Vương Kiều Kiều thấy ông ta không nói lời nào, liền đứng dậy, giật khăn tắm, mặc đồ lót vào, lại mặc thêm một chiếc váy tím bó sát người, cơ thể xinh đẹp được chiếc váy tím phác họa ra vô cùng bay bổng tinh tế, lại thêm gương mặt yêu diễm kia, liền càng lộ ra vẻ mị hoặc câu hồn.
Cô ta đi giày cao gót, rồi bước qua, ngồi xuống đùi Vệ Triệu Minh, dịu dàng nói: “Em đi xuống bảo người làm vài món, honey, anh thích ăn gì?”
Vệ Triệu Minh không có tâm trạng ăn uống, thuận miệng nói: “Gì cũng được!”
“Vậy em xuống xem một chút!”
Vương Kiều Kiều đứng dậy đi ra ngoài, vừa xuống nhà đã gặp được thành ranh kia, chắc chắn là nghe thấy âm thanh giày cao gót cho nên mới xông qua đây, trên gương mặt hơi đẹp trai kia còn ngậm lấy một nụ cười xấu xa.
Còn không thèm che giấu vẻ nóng bỏng như lửa ở trong mắt.
Vương Kiều Kiều liếc mắt nhìn qua, giả bộ lạnh lùng nói: “Hôm nay không đi làm à?”
“Hôm nay là cuối tuần! Có điều, lát nữa vẫn phải đến công ty một chuyến, dạo gần đây rất bận rộn, nên phải tăng ca!” Vệ Nhất Luân đi qua, lại tiến đến sau lưng cô ta, ra sức hít hà mùi hương trên mái tóc kia.
Mùi hương thấm đẫm này, khiến cho tâm thần anh ta rung động.
Lại cúi đầu nhìn xem, ở góc độ này, vừa hay có thể nhìn thấy đường cong xinh đẹp từ eo xuống mông.
Bờ mông to lớn, sung mãn và vểnh cao này giống như một trái mật đào có nhiều chất lỏng, khiến cho người ta chỉ muốn cắn một cái.
Vương Kiều Kiều liền tránh qua một bên, lại dời bước kéo dài khoảng cách với anh ta, thản nhiên nói: “Tâm trạng của cha cậu không tốt, cậu lên xem một chút đi!”
Vệ Nhất Luân khẽ giật mình, kinh ngạc hỏi: “Ủa? Có chuyện gì sao?”
Lẽ nào, bởi vì cha không được, lại nhìn thấy mỹ nhân như vậy mà không thể nào hưởng thụ, cho nên tâm trạng mới không tốt sao?
“Ông nấy nói là chuyện của điện tử Vân Bang, cậu tự lên hỏi đi!” Vương Kiều Kiều nói xong thì bước đi luôn, để lại cho anh ta một bóng lưng khiêu gợi thướt tha.
Vệ Nhất Luân đứng tại chỗ, tự lẩm bẩm một câu: “Điện tử Vân Bang? Bên đó kinh doanh tốt lắm mà! Sao có thể xảy ra chuyện được?”
Trong tập đoàn bây giờ, hai lĩnh vực điện tử và y tế là lớn nhất, mà trong đó, điện tử Vân Bang vẫn luôn kinh doanh rất ổn định, anh ta thật sự không nghĩ ra, nó có thể xảy ra vấn đề gì.
Sau khi tiến vào phòng của cha hỏi một chút, anh ta không khỏi mà kêu lên một tiếng kinh ngạc.
“Cái gì? Bọn họ nghiên cứu phát triển thành công rồi? Tại sao lại đột nhiên như vậy? Vậy chuyện kinh doanh của chúng ta. . . chẳng phải là. . .?”
Điện tử Vân Bang làm rất nhiều loại linh kiện điện tử, nhưng chủ yếu là làm về tồn trữ, như sản xuất thẻ nhớ của điện thoại di động, tuy rằng kém một số nhà máy lớn đỉnh cấp, nhưng vẫn ăn được một số lượng không ít trên thị trường, cũng có không ít đối thủ cạnh tranh trong nước.
Vốn là, kỹ thuật của mọi người không khác nhau mấy, tất cả đều cạnh tranh, đều có thể kinh doanh, nhưng bây giờ, đối phương đã vượt qua, vậy thì công việc kinh doanh của mình sẽ khó làm.
Mà chuyện này cũng sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của toàn bộ tập đoàn.
Dù sao, hiện giờ anh ta đang chưởng quản lĩnh vực y tế, lại có ý định khuếch trương quy mô, cho nên đã nện vào hơn 10 tỷ rồi.
Vệ Triệu Minh hút xong điếu thuốc, dập tàn thuốc rồi trầm giọng nói: “Vấn đề vẫn chưa quá lớn!”
Vân Bang của ông ta vẫn có thể lấy ra chút tiền này, chẳng qua là ông ta cảm thấy hơi rắc rối và hơi lo lắng mà thôi.
Dù sao, lại bỏ thêm số tiền này, thì tài chính tập đoàn sẽ hơi khẩn trương, với lại, cũng sẽ mắc nợ nhiều hơn, mà ông ta lại không thích cục diện như này.
Ngày xưa, ông ta còn to gan, còn dám không ngừng vay tiền để mở rộng, lại điên cuồng đốt tiền, nhưng bây giờ, ông ta đã già, thì lại không có can đảm đó nữa.
Vệ Nhất Luân mỉm cười nói: “Đúng thế! Chút tiền đó không tính là gì!”
Anh ta cảm thấy, mặc nợ nhiều cũng không phải là vấn đề gì to tát cả, lĩnh vực y tế này rất có triển vọng, bây giờ đầu tư bao nhiêu, thì sau này sẽ kiếm được gấp mấy lần, gấp mấy chục lần, nhất là lĩnh vực thẩm mỹ viện, thì kiếm tiền còn nhanh hơn cả in tiền luôn.
Hiện giờ khuếch trương quy mô nên phải đầu tư, nhưng tất cả đều đáng gia, chỉ cần có thể thắng được Nhân Hoa, vậy thì sau này thẩm mỹ viện của Vân Bang sẽ đứng đầu cả nước.
Có điều, Nhân Hoa này cũng không dễ đối phó như vậy!
Vệ Nhất Luân vừa nghĩ đến đối thủ thì lại nhíu mày, chỉ cảm thấy vô cùng phiền não.
Nhân Hoa này, cũng quá cmn nhiều tiền rồi!
Nhân Hoa không ngừng nện tiền, liều mạng tranh cướp với bọn họ, tăng giá toàn 100 triệu, lại thêm 100 triệu, giống như không coi tiền là tiền vậy.
Muốn vượt qua Nhân Hoa, thì có lẽ còn phải nện rất nhiều tiền!
Vệ Nhất Luân lại cười nói: “Cha, cha đừng lo lắng, cha cũng không cần nghĩ nhiều đâu, chúng ta đầu tư vào lĩnh vực y tế, chẳng mấy chốc là có thể kiếm về, lại còn kiếm lớn! Tương lai, ngành y tế này còn kiếm nhiều hơn ngành điện tử nhiều lắm!”
“Cũng đúng!” Vệ Triệu Minh gật đầu, lông mày giãn ra, cười nói: “Nhất Luân, con ăn sáng chưa? Cùng xuống ăn một chút đi, lát nữa phải đến công ty à? Tốt tốt!”
Ông ta đứng lên, dẫn con trai đi xuống nhà ăn sáng.