Giang thiếu híp mắt nhìn Vương Kiều Kiều, bỗng nhiên lại chậc một tiếng.
Vương Kiều Kiều này, đúng là rất khá mà! Kim Bảo Quý trước kia cũng là một ông chủ lớn, tài sản cũng vài tỷ, Kim Bảo Quý vào ngã thì không ngờ cô ta đã bám vào được người có tiền hơn rồi, đúng là có thủ đoạn mà!
Giang thiếu tiến lên, cất tiếng chào hỏi: “Chú Vệ!”
Anh ta cũng đã từng gặp vị ông chủ Vệ này rồi, dù sao cũng là bề trên, cho nên vẫn phải chào hỏi một câu.
“Chú Vệ, cháu đi đón bạn trước nhé!”
Giang thiếu mỉm cười, rồi quay người rời đi.
Vệ Triệu Minh quay người, liếc mắt nhìn người ngọc bên cạnh, kinh ngạc hỏi: “Em quen biết. . .với cậu ta à?”
“Không quen, chỉ từng gặp mặt! Còn có vài chuyện không vui!” Sắc mặt Vương Kiều Kiều hơi mất tự nhiên.
“Sao thế?” Vệ Triệu Minh khẽ giật mình.
Vương Kiều Kiều chu mỏ, làm ra vẻ tủi thân mà nói: “Giang thiếu người ta chính là đại thiếu gia có tiếng ở Đế Kinh, thân phận tôn quý hiển hách, nào có thèm để mắt đến ngôi sao nhỏ như em, honey, anh cũng biết mà, trước kia em từng đóng qua vài bộ phim hơi ám muội, cho nên người ta càng khinh thường em hơn!”
“Ừ! Ra là cái này! Không có gì!” Vệ Triệu Minh cười ha ha một tiếng.
Ông ta xuất thân nghèo khổ, phát tài từ việc làm côn đồ lưu manh, cho nên luôn luôn không coi trọng xuất thân, phụ nữ, chỉ cần xinh đẹp là được!
Vệ Triệu Minh liếc mắt nhìn về phía cửa, nói với vẻ châm chọc: “Thằng nhóc nhà họ Giang này không giống cha nó chút nào, suốt ngày chỉ biết sống phóng túng, chơi gái đua xe, cà lơ phất phơ, anh thấy, tên này chẳng có chút tiền đồ nào đâu, sau này có bảo vệ được cơ nghiệp của cha cũng đã là không tệ rồi!’
Loại nhân vật tự mình dốc sức làm ăn như ông ta thì sao có thể để đám phụ nhị đại này vào mắt chứ, cũng chỉ nể mặt cha đối phương nên mới khách sáo vài câu thôi.
“Đúng vậy nha! Loại công tử nhà giàu này là vô dụng nhất, nào có ai so sánh được với honey chứ!” Vương Kiều Kiều cười khanh khách, lại nói với giọng nũng nịu, thân thể mềm mại lại xông qua, cọ sát đầy thân mật, một mảnh trắng nõn ở trước ngực lập tức nổi lên một trận sóng cả mãnh liệt, cực kỳ thu hút ánh mắt.
Vệ Triệu Minh liền thoải mái cười to.
“Ha ha!”
Vương Kiều Kiều cố gắng nịnh nọt một lúc, bỗng nhiên lại quay đầu nhìn về phía cửa.
“Vị này đi đón bạn. . .sẽ không phải là tên kia chứ!”
Cô ta cắn đôi môi đỏ nở nang khiêu gợi, nỗi lòng lại trở nên hơi phức tạp.
Cô ta cũng thấy hơi nhớ nhung người kia, thế nhưng mà, cô ta cũng thấy hơi sợ, hơi hận, chính bản thân cô ta cũng không biết, rốt cuộc tâm tư của mình là sao.
Hai người đi vào trong, hàn huyên trò chuyện với người trong đại sảnh một lúc, ánh mắt cô ta thỉnh thoảng vẫn nhìn về phía cửa, mấy phút đồng hố sau, chỉ thấy có hai người bước vào cửa, khi ánh mắt của cô ta nhìn thấy người đi phía sau, thì bước chân lập tức dừng lại.
Nơi cửa đại sảnh bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, từng ánh mắt đều rơi vào người ở sau lưng công tử nhà họ Giang kia, người thanh niên này cao lớn thẳng tắp, phong thần như ngọc, đẹp trai chói mắt.
“Đó là ai?”
“Là ngôi sao, minh tinh điện ảnh à?”
Không ít người đều hiện lên vẻ hoảng hốt, nghẹn họng nhìn trân trối.
Tiếp đó, lại là một trận xôn xoa.
Có người nhỏ giọng suy đoán.
“Chắc là công tử nhà nào rồi!”
Người này, là công tử nhà họ Giang tự mình ra đón, nên chắc chắn hai người là bạn, cũng là một công tử nhà giàu như nhau.
Hình như còn có vài người nhận ra, liền tươi cười tiến lên chào hỏi.
“Ông chủ Diệp!”
Mọi người cũng không thấy ngạc nhiên, người có thể làm bạn với Giang thiếu thì chắc chắn cũng phải có chút danh tiếng, chỉ là bọn họ không biết mà thôi.
Đế Kinh rất rộng lớn, nhân vật lợi hại cũng rất nhiều!
Vệ Triệu Minh nghe thấy những âm thanh xôn xao kia thì cũng quay người nhìn qua, liền sửng sốt một chút, ông ta còn tưởng rằng là nhân vật không tầm thường nào, nên mới náo loạn như vậy, không ngờ chỉ là một tên mặt trắng nhỏ!
“Đó là ai?”
Tên nhóc nhà họ Giang vừa đi đón người này à?
Chắc là phú nhị đại, bạn xấu với nhau thôi!
Ông ta cũng không để ý nhiều, ông ta vẫn luôn xem thường loại nhãi nhép này, nhưng chờ ông ta quay lại, nhìn thoáng qua người ngọc bên cạnh thì lại hơi nhíu mày, không vui nói: “Kiều Kiều, em cũng biết người này à?”
“Ừm! Gặp qua!” Vương Kiều Kiều hoàn hồn, liền cười nói, nhưng ánh mắt lại hơi khác thường.
Rất lâu không gặp, hình như người này lại càng đẹp trai hơn, càng chói mắt hơn rồi.
Vệ Triệu Minh lại nhíu mày, trong lòng càng khó chịu hơn.
Nhìn dáng vẻ này, đừng bảo là trước kia từng có một chân nhé!
Vương Kiều Kiều sợ ông ta hiểu lầm, liền vội vàng giải thích: “Người này cũng xem thường em giống như Giang công tử vậy!”
“Ừ!” Vệ Triệu Minh khẽ giật mình, lại liếc nhìn một chút rồi cũng tin.
Không biết tên mặt trắng nhỏ này có lai lịch gì, nhưng chắc chắn là không cao bằng tên nhóc họ Giang được, nhưng vẻ ngoài thì rất đẹp trai, trong nhà còn có ít tiền, vậy thì có loại phụ nữ nào mà không chiếm được, nói không chừng còn thật sự chướng mắt Kiều Kiều.
Ông ta thì thầm một tiếng, rồi mắng: “Thôi đi! Không phải chỉ là hơi đẹp trai một chút thôi sao! Một tên mặt trắng nhỏ mà còn dám xem thường em à! Tên này có lợi hại bằng tên nhóc họ Giang không mà đòi!”
Ông ta vốn đã không thích đám phú nhị đại này rồi, giờ lại gặp một tên mặt trắng nhỏ đẹp trai như vậy thì lại càng ghét hơn!