Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1314 - Chương 1314. Giám Đốc Doãn: Tôi Cũng Không Có Tư Cách!

Chương 1314. Giám đốc Doãn: Tôi cũng không có tư cách!
Chương 1314. Giám đốc Doãn: Tôi cũng không có tư cách!

Quản lý Tiếu kia ngẩn ngơ trong chốc lát thì lại không nhịn được mà muốn mở miệng mắng vài câu, dạy dỗ tên nhãi không biết tốt xấu này.

“Anh . . .”

Diệp Mặc lại nhấc mắt lên, nheo mắt nhìn anh ta, nói: “Anh cứ nói với giám đốc Doãn của các anh là tôi họ Diệp, từ Thiên Hải đến! Anh nói như vậy, giám đốc Doãn của anh sẽ biết, sẽ đến gặp tôi!”

Quản lý Tiếu kia khẽ giật mình, rồi lập tức tắt tiếng.

Anh ta lại bị rung động với những gì tên này nói.

Thái độ và giọng điệu của tên này, giống như thật sự coi mình là một nhân vật ghê gớm nào đó, chỉ cần báo cái họ, là có thể để cho giám đốc Doãn ngoan ngoãn chạy đến gặp mặt!

Nhưng mà điều này, có khả năng sao?

Tên này cũng chỉ hơn 20 tuổi, một tên ranh con còn chưa mọc đủ lông! Cùng lắm thì chỉ là một tên phú nhị đại mà thôi!

Anh ta rất muốn cười một tiếng để giễu cợt tên nhãi này một phen, nhưng mà vừa đối mắt, thì đã bị khí độ khiếp người của đối phương chấn nhiếp, tên nhãi này, rõ ràng còn rất trẻ, nhưng lại có khí thế cực kỳ kinh người!

“Ha ha!”

Lúc này, một trận cười vang đã phá vỡ không khí ngột ngạt nơi đây.

Chính là Lưu Đông Vĩ kia, anh ta không nhịn được nên đã cười phá lên.

Họ Diệp này, cũng biết diễn trò đấy nhỉ!

Cũng quá ngu, diễn trò ở đâu không diễn, lại nhất định chạy đến Hoa Ký của bọn họ để diễn, đây không phải là muốn tìm mất mặt xấu hổ sao!

Lưu Đông Vĩ cười một trận, lại vội vàng bịt miệng mình lại, quay sang bên, nhỏ giọng nói: “Vũ Đình, người ông chủ này của bạn, hồi nhỏ bị cửa kẹp vào đầu à, rốt cuộc anh ta có biết Hoa Ký là công ty lớn thế nào không, có biết tổng giám đốc Lương và Nhậm Lão là nhân vật nào không?”

Ninh Vũ Đình nghe thế thì khóe miệng giật một cái, nàng phải cố nén lắm mới không trợn mắt lườm sang.

“Người này, quá buồn cười!”

“Đi theo một ông chủ như vậy chắc là rất vất vả nhỉ! Khó khăn cho bạn rồi!”

Lưu Đông Vĩ lại không phát giác ra chút nào, mà vẫn còn cười.

Quản lý Tiếu kia đứng tại chỗ do dự một lát, thì vẫn quyết định báo lên, tuy rằng anh ta không tin tên này là một nhân vật ghê gớm gì, nhưng chẳng may đúng thì sao! Báo lên trên, bản thân mình cũng không tổn thất gì.

“Được! Vậy tôi sẽ báo cho giám đốc Doãn của chúng tôi!”

Nếu như xác định tên này không phải, thì bản thân mình có thể yên tâm đuổi tên này ra ngoài, lại còn có thể mắng một trận.

Sau này cũng có đề tài để chém gió khoác lác với người khác là, tôi đã gặp một tên ngu xuẩn như thế này thế kia. . .

Ngay sau đó, anh ta liền cầm điện thoại di động lên gửi tin nhắn.

Giờ phút này, trong một gian phòng làm việc, một người đàn ông tuổi trung niên thấy điện thoại di động trên bàn rung lên, liền cầm lên xem thì hơi ngơ ngác một chút, có người @ ông ta, nói là có một vị ông chủ từ Thiên Hải đến muốn gặp mặt ông ta, hình như còn có quen biết thì phải.

“Ông chủ họ Diệp?”

“Từ Thiên Hải đến? Là ai nhỉ?”

Ông nhíu mày suy nghĩ một lát, hình như mình không quen biết ông chủ họ DIệp nào ở Thiên Hải mà nhỉ!

“Lại còn rất trẻ? Mới hơn 20 tuổi á?” Ông ta lầm bầm, lại càng nghi ngờ hơn.

Đột nhiên, thần sắc ông ta khẽ động, lại nghĩ ra thứ gì đó.

“Chẳng lẽ lại là. . .?”

“Không thể nào!” Ông ta thì thào, lại cảm thấy không thể tin nổi.

Với thân phận và địa vị của người kia, thì sao có thể không rên một tiếng mà đã chạy đến Hoa Ký của bọn họ rồi, chuyện này quá vô lý!

Nếu quả thật là người kia muốn đến, thì sẽ thông báo cho bọn họ biết từ sớm, sau đó để bọn họ sắp xếp người đi nghênh đón, hơn nữa, người có tư cách đi nghênh đón cũng chỉ có tổng giám đốc Lương mà thôi, người như ông ta cũng không có tư cách này, dù sao thực lực và địa vị của người kia cũng quá kinh khủng!

Hiện tại, tuy rằng bọn họ còn kém Hoa Ký một đoạn, nhưng mà tương lai thì lại không nói trước được, nhất là dạo gần đây, công ty của bọn họ đã phát triển mạnh mẽ, còn tiến quân vào rất nhiều ngành nghề, kỹ thuật về phương diện pin và chip đã bắt kịp Hoa Ký, thậm chí còn có thể vượt qua luôn.

Hơn nữa, hai công ty cũng hợp tác rất nhiều hạng mục, từ linh kiện điện tử, cho đến màn hình và pin, phương diện chip thì vẫn đang bàn bạc, có thể nói bọn họ là một đồng bạn hợp tác quan trọng của Hoa Ký, cũng là đồng bạn hợp tác quan trọng nhất trong tương lai.

“Nhưng mà trừ người kia ra, thì đúng là không còn ai khác mà!”

Ông ta càng nghĩ thì càng không nghĩ ra người nào khác.

“Tôi lập tức đến ngay!”

Ông ta trả lời tin nhắn, rồi cuống cuồng đứng dậy, vội vàng xông ra khỏi phòng.

Nếu như thật sự là vị kia, vậy thi chuyện này vui đùa lớn rồi, một nhân vật quan trọng như vậy mà lại không rên một tiếng đã chạy đến công ty bọn họ, nếu như tổng giám đốc Lương mà biết thì cũng phải hoảng sợ kêu to một tiếng.

“Hy vọng là không phải!” Ông ta tự nhủ một tiếng.

Trái tim của ông ta không tốt, không chịu nổi kinh hãi lớn như vậy đâu!

Trên đường chạy đến, ông ta còn định gửi mấy tin nhắn cho tổng giám đốc Lương, nhưng nghĩ nghĩ thì lại thôi, dù sao cũng chưa chắc chắn là vị kia mà!

Ông ta vội vàng chạy đến thang máy, rồi đi thang máy xuống dưới.

Hết chương 1314.
Bình Luận (0)
Comment