Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1235 - Chương 1235: Mẹ Đỗ Làm Khó Dễ! (2)

Chương 1235: Mẹ Đỗ làm khó dễ! (2) Chương 1235: Mẹ Đỗ làm khó dễ! (2)

Mẹ Đỗ cũng dò xét một phen, rồi cũng hơi gật đầu.

Luận ngoại hình, thì Tiểu Mộng này hoàn toàn xứng đáng với con trai mình, gần như không có gì để bắt bẻ cả.

Nhưng mà, chỉ có dáng dấp xinh đẹp thì vẫn chưa thể tiến vào cửa nhà họ Đỗ được, không đơn giản như vậy!

Ngọc người đi đến gần, hé miệng cười yếu ớt.

“Là chú Đỗ sao?”

Nụ cười này ngọt ngào và ấm áp, mê người như gió xuân vậy.

“Đúng vậy!” Tiểu Mộng, ngồi đi ngồi ngồi đi!” Cha Đỗ vội vàng đứng dậy, chỉ vào vị trí bên cạnh con trai, “Còn đây là Tuấn Tỳ, cháu cũng xem qua ảnh rồi nhỉ!”

“Vâng!”

Người ngọc quét mắt nhìn qua, mỉm cười gật đầu, chậm rãi ngồi xuống rồi đặt ví qua một bên.

Đỗ Tuấn Tỳ liếc mắt nhìn kỹ những đường cong bay bổng ngạo nghễ, và cả một mảnh tròn trịa đang bị chiếc quần jean trói chặt kia, cộng thêm đôi chân ngọc hoàn mỹ thì lập tức ngây dại.

Anh ta nhẹ nhàng hít một hơi, lại ngửi được mùi thơm cơ thể thanh nhã của người ngọc bên cạnh, khiến cho tâm thần người ta mê say.

Mẹ Đỗ ở đối diện không nhìn được, liền không vui quát lên: “Tuấn Tỳ!”

Để Tiểu Mộng này nhìn thấy cảnh này, thì cái đuôi hồ ly của cô ta chẳng phải sẽ vểnh lên tận trời sao?

“A!” Đỗ Tuấn Tỳ lấy lại tinh thần, rồi hiện lên vài phần xấu hổ.

Anh ta cũng thường xuyên gặp được mỹ nữ, nhưng đó đều là đám phụ nữ hám giàu, hot girl mạng, nào có ai so sánh được với mỹ nhân tuyệt sắc, tiểu thư khuê các này chứ.

Cha Đỗ cười ha ha một tiếng, mở miệng khen: “Tiểu Mộng, cháu còn xinh đẹp hơn trong ảnh nhiều đấy, Tuấn Tỳ nhà chú chưa nhìn thấy cô bé nào xinh đẹp như cháu nên mới hơi thất thố, mong cháu đừng để ý.”

Đỗ Tuấn Tỳ lại mỉm cười xấu hổ.

Mẹ Đỗ nhấc mắt lên quan sát tỉ mỉ một phen, rồi mở miệng nói: “Tiểu Mộng, sao cháu không trang điểm à! Quần áo cũng không thay! Vậy sao lại đến muộn như vậy! Nhà dì đã chờ. . . cháu lâu lắm rồi đấy!”

Trong bụng bà ta đang cực kỳ khó chịu.

Đi xem mắt thì tối thiểu cũng phải trang điểm nhẹ nhàng, ăn mặc long trọng một chút mới đúng!

Kết quả thì sao, Tiểu Mông này chỉ trang điểm qua loa, quần áo cũng rất tùy tiện, vừa nhìn đã biết là hàng không đắt tiền, có lẽ từ đầu đến chân còn không được 1000 đồng ý chứ! Dưới cái nhìn của bà ta, thì đây chính là nghèo hèn, qua loa!

Chỉ chuẩn bị như vậy, mà còn bắt bà ta chờ lâu như thế nữa!

Trần Mộng nghe thấy thế thì hơi cau mày lại.

Đôi mắt đẹp của nàng ngước lên, đánh giá vị Đỗ phu nhân ở trước mặt này.

Ăn mặc quý phái, khóe mắt đuôi lông mày đều có một tia cay nhiệt và bén nhọn, hiển nhiên alf không dễ ở chung, nói một cách đơn giản thì chính là con mụ đanh đá hay gây sự, nếu như kết hôn, thì cũng là loại mẹ chồng rất rắc rối.

Nhưng mà cũng may, nàng chẳng có chút hứng thú nào với cái nhà này, và cả Đỗ Tuấn Tỳ bên cạnh này, hôm nay, thật sự là vì nàng bị người nhà ép phải đến, không thể từ chối nổi, cho nên mới đi qua ứng phó một chút thôi.

Trần Mộng cười khẽ nói: “Đúng vậy! Cháu quen trang điểm nhạt thế này rồi, bình thường đi dạy học mà trang điểm đậm quá sẽ không hay, lúc nãy cũng hơi tắc đường nên cháu mới đến muộn một chút!”

“Ra là vậy!” Mẹ Đỗ bĩu môi, rồi lại mở miệng: “Vậy sao cháu không đi thay quần áo, ít nhất cũng phải thay một bộ quần áo đẹp hơn chứ, hay cháu chỉ có mấy bộ quần áo kiểu này? Mấy bộ quần áo kiểu này, cũng chẳng ra gì cả!”

Bà ta nói xong thì vênh mặt lên, thần sắc rất kiêu căng.

Bà ta đang muốn nhắc nhở cho Tiểu Mộng này biết là hai gia đình chênh lệch thế nào, để cho Tiểu Mộng này thành thật một chút, nếu cô ta muốn tiến vào cửa nhà họ Đỗ, thì phải qua cửa của bà ta trước đã.

“Ấy! Mặc thế này có gì không tốt! Giản dị lại đơn giản, rất tốt mà!” Cha Đỗ vội vàng nói, ông ta muốn hòa hoãn bầu không khí một chút.

Đỗ Tuấn Tỳ nói theo: “Đúng đúng!”

“Được rồi!” Mẹ Đỗ không tình nguyện mà đáp lại một câu, bà ta cũng không níu mãi chuyện này.

Bà ta hơi suy nghĩ một chút, rồi lại mở miệng hỏi thăm như bắn súng liên thanh.

“Tiểu Mộng! Cháu năm này . . . bao nhiêu tuổi? Nghe nói là 28 à? Cũng không nhỏ nhỉ? Sao vẫn chưa kết hôn? Trước kia đã từng qua lại với bao nhiêu người? Bằng điều kiện của cháu thì chắc là rất ít nhỉ!”

Khuôn mặt xinh đẹp ở đối diện hơi thay đổi, lộ ra vài phần không vui.

Giọng điệu của vị Đỗ phu nhân này nghe thì có vẻ rất lễ phép, nhưng lại giống như đang thẩm vấn phạm nhân vậy, loại thoái độ kiêu ngạo này thật sự khiến cho người ta chán ghét.

Đúng là nhà họ Đỗ này có không ít tiền, nhưng mà, lại làm cho người ta rất chán ghét.

“Hiện tại, các cô gái lớn tuổi mà chưa kết hôn đều không biết yêu quý thân thể của mình, cho nên nhất định phải đi kiểm tra trước kia cưới, cháu có vấn đề gì không?!” Đỗ phu nhân lại tiếp tục mở miêng: “Tiểu Mộng, công việc của cháu thế nào? Lương một tháng bao nhiêu? Đã mua nhà chưa? Có nợ ngân hàng không?”

Bình Luận (0)
Comment