

Cô lại nhìn mấy bộ quần áo trên bàn, lại đảo mắt nhìn qua dáng người gợi cảm xinh đẹp của chị Ninh, bỗng nhiên cô lại cảm thấy anh Diệp cũng rất khổ! Dáng người này thì ai mà chịu nổi chứ, nếu như cô là đàn ông, thì cô tuyệt đối sẽ là người lao lên đầu tiên!

“Chị còn rất nhiều quần áo như vậy, em muốn xem không!” Ninh Vũ Đình nói xong thì dẫn Trác Lâm đi vào phòng quần áo của mình.

Cửa tủ vừa mở, các loại kiểu dáng, các loại quần áo, các loại cosplay. . . khiến cho Trác Lâm sợ ngây người, đôi môi đỏ há hốc, mắt đẹp trợn trừng trừng, gương mặt xinh đẹp mềm mại cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc, chấn động và khó tin.

Nửa ngày sau, cuối cùng cô cũng hơi tỉnh táo lại, liền tán thưởng từ đáy lòng.

“Chị Ninh, chị quá trâu!”

……

Soạt!

Váy đen rơi xuống đất.

Người ngọc ở trước gương nhấc chân đá chiếc váy qua một bên, cơ thể uyển chuyển trắng nõn lập tức hiện ra dưới ánh đèn, da thịt của cô trắng nõn, săn chắc và trơn nhẵn, không có chút thịt thừa nào, đường cong thì chập chùng, thể hiện ra vẻ đẹp đặc hữu của phái nữ.

Dáng người của cô không quá kinh người, nhưng lại rất cân xứng, mấy nơi đẫy đà cũng có quy mô khá lớn.

Cô khép chân lại, nhìn kỹ từ trên xuống dưới của mình trong gương, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ môi đỏ, lộ ra vài phần nhụt chí, thỉnh thoảng thì lại hơi thẹn thùng.

Cô vươn tay ngọc kéo bộ quần áo màu đen bên cạnh kia lên, ướm thử vào người rồi cau mày.

“Quần áo này. . . thì mặc kiểu gì nha?”

Bộ này khá giống với đồng phục của nữ tiếp viên hàng không!

Đây cũng là một bộ tương đối bình thường ở trong đống quần áo cosplay của chị Ninh, nó vẫn nằm trong phạm vi tiếp nhận của cô, còn mấy bộ còn lại thì quá bạo rồi.

Trác Lâm loay hoay một lúc mới hiểu được cách mặc, sau đó chậm rãi mặc vào.

Cô mặc quần áo xong, lại cài từng chiếc cúc áo ở trước người vào, soi gương một cái, đôi mắt đẹp của cô liền sáng lên, bộ quần áo này. . . thật là đẹp nha! Bản thân mình mặc vào cũng rất đẹp, rất gợi cảm.

Còn có một loại dụ hoặc đặc biệt mà các bộ quần áo bình thường không có.

“Đúng rồi! Còn tất chân!”

Cô cúi đầu nhìn xem, thì mới nhớ ra mình chưa đi tất chân.

Chiếc váy trong bộ quần áo này khá ngắn, còn chưa đến giữa đùi, khiến cho đôi chân của cô trông càng dài càng thẳng và càng hấp dẫn hơn.

Trác Lâm cầm tất chân, ngồi xuống một bên, từ từ nâng chân lên, lại chậm rãi đi đôi tất chân vào, hai vòng viền ren khiêu gợi kia đang ghìm chặt lấy thịt đùi, tạo thành một đạo dấu vết nhàn nhạt.

Trác Lâm đứng lên, lấy một chiếc khăn lụa màu xanh da trời ra, buộc lên cổ mình, lại đội chiếc mũ và đôi đeo găng tay màu đen có viền ren lên.

Sau cùng, cô mới đi giày cao gót, lại đứng lên soi gương một cái.

“Oa!” Trác Lâm không nhịn được mà thán phục một tiếng.

Toàn thân trên dưới của cô bây giờ đều lộ ra một loại gợi cảm và dụ hoặc rất đặc biệt, hoàn toàn khác với bình thường.

Bên ngoài, Ninh Vũ Đình thay quần áo xong, lại chụp một đống ảnh, sau đó mới nhớ ra Trác Lâm còn ở trong phòng, liền gõ gõ cửa, rồi ngó vào trong.

“Sao thế?”

Nàng đánh giá Trác Lâm một chút rồi gật đầu tán thưởng: “Rất đẹp nha!”

Trong phòng, Trác Lâm cực kỳ lúng túng, vội vàng quay lưng về phía Ninh Vũ Đình, lại đưa tay xuống dưới váy để che chắn một chút.

Chiếc váy này quá ngắn, còn ngắn hơn cả mấy chiếc quần đùi ngắn ngày xưa cô hay mặc, mơ hồ còn có thể nhìn thấy một nửa bên tròn trịa, một mảnh trắng nõn xinh đẹp kia.

Bình Luận (0)
Comment